Nghe trên này các bác kể lại mấy chuyện chơi cầu cơ,các trò xua ma gọi quỷ.Nhiều cái trò kích thích thần kinh con người.Thú thật hồi bé em cũng có từng chơi qua một trò rồi.
Nhưng sau lần ấy đã tởn đến già,không chơi nữa.Sau này cũng vậy,vì thiết nghĩ rằng đừng vì mấy trò vui của tuổi trẻ mà mang hệ lụy đến cho mình về sau.Ở đời nó không báo mình luôn đâu,sau này mới thấm thía.Hồi trước em xem phim chưởng có nhân vật nào từng nói : “ Rượu cũng như thù vậy,càng để lâu lúc uống vào càng ngon.”
Trò này không biết đã có ai chơi chưa.Em với ông Tuấn ( anh họ em-đã nhắc đến nhiều ở chap trước) học ở trên phim HK.Hồi đấy nhà em mở cửa hàng cho thuê băng video.Như mọi hôm,thứ 7 phải chiêu đãi mấy đứa con nít trong xóm một băng,gọi là thị uy.Cho chúng nó còn biết đến tiếng nói của mình.
Cuộn băng ma HK đấy đã khủng bố tinh thần tụi nhóc còn chưa ráo máu đầu cả buổi chiều.Em cũng chả nhớ rõ tên phim nó thế nào nhưng trong phim có một trò đặc biệt: “Ra mả mà chơi”.
Phim kể về mấy bạn trẻ buổi tối ra nghĩa địa chơi trò ghi tên tuổi người chết.Ghi đến khi nào trời hứng sáng thì tập trung lại check xem nhóm nào ghi được tên nhiều ngôi mộ nhất thì sẽ chiến thằng.Cuối cùng cả bọn trong phim về bị ám.
Bộ phim làm cả lũ con nít trong xóm hoang mang nhưng cũng cảm thấy trò chơi thật phấn khích quá đi.Cả bọn cứ chành chọe nhau có ma hay không thế lọ thế chai.Để chứng minh tinh thần hiệp nghĩa với nhau.Hôm sau chúng em đã quyết định phải chơi trò này.Sáng tinh mơ tầm khoảng 3 giờ sáng cả bọn đã lục đục kéo nhau dậy.
Hôm đó y hẹn,mấy thằng anh hùng rơm đã có mặt.Còn có thêm ba đứa con gái để chứng tỏ bản lĩnh đàn ông.Cả đứa em họ tôi ( con Hà-con cậu ruột tôi ) cũng bám đít tôi với ông Tuấn.Bị ông Tuấn dọa ở ngủ một mình nên phải ấm ức đi theo.Hai con ranh kia cũng cùng xóm,quan hệ dây mơ rễ má với lũ con trai cả.
Cả bọn với vũ khí tận răng là đèn pin trộm của bố kèm theo tờ giấy cái bút trông khí thế lắm dù trong bụng thằng nào thằng nấy cũng hơi rét.Con Hà còn túm chặt lấy áo ông Tuấn.Cả bọn hăm hở đi bộ ra nghĩa trang cách đó chừng hơn một cây số.
Nghĩa trang này cũng từ lâu lắm rồi,chả nhớ từ thuở nào.Chỉ biết sau này ít chôn người dần.Đa số là mộ đã cải táng,ít mộ mới.Có cả mộ công giáo,xây kiên trúc vô tổ chức giàu nghèo nên cứ mấp ma mấp mô,mồ to mồ nhỏ.Trốn tìm chơi trong này cũng hốt phết,khó tìm.Trên đường cả lũ cứ hò hét trêu đùa to mồm là thế,nhưng khi vào đến nghĩa trang rồi thì cứ líu da liu díu
Cả bọn đến đâu phải gần hai chục đứa.Tụm năm tụm ba bó hết cả vào nhau.Mấy đứa con gái bàn lùi lắm rồi.Lui là lui thế nào.Thằng Mạnh với thằng Thắng to mồm nhất.Là lực lượng đối kháng với anh em nhà tôi.Thằng Mạnh anh ruột thằng Thắng.Cứ gọi là kẻ thù truyền kiếp từ hồi mới sinh.
Thằng Mạnh bảo : “ Đê mờ,bây giờ thằng nào bỏ về phải gọi tao bằng bố,tao cho về.”
Thằng Thắng chêm vào : “Rúc qua háng tao mới được về.”
Hai thằng chó,bọn này tính hạ nhục anh em nhà mình lấy uy với cả xóm đây mà.Nhưng mà đã đến nước này chả có thằng nào về cả.
Chả có thằng nào nguyện ý gọi thằng Mạnh là bố và rúc háng thằng Thắng.Nhục này đến khi nào mới rửa được.Có mấy thằng nhãi nhép sợ sắp són ra quần van xin : “ anh Mạnh ơi anh Mạnh,bọn em không về đâu.Bọn em đứng ở đây.Các anh cứ chơi đi”.
…tobe…continue..
Tiếp chap 9 :ra mả mà chơi
Lằng ngoằng nhất quyết tụi nó không đi.Ông Tuấn xuống nước hộ : “ ờ,cho bọn mày ở lại đây.
“Trông hộ tao cái Hà với,lạc nó chết đòn với tao”.
Vụ này không thể để cho bọn trong xóm cười anh em nhà em được.Phải chứng tỏ cho bọn nó biết ai mới là người cầm đầu ở phố này.
Ông Tuấn thể hiện mình là người anh có trách nhiệm vì lúc đấy mấy đứa con gái đã xoắn bện hết cả bím lên rồi.Cái Hà ra đến đây sợ chân còn đưng không vững cứ líu ra líu díu bám tay em.
Thống nhất,chia nhóm được ba nhóm hay bốn nhóm gì đấy.Cho bọn nó tự chọn.Trong đó có nhóm thằng Mạnh cầm đầu,thằng thắng với một hai đứa lâu nhâu.Sáu hay bẩy đứa còn lại trong đó có mấy đứa con gái thì sợ.Ở lại chỗ Thổ địa chờ tin.
Có hai thằng xin theo nhóm em với ông Tuấn nhưng ông Tuấn bảo không đồng ý.Hai người thôi,ông Tuấn với em để cho bọn nó biết anh em nhà em gan đến chừng nào.Đèn pin sáng quắc chiếu rọi vào trong màn đêm,giấy bút đút tay cả bọn vào cuộc.Theo tiếng gọi ma quái và hấp dẫn em với ông Tuân cũng cầm đèn pin lao vào đám mộ phần soi đèn rồi thằng đọc thằng ghi.
Cả bọn hồi hộp chờ đến khi nào có ánh sáng mặt trời mọc lên mới được về so giấy,ra mộ kiểm tra chứng thực.Nhóm nào nhiêu nhất thì thắng.Chiếu trên của xóm không biết có còn giữ trong tay em với ông Tuấn nữa không.
Tờ mờ sáng,khi ánh mặt trời bắt đầu xuât hiện xóa tan đêm tối.Những khoảng đêm đen như mực xen lẫn tiếng cóc nhái,côn trùng kêu đã được thay thế bởi ánh sáng mờ mờ tỏ tỏ của ngày hè.Mấy nhóm cuối cùng đã xuất hiện,nhóm nào nhóm nấy chắc cũng được êm êm với chiến thuật chia người ra tìm kiếm và kết quả mà mình đã thu hoạch được.
Đếm sơ sơ,thiếu mẹ nó mất hai đứa rồi…
Cả bọn lạnh người,da gà nổi hết cả lên.Kêu mấy tiếng,chả thấy người,bọn con gái bắt đầu khóc thút thít.Chả thằng nào dám đi tìm.Sợ quá chạy về gọi người lớn đi tìm thôi.Cả bọn co giò chạy hết tán loạn về nhà.Trong đầu sự khủng bố về bộ phim mà xem mấy hôm trước lại hiện về.Lúc đầu chắc chỉ có mấy đứa con gái khóc nhưng về sau mấy thằng yếu tim lúc đấy cũng sợ quá mà khóc theo.
Tiếng khóc với đủ các thể loại tần số theo chân bọn con nít còn chưa ráo máu đầu đã về đến đầu phố.Gà bay chó chạy.Con Hà mếu máo từ đầu phố cùng mấy đứa trẻ chạy về đến nhà em.Vừa chạy vừa khóc.
“Bác ơi bác anh Tuấn anh Linh bị ma bắt mất rồi hu .. hu . hu..
Me mình mới sáng sớm dậy còn chưa tỉnh ngủ.giật mình nghe cháu gọi thế cũng hoang mang.Các bác mới hỏi em với ông Tuấn đi đâu chứ gì.Em thì đang ngồi đây type cho các thím.Còn ông Tuấn ý à,chăc giờ này đang ôm vợ nằm ngủ trong đất Sài Gòn rồi.Thế hai thằng lúc đấy đi đâu.
“Tuấn,Linh hai thằng chúng mày chết dẫm đâu rồi.”
Em với ông Tuấn lúc đấy mới mò từ trên nhà xuống.Đi đến đầu cầu thang đã chả dám mò xuống: “Thím gọi cháu ạ?”
-Xuống đây ngay!
Hai thằng dắt díu nhau đi xuống tý hý mắt nhìn mấy đứa đang khóc mếu ma mếu máo.Mặt mày tái mét đang trố mắt nhìn.Chả biết bọn nó khủng bố lẫn nhau trên đường về thế nào mà đứa nào đứa nấy tèm lem.Mũi dãi hớt hơ hớt hoảng.Hai thằng tơn hớn cười nụ với lũ bạn.Bọn này vẫn chưa hiểu tình hình đang sảy ra.
Thực ra em với ông Tuấn đi dạo lòng vòng ghi chép một lúc,đươc đâu khoảng chục cái các bác ạ.Ông Tuấn đột nhiên nghĩ ra trò ác,bảo em hai thằng đi lối khác lén trốn về.Hai ông tướng chạy co giò về thật nhanh trước lúc trời sáng.Rón rén mở cửa chui lên nhà đắp chăn trùm kín mặt nín thở đợi bọn kia đi tìm.Ai ngờ lại quên mất cái Hà ngoài đấy.Bọn nhóc này cũng khóc dữ quá,đúng là lũ nhát cáy.To mồm từ đầu đường đã nghe thấy,mịe.
Tình hình sau này chắc cũng hiểu đại khái rồi.Mấy thằng ôn mặt cắt không còn giọt máu.Cay tụi em lắm nhưng chả làm được gì hehe.Đến lúc này mời lòi đuôi chuột ra thằng nào nhát cáy.Em với ông Tuấn thì vui rồi,đóng cửa mỗi thằng bị năm roi mây quắn đít vì tội đi chơi đêm và không trông em.Nghịch dại thế không biết .Thế nhưng vẫn buồn cười lắm các bác ạ,đau mà vẫn cứ buồn cười.Mặt thằng Mạnh với thằng Thắng lúc mách mẹ em nhìn rât chi là ngu,thằng Thắng còn khóc mêu mao.
-Anh Tuấn với thằng Linh bị ma nó bắt rồi ạ.cô đi cứu nó đi-mặt thộn thộn ra ,tái mét
Trông rất hoảng hốt và hình sự.Thế mới biết ai là lũ nhát chết.Từ dạo ấy bố bảo bọn nó còn dám nhắc đến ma mãnh gì nữa.
Tởn luôn tới già.Tụi nó căm bọn em cái vụ đấy lắm nhưng không làm gì an hem nhà em được.Lúc thằng Mạnh báo cáo láo là bọn em sợ nên về trước ông Tuấn giơ ngay vào mũi nó tờ giấy ghi được tên tuổi chục ngôi mộ.Bảo là bọn tao ra sớm chả thấy đứa nào.Tưởng bọn mày về rồi nên về luôn cái ông Tuấn ôn thần.Nói phét mà không chớp mắt.
Báo hại bọn kia tha hồ thi triển cảm xúc hỷ ái nộ,trước mặt tui em.Nhục không để đâu cho hết,thẹn phải đến mấy hôm không thèm qua nhà xem phim.