Home Seo Xe cấp cứu và những mẫu chuyện tâm linh – Tác Giả aznkutechick

Xe cấp cứu và những mẫu chuyện tâm linh – Tác Giả aznkutechick

5. sự ấy náy…vì vô dụng….vì ko thể nhanh hơn đc

-cách đây độ gần tuần…mình có gặp 1 xe cấp cứu biển xanh 47 trên đường,trên xe dán 1 dòng chữ đơn giản nhưng đôi khi phải làm mình suy nghĩ…….
-chúng tôi đang cố gắng giành giật sự sống trên xe – nhưng các bạn giành giật đường của chúng tôi
-đã lâu rồi ko viết bài nhĩ…hôm này làm 2 bài nha các bác…..trước tiên là bài mình mới đi cách đây mấy ngày…bài sau thì lâu rồi,ko nhớ là bao lâu nửa

4h sáng….cái giờ đáng lý ra thì có lẻ là giờ ngon giấc nhất,mình cũng ko ngoại lệ,nhưng đôi khi phải gác lại giấc ngủ của mình để giúp đỡ những người cần mình hơn là mình cần giấc ngủ
-alo…a ơi,a làm ơn cho e hợp đồng xe về Long Xuyên với…ba e hấp hối rồi…hu hu hu
-dạ chị ơi,e sẽ tới bv ngay…nhưng chúng e ko kinh doanh,nên chị chỉ cần nói là chị cần chuyển bệnh về đc rồi…đừng nói hợp đồng nửa nha chị
-e xin lỗi,a cho e 1 xe lên CR với
lê cái thân đang ngáy ngủ tắm rửa vệ sinh cá nhân rồi lên đường….sáng sớm,lạnh quá……chào đón 1 buổi sáng là đèn chớp và còi ưu tiên….tò….tò…..chớp sáng xanh đỏ trong màn đêm….
-mình về đâu chị?
-tp Long Xuyên nha a,a về tới nơi đi rồi e chỉ đường tiếp
-mình có cần oxy ko chị?
-có,ba e yếu lắm rồi…a làm ơn…..nhanh dùm e…
-e sẽ cố hết sức…..
từ từ….vẫn đèn flash chớp xanh chớp đỏ,tiếng còi hụuuuuu………oá…………từ từ rời thành phố trong màn đêm………..
-tới phà rồi chị ơi…có cần e phụ giúp gì ko?
-a ơi…..ba e……..thở yếu lắm…giờ làm sao đây a?
-tăng oxy lên…..để e lên gắn máy đo nhịp tim….
sau 1 thời gian thao tác máy móc các kiểu trong tiếng khóc thút thít của chị gái……..còn a chồng thì liên tục để tay lên lồng ngực ông cụ để xem tim còn đập ko…bất chợt…..ông cụ nắm cổ tay mình lắc lắc
-chú ơi….con gái…út….tôi mới…..sanh….chú làm ơn…….cho tôi về…đc ẳm….cháu……..
ko nói đc hết câu……ông cụ….nhắm mắt xuôi tay……cả xe oà lên khóc nức nở……chị gái thì ôm ông cụ khóc…còn a chồng thì liên tục hết đè tay lên ngực rồi xem mạch…..nhưng chuyện gì đến đã đến…..ông cụ đã ra đi vĩnh viễn khi chưa đc gặp cháu lần cuối……mình quay lưng đi với cặp mắt cay xè….ko vì mất ngủ…..vì ấy náy…vì vô dụng……vì ko thể nhanh hơn đc nửa……..cuối đời thường là thế….ai cũng muốn đc gặp gđ lần cuối…..cái cuối cùng của cuộc đời 1 con người có lẽ cũng là 2 chữ….gia đình……nhưng mấy ai hiểu đc mà thông cảm cho những người như mình đâu……cho dù là gì đi nửa xe cấp cứu ko giành đường…..nó chỉ đang cố gắng giành giật 1 sự sống đang loe lói trên nó thôi…….

Theo dõi
Thông báo của
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận