Chào mọi người. Tôi lại trở lại với câu chuyện của mình và muốn cập nhật thêm về tình hình hiện tại. Sự việc lần trước đặt tôi vào một trạng thái tâm lý tồi tệ, nên đã quên đề cập việc tôi đã trình báo sự việc cho cảnh sát (mọi thứ không hẳn tốt hơn, nhưng ít nhất thì tôi đã ổn định suy nghĩ). Liên hệ cảnh sát tìm kiếm sự can thiệp là điều đầu tiên tôi làm sau khi rời khỏi ngôi nhà, với hy vọng mong manh rằng họ có thể bắt Hyerin ngay lúc đó, nhưng sự thật thì đã muộn. Cảnh sát không tìm được gì ngoài một căn nhà được phủ kín bởi rác, chẳng có một cái xác nào hết và thậm chí còn phải tuyên bố cô bé đã mất tích, và thừa nhận cô ấy vẫn ở ngoài kia. Tôi không để lọt bất cứ thông tin gì về việc chứng kiến bạn mình tự phẫu thuật lên chính cơ thể từ trong cái tủ quần áo nọ, bởi tôi biết họ sẽ nghĩ tôi bị điên và gạt bỏ những chi tiết đó.
Ba mẹ của cô ấy cũng đã được cho là mất tích: hai tuần đã trôi qua kể từ khi họ đi làm lần cuối cùng, nhưng Hyerin đã gọi tới cơ quan hai người để báo gia đình họ sẽ phải rời đất nước tháng đó vì chuyện khẩn cấp. Những người quanh khu vực ngôi nhà cũng được báo mất tích, với một tỉ lệ đáng báo động, bao gồm hai trẻ em, nhưng tất cả những gì họ có thể làm là cố tìm được những đầu mối mới (và tất nhiên là cả Hyerin). Nhưng thẳng thắn mà nói, tôi không nghĩ cảnh sát có thể tìm được bất cứ gì. Bất kể thứ đó là gì, cô ta không phải con người nữa rồi, và việc bắt giữ sẽ chẳng thể chấm dứt chuyện này.
Tôi đưa ra quyết định táo bạo, tự mình điều tra vụ này và tìm kiếm cô ấy; tôi ngập tới tận cổ trong vũng bùn này rồi, và tới giờ thì cô ấy hẳn đã biết việc bị tôi chứng kiến, mạng sống của tôi đang bị đe dọa. Ý tưởng chợt lóe đầu tiên đó là tới chỗ mà bạn tôi phẫu thuật lần đầu tiên trong mùa hè trước (nếu như cô ấy thật sự đến một phòng khám bệnh thay vì…. Tự làm). Tôi đăng nhập vào e-mail của bạn mình bằng địa chỉ và mật khẩu mà tôi còn nhớ, tất nhiên là có dùng VPN (tôi không ngốc đến mức để lại dấu vết). Qua một lúc lọc lại hết các thư điện tử gần đó, tìm từ khóa các phòng khám bệnh và bệnh viện mà cô ấy đã liên lạc. Một đoạn e-mail trao đổi làm tôi nghi ngờ nhất, bản dịch dưới đây đã được tôi biên soạn lại vì tính riêng tư:
Từ: [e-mail phòng khám]@..
Tới: [e-mail Hyerin]@..
Gửi cô Hyerin,
Chúng tôi muốn xác nhận lịch hẹn khám của bạn vào lúc 8h sáng, thứ năm, ngày 21 tháng 6. Khoản thanh toán của bạn đã được xác nhận vào hôm nay, và mọi thứ đã sẵn sàng cho cuộc phẫu thuật. Chúc bạn may mắn!
Phòng khám [giấu tên], [số điện thoại]