Home Truyện Ma Thành Viên Ktx, một kỉ niệm nhớ đời – Tác Giả Cáotỉ

Ktx, một kỉ niệm nhớ đời – Tác Giả Cáotỉ

Chuyện là vầy, mình ở ktx. Câu chuyện mình kể cho các bạn nghe là năm mình là sv năm nhất ấy, ở ktx phòng 127 luôn.
Nói thiệt lúc mới theo mẹ lên vô ktx đăng kí r lại xem phòng là mình thấy ngộ ngộ rồi. Nó lạnh theo kiểu âm u ntn í. Nhưng thương mẹ vs nghĩ con gái lên học không quen ai cũng k dám bon chen ra trọ ở.
Ở một thời gian thì hôm đó trong phòng (8 đứa, tính luôn mình), tụi nó về quê gần hết. Cuối cùng chỉ còn lại ba búp – Mình, nhỏ bạn thân tên H, và nhỏ bạn khác tên L.
Chuyện sẽ k có gì xảy ra nếu ba đứa chịu ngoan ngoãn đi ngủ sớm, hoặc chí ít nằm nt vs trai hay chơi game mình ên gì đó tự cm nó kỉ đi. Đằng này lại rủ nhau ngồi hội nghị bàn đào. ( Đứa khởi xướng là mình, éo biết ngu thế nào lại bày trò pha trà, ăn kẹo, ngồi nhâm nhi như mấy ông cụ non). Này thì bàn đào, nói chuyện huyên thuyên thì con H nó nói nó buồn ngủ, mai nó học tiết 1 hay 3 gì quên zòi. Ok, “thì m ngủ đi, qua giường t mà ngủ” ( tại hai đứa cũng thường ngủ chung tám đến khuya nên quen thói ngủ nhờ), hai con ngu ngồi lại còn ngoan cố nhiều chuyện. Đang gay cấn thì mình nghe rõ mồn một giọng đàn ông đằng sau lưng mình nha. Thông báo với mấy bác là lúc đó chừng 3h sáng he, không có chuyện thằng con trai nào rãnh rỗi ngang phòng ghẹo đâu ha ( cửa sổ, đối diện là ktx nam,tụi mình ở tầng trệt), mình giật mình xoay lưng lại luôn ( đây là giường nhỏ bạn thân, ở giương tầng, nó ở tầng trên, ghép chung tầng với nó là giường mình, bạn nào ở ktx sẽ dễ hình dung, sau giường nó là cái tủ vs cái hộc phơi quần áo í). Chính xác là giọng một người đàn ông gầm lên luôn. Một câu duy nhất à. Mình cũng hết hồn rồi, hỏi con bạn m nghe thấy k L, nó gật đầu nói có. Xong cũng éo nhớ trấn an tinh thần nhau ntn mà vẫn ngoan cố ngồi. haha.. nghĩ lại cũng buồn cười, đúng câu điếc k sợ súng luôn. Xong tiếp tục vừa ăn, vừa uống trà + nghe nhạc + tám chuyện. Được một lúc thì mình nghe có tiếng hát theo bài hát của mình, mà hát theo kiểu ngậm họng mà ứm ứm theo giai điệu á. Mình mới nói nhỏ vs con L, kiểu nói xấu á, là con quỷ đó nói ngủ mà k ngủ, hát theo thấy gớm, con L mới cười. Lúc đó thì nhỏ bạn, con H, nó nằm bên kia nó ms nói ” A, t k giỡn nhe A mai t còn đi học “( mình tên A), mình ms nói t có giỡn gì đâu ( tưởng là tụi mình ngồi cười nó ngủ k dc). Xong vẫn nghe tiếng ẩm ừ theo bài hát ( kiểu rên theo như mình ngậm miệng chứ k phát thành tiếng nha). Lúc này mình mới thấy kì mình hỏi ” H, m có hát theo k H?”, nhỏ khùng đó tl k, tụi m đừng có giỡn nữa mai t còn đi học. Lúc này mình cũng k nghĩ là ma đâu nhưng theo bản năng nên tự nhiên thấy kì lạ thôi, mình mới kêu con L nín, nghe thử coi. Tụi mình im thì tiếng hát im. nín được chút thì tiếp nữa. Mình ms bấm đứng nhạc ( loa mini), nó im, bấm hát thì dc tí nó hát. Làm dc hai ba lần thì đang bấm đứng nó hát luôn.
Haha.. khỏi hỏi lúc này s r he, giống như là bùmmm một cái phát hiện ra chân lí v đó. Mình vs con L đứng hình 1s r phi qua giường mình luôn, không tắt đèn, k dọn dẹp, bàn ăn ly trà còn nguyên, bỏ của theo kiểu bất chấp á ( Nói luôn cho mí bạn dễ hiểu là tụi mình không đi như bt là leo xuống cầu thang giường con H r leo lên cầu thang giường mình mà là đi tắt qua giường mình luôn).
Giường con gái thì đứa nào cũng có treo tấm mi đô, mình là chúa điệu nên tất nhiên cũng có. Leo vô thì đạp đầu con H nó cũng ngồi dậy luôn. Mình vs con L ms hỏi là m k hát thật k, nó nói nó k có hát. Lúc này con L xanh mặt r khóc r. Mình biết là gì r nên bụm miệng nó lại kiu nó đừng có khóc( ngây thơ lắm, sợ khóc ma bắt hồn nó chết thì khổ). vừa dứt tiếng thì nghe rõ luôn là giọng người phụ nư tầm trung niên nha( nói này mấy bạn nói mình ảo tưởng thì chịu, giường mình có màn che, nghĩa là mình k nhìn thấy bên ngoài là sự thật, nhưng ngay khi giọng nói cất lên trong đầu mình là hình ảnh người phụ nữ tóc chừng lưng vai, cỡ hang 30-40 đang ngồi dưới giường con H dựa tường ngửa cổ nói vọng lên giường mình vậy á). Mà, mình không nghe được ngta nói gì. Chính xác hơn nghe giọng điệu biết ngta đang bực, kiểu giờ này k ngủ mà bày trò phá phách á, còn hiểu thì mình k hiểu. Họ nói mình nghe, biết luôn nhưng nghe từng chữ thì k phân biệt dx, nhưng biết k phải tiếng nước ngoài. Có thể mình diễn tả vậy nghe mắc cười nhưng bạn nào giỏi về chuyện tâm linh thì cứ vào phản bác hoặc chỉ giáo cho mình hiểu thêm hiện tượng này, còn lại mình chỉ kể theo những gì mình biết thôi.
Khỏi phải nói tụi mình lúc đó s he, con L xanh mặt khóc nấc luôn mà nghe mình hù cố nín k dám khóc lớn, con H thì xanh như lá chuối luôn. Mà hay ntn, mình là chúa nhát gan, đi vs ng can đảm thì mình sợ, h ngồi vs ng sợ thì mình bình tỉnh lạ lùng luôn. Giỏi hay ngu nhận thức chậm hay s mình k biết, chỉ biết là k sợ. Nó vừa nói xong thì cửa sổ đập rầm rầm luôn. Mình mới nói ” dm h này k ngủ còn chọc ghẹo hả tin t méc cô quản lí k?”. Nó im k đập, thật sự kêu mình tin là mấy thằng con trai phá thâm tâm mình k tin đâu, vì rõ ràng giọng mình nghe là giọng nữ, chính trong phòng mình ở chứ k phải ở ngoài vào, thêm nữa nếu là tụi con trai phá k bh nó đập cửa mạnh v, nếu tụi nó k muốn chết, vì còn nhiều phòng xq nữa.
Nó im dc một chút mình cũng tính thở dài thì nó đập tiếp, lần này mạnh hơn nữa mới đau. Mình cũng liều, kiểu thời thế tạo anh hùng á. Nói thật nếu giờ phút đó k a hùng cũng éo biết sống sao vs hai con bánh bèo thở k ra hơi kia nữa. Mình mới nói với hai đứa đó là h t xuống mở cửa ra coi đứa nào mất dạy v t chửi nó luôn, mà tụi m xuống vs t nhe. Hai đứa đó hỏi lại một câu cực kì thông minh luôn mấy má: – Rồi lỡ k phải đứa nào chọc r s?
dm k lẽ chửi thề chứ, sợ thì sợ nhưng t đi mở r chỉ đi theo th mà k dám, đặt một câu hỏi nghe mún ỉa trong quần luôn chứ k ít. Thế là k con chó nào dám xuống, tui càng k. Thà chết chứ k hy sinh. Vậy mà, hèn thì hèn đi, còn ngoan cố bướng bĩnh chửi vọng ra mấy câu, cực kì cứng mồm cứng họng: – dmm, ( xl trong thời khắc sống còn đó bố nào nói k chửi thề xin nhận của e một lạy, chỉ có chửi thề mới an lòng an dạ thôi), khuya r k cho t ngủ mà còn phá, t mà xuống lôi đầu m vô t đánh cm m à, m đừng có trách t nghe thằng loz”, nghe thì có vẻ nhẹ nhàng nhưng xin tnưa các đồng chí lúc đó e chửi thề gào rống như con điên luôn, kèm theo đó là câu ” m đừng để t méc cô quản lý nghe” như gửi gắm tia hy vọng là thằng quỷ ôn dịch nào v á.
Điên cuồng chửi hai ba câu r nó cũng im k đập nữa, đêm đó tụi e k ngủ luôn. tại giường thì nhỏ, ba đứa ngồi đã khó r h kiu nằm ngủ éo nào mà ngủ dc.
Nghĩ chỉ có v th, sáng hôm s, đi chợ nhỏ bạn thân hỏi e hum qua có xúi con L xuống đứng bên giường ghẹo nó k, e tl k. nó đứng im nín thinh. E hỏi là lúc m la làng kiu tụi t đừng có chọc á hả. Nó ừ, lúc đó có ng đứng kế bên t ( nó nằm sát ngoài cho e vô nằm trong), đứng khiều. nó nghe tiếng e vs L cười khúc khích ( lúc e tưởng nó hát theo mà dở thấy gớm nên cười), còn nó tưởng e xúi con L xuống chọc nó ms la e..
Đến bh e vẫn thấy may mắn là lúc đó sợ quá phóng luôn qua giường, chứ nghiêm túc leo xuống k biết gặp ai đứng dưới r. Nhưng cũng một điều làm e hơi tò mò là nếu lúc đó ba đứa can đảm hơn xuống mở cửa thì k biết sẽ thấy dc gì..
Chuyện của e chỉ v th, e k thấy dc ma nên bác nào ghé qua chỉ để nghe e kể con ma nó ntn thì xl e k biết.. e chỉ kể dc sự thật mà e một lần tiếp xuc v thôi. hì.
Còn phép lịch sự tối thiểu e mong các bác thể hiện trong cmt theo kiểu đóng góp xây dựng chứ đừng rãnh rỗi kiếm chuyện nha.

Theo dõi
Thông báo của
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận