Sau đây là câu chuyện về ma lai mà mình biết , mình sẽ kể lại cho các bạn , đây hoàn toàn là có thật do mình chứng kiến trong một lần đi phượt lên vùng núi Tây Nguyên .
Mình còn nhớ như in chuyến đi năm ấy , sau khi thi tốt nghiệp trung học phổ thông , mình cùng nhóm bạn đã làm một chuyến phượt đi Tây Nguyên để cùng nhau lưu giữ những kỷ niệm đẹp của những ngày tháng thanh xuân ngắn ngủi .
Nhóm bạn của mình gồm 6 người , chia làm 3 xe máy , mình là người đi đầu vì là người có khá nhiều hiểu biết về núi rừng Tây Nguyên , sau lưng mình là Mai , cô bạn ngồi cùng bàn với mình suốt 3 năm cấp 3 đầy thương mến . Mai rất xinh đẹp , tóc dài răng trắng , mặt trái xoan , nói chung là đẹp , và tất nhiên Mai lọt vào mắt rất nhiều chàng trai trong trường , nhưng sau cùng Mai chọn yêu mình , lý do thì để sau mình kể nhé
Theo sau mình là Thắng và Hiền , cũng là một cặp đang yêu nhau , cái cặp này nói chung là sến súa và ưa lãng mạn lắm , cũng có lúc hơi lãng xẹt nhưng thôi , kệ bọn nó , tình yêu thời cấp ba mà .
Đi sau cùng là Dũng và Linh , khác với bọn mình , cặp này bình thường chẳng ưa gì nhau , gây lộn suốt ngày , Dũng thì vui vẻ lạc quan nhưng đôi khi cũng cẩu thả , còn Linh thì chững chạc ra vẻ trưởng thành lắm , cô luôn bắt mọi người phải tin và làm theo những gì cô nói , nhưng cô nàng này được cái là chu đáo và rất tình cảm nên mặc dù đôi lúc cũng bực mình nhưng rồi lại thôi .
Đoàn chúng tôi xuất phát từ hướng quốc lộ 14 hướng thẳng lên Tây Nguyên và điểm đến là Kon Tum , suốt chuyến đi mọi người rất vui vẻ và hầu như không có chuyện gì xảy ra ngoại trừ cái thằng Dũng cứ chạy xe nhanh rồi lạng qua lạng lại làm cho con Linh la hét inh ỏi rồi tát thật mạnh vào vai nó
– Đmm chậm thôi , muốn chết à ? Chậm thôi , không là tao không đi với mày nữa đâu đấy
Thằng Dũng chỉ cười , càng cười con Linh càng tức điên lên , nhưng không làm gì được , mặt nó xụ xuống như sắp khóc . Biết nó sợ thật nên mình chủ động chạy chậm lại để nói thằng Dũng chạy đàng hoàng lại không thì con Linh nó khóc thật đấy , với lại đoạn đường phía trước cũng khá khó đi .
Dũng nghe mình nói thì nó hiểu ra rồi chạy bình thường lại , mất gần một ngày trời đoàn xe cũng đã bắt đầu tiến vào địa phận Tây Nguyên với tỉnh đầu tiên là Đăk Nông , đến lúc này trời cũng đã về chiều , mình cùng nhóm bạn cũng đã mệt nên định bụng tìm một quán nào đó ăn uống tạm thứ gì rồi tìm lấy một nhà nghỉ qua đêm để sáng sớm mai đi tiếp . Thế nhưng mà quái lạ , suốt đoạn đường dài 5-6km chẳng có lấy một quán ăn hay nhà trọ nào , toàn là những cánh rừng bạt ngàn kéo dài tít tắp tận chân trời , trời thì mỗi lúc một tối , mới khoảnh hơn 6h tối nhưng mà do cây che khuất nên bây giờ dưới đường đi đã tối mò tất cả phải bật đèn xe lên để chạy , chạy mãi không gặp chỗ nào nghỉ chân mọi người bắt đầu thấy lo lắng , đặc biệt là con Linh , có một chuyện nữa đáng lo hơn là xăng xe cũng gần cạn , trước lúc đi vào chúng tôi đều đã đổ đầy bình xăng nhưng không hiểu sao xăng lại hết nhanh đến vậy .
Lúc này sương mù đã bắt đầu giăng kín đường đi , hai bên đường đều đã phủ mờ sương , chúng tôi phải chạy chậm sát gần nhau để tránh bị lạc vì trời tối và sương mù , chúng tôi thay đổi phương án là tìm đại một nhà dân nào đó xin nghỉ nhờ quả đêm vì không ai muốn ngủ ngoài đường trong cái không gian và thời tiết như vầy cả .
Xăng xe thì mỗi lúc một cạn , chúng tôi đang lo lắng thì Thắng nói to
– Bên kia đường có ánh sáng , chắc là có nhà sao đó .
Chúng tôi mừng rỡ ra mặt , chạy nhanh đến cái nơi phát ra ánh sáng ấy , đến nơi thì đó là một căn chòi cũ , bên trong có ánh sáng leo lét hắt ra , tôi đoán là đèn dầu .
Tôi bước lên cất tiếng hỏi :
– Xin lỗi , có ai ở đây không ạ ? . Có ai ở đây không ạ ? Cho chúng tôi hỏi thăm chút được không ạ ?
Tôi gọi đến câu thứ 4 mới có người đáp lại , một ông lão già nua với khuôn mặt đầy những nếp nhăn cầm trên tay cây đèn dầu bước ra , ông lão ngước cặp mắt mờ đục lên nhìn những người khách xa lạ . Một lúc sau thì ông nói với cái giọng khàn khàn khó nhọc
– Cô cậu là người du lịch phải không ? Lỡ đường hả ? Rồi các cô cậu muốn hỏi gì lão ?
Tôi chưa kịp trả lời thì ông lão lại nói :
– Mời vào trong nhà nói chuyện , lão ở đây có một mình , cứ tự nhiên đừng ngại .
Rồi ông lão bước vào trước , tôi theo sau , Mai níu chặt tay tôi bước theo , lần lượt mọi người cũng bước vào căn chòi của ông lão .
Bước vào trong tôi ngay lập tức nhăn mặt vì mùi ẩm mốc xộc thẳng vào mũi , trong chòi có một chiếc chõng tre , một cái bàn tre trên đó đặt một cái ấm đun nước cũ kĩ .
Ông lão nhìn chúng tôi , ông ngồi xuống cái chõng rồi nói .
– Uống đi , chắc cô cậu cũng mệt rồi , ở cái miền sơn cước này một ngụm nước cũng quý lắm đấy .
Tôi đang định mở lời thì bắt gặp ánh mắt như chờ đợi của ông , chắc ông muốn chúng tôi uống nước , thôi thì cũng đang khát , tôi rót một ly đưa lên miệng .
– Dạ , chúng cháu mời ông ạ . Ông lão khẽ gật đầu
Tôi đưa cốc nước lên miệng nhấp một ngụm thì thấy ngọt ngon và mát lắm , tôi dốc ngược ly lên uống một hơi hết sạch , uống xong thấy đầu óc tỉnh táo và sảng khoái lắm , tôi đưa cốc cho mọi người ai cũng uống , uống xong tất cả mọi người đều thấy sảng khoái và vui vẻ ..
Ông lão thấy thế cũng gật đầu nói :
– Tốt , tốt lắm , giờ các cháu đi đi , đây không phải là nơi các cháu có thể ở lâu , cứ chạy thẳng khoảng 1km nữa thì sẽ vào thị trấn , ở đó chắc chắn có nhà nghỉ cho các cháu . Nhưng mà hãy nhớ lời ta , ở cái nơi thâm sơn cùng cốc này có rất nhiều thứ không tưởng có thể xảy ra , các cháu phải cẩn thận , chút nữa ra xe thì phải đi thẳng , không được cua quẹo cứ thẳng đường mà đi , không được nhìn về phía sau . Nhớ lấy , giờ thì đi đi ta mệt rồi ta muốn nghỉ ngơi .
Chúng tôi cũng chỉ còn biết cảm ơn ông lão rồi bước ra , ngoảnh mặt lại thì thấy ông lão đã nằm xuống cái chõng mặt quay vào trong.
Chúng tôi bước ra xe thì hỡi ôi . Một sự việc kỳ lạ xảy ra , cái kim xăng lúc nãy đã chỉ đến vạch đỏ bây giờ lại trở về trên vùng vạch F , không chỉ mình xe tôi mà mấy xe kia cũng thế , chúng tôi còn đang ngơ ngác nhìn nhau như chưa hiểu chuyện gì thì trong nhà có tiếng nói của ông lão .
– Ở cái nơi này những gì các cháu thấy , những gì các cháu chạm vào hay thậm chí những thứ các cháu ăn uống vào miệng cũng chưa chắc là những thứ bình thường , mau đi đi , nếu không sẽ hối hận , khu rừng sắp thức giấc rồi đấy . Nhớ lấy lời ta , nhớ lấy lời ta …..
Bất giác chúng tôi nổi hết da gà , lên xe nổ máy phóng thật nhanh theo hướng ông lão chỉ , trời tối đen như mực , chúng tôi chỉ biết chạy và chạy , không dám quay đầu lại , chúng tôi cứ đi như thể bị thứ gì đuổi theo ngay sau lưng chực vồ lấy mình vậy , lúc này tôi cũng không ý thức được mình đã chạy tốc độ bao nhiêu nhưng có lẽ là rất nhanh , quay qua Thắng và Hiền cũng đang tập trung chạy thật nhanh , con Linh ngồi sau lưng thằng Dũng thì tay xiết chặt bụng thằng Dũng gục đầu vào lưng nó có vẻ rất sợ hãi .
Chạy được một lúc thì trước mặt thấy rất nhiều ánh sáng , thấy có nhiều nóc nhà , chúng tôi mừng rỡ vì nghĩ đã đến được thị trấn và sẽ được an toàn nhưng nào đâu biết khi vào đây chúng tôi mới phát hiện ra một sự thật rợn người về con đường chúng tôi đã đi và cả ông lão trong căn chòi với thứ nước kỳ lạ mà chúng tôi đã uống
Xe chúng tôi dừng lại trước một quán ăn nhỏ tên là quán Lữ Khách . Chúng tôi bước vào , chọn lấy một cái bàn rồi ngồi xuống , mặt ai nấy đều thất thần , mệt mỏi và có phần lo lắng , trong quán lúc này ngoài chúng tôi ra chỉ còn một người đàn ông khác đang ngồi ở chiếc bàn kế bên , hình như ông ta đang uống trà .
Lúc này trong nhà có một người phụ nữ bước ra , thoáng nhìn thì tôi nhận ra cô này là người dân tộc Kinh , cô ấy cất tiếng hỏi :
– Dạ cô cậu dùng gì ạ , quán chúng tôi cũng sắp nghỉ nên mọi người rẻ lắm ạ . À , cô cậu có chỗ ở chưa ? Hay ở lại đây đêm nay nhé , nhà tôi còn 3 phòng trống cho khách trọ đấy
Tôi đáp lời :
– Dạ vâng , thôi tạm thời chị cho chúng em vài món ăn tạm lót dạ đã , còn chuyện trọ lại chút nói sau được không ạ ? Bọn em đói quá rồi ạ !
Chị ta đon đả : .
– Ôi chị vô ý quá , các em muốn ăn gì chị làm cho , nhanh lắm
Lúc này thắng Thắng lên tiếng :.
– Chị làm cho chúng em cái món nào vừa ngon vừa ngọt lại thơm mùi tình yêu ấy ạ . Vừa nói hắn vừa cười rồi nhìn qua Hiền , đưa tay vuốt tóc cô bạn gái
Tôi gắt:
– Đm cái thằng , giờ còn đùa được nữa à ?
Nó lại cười , nó là người rất lạc quan , trong mọi hoàn cảnh nó đều có thể pha trò giúp mọi người giải trí , nó với cái thằng Dũng mà ngồi với nhau thì cả đám chỉ có cười đau bụng
Đột nhiên Linh lên tiếng :
– Này , chúng mày có thấy cái ông cụ vừa rồi lạ lắm không ? Suốt đoạn đường từ nhà ông ấy đến đây tao cứ cảm thấy như có ai đi theo sát sau lưng vậy , sợ lắm
Thằng Thắng nói : .
– Ờ , thì đi sát sau lưng mày là một cặp tình nhân đang yêu đương thắm thiết chứ ai , mấy cái đứa suốt ngày cãi nhau sao hiểu được , hay mày với thằng Dũng cũng yêu nhau đi chợ khỏi ghen tị với bọn tao . Vừa nói nó vừa cười lên khanh khách .
Linh đỏ mặt tía tai buông ra một câu chửi thề
– Yêu yêu cái con mẹ mày ấy , tạo không có đùa đâu , sao lúc nào mày cũng giỡn được thế .
Lúc này thì cô chủ quán bước ra trên tay là một cái mâm với máy đĩa đồ ăn còn bốc khói nóng hổi , nhìn thôi tôi đã thấy bụng đói cồn cào .
Cô chủ nói :
– Mời cô cậu , cứ ăn tự nhiên , hết tôi làm thêm , rẻ lắm , yên tâm !
Lúc này ai cũng đói nên cầm đũa ăn ngon lành , đang ăn thì cô chủ quán hỏi :
– À … Vừa rồi tôi nghe các cô cậu nhắc đến một ông cụ nào đó trên đường đến đây , nghe có vẻ kỳ bí vậy ? Cô cậu kể cho tôi nghe với được không ?
Dũng nhanh nhảu :
– Vâng , là một ông cụ ở trong cái chòi đầu con dốc , ông ấy mời chúng em uống nước rồi chỉ đường đến đây , kể cũng lạ , cái thứ nước ông ấy đưa cho chúng em uống vào thấy tỉnh táo hẳn chị ạ . Vừa nhai nhồm nhoàm nó vừa nói .
Cái gì ? Các cô cậu đã gặp ông lão sống trong cái chòi ở đầu dốc ư ? Lại còn uống nước của ông ấy ?
Cô chủ quán mặt biến sắc , tỏ ra nghiêm trọng nói .
Chúng tôi ngơ ngác nhìn nhau ,Thắng bảo :
– Dạ vâng , có chuyện gì không đúng sao trông chị có vẻ hốt hoảng thế ?
Lúc này 3 đứa con gái là Mai , Hiền và Linh cũng buông đũa nhìn cô chủ quán như chờ đợi câu trả lời :
– Cô chủ quán trầm giọng rồi như xúc động lắm cô nói :
– Thầy K’rưm , là thầy K’rưm , ông ấy đã cứu các cô cậu một mạng đấy có biết không ?
Chúng tôi đều ngơ ngác nhìn nhau không hiểu chuyện gì ?
Thầy K’rưm là ai ạ ? Sao chị lại nói ông ấy đã cứu mạng chúng em ? Mai hỏi
Cô chủ quán khẽ thở dài rồi nói , các em có muốn nghe không thì chị sẽ kể nhưng sợ kể ra các em lại không tin ấy chứ , chuyện về thầy K’rưm thì ở đây ai cũng biết
– Vâng chị kể đi ạ . Chúng em đang nghe đây – Dũng nhanh nhảu
Thế là chị ấy bắt đầu kể , theo như lời chị ấy thì thầy K’rưm là một thầy bùa nổi tiếng đất Tây Bắc , sau này thầy theo đoàn di cư đến mảnh đất Tây Nguyên này lúc ấy thầy đã ngoài 50 , bình thường thầy cũng là người nông dân bình thường trồng trọt canh tác nông nghiệp , khi trong làng có đám đình gì thì thầy giúp , thầy chỉ xin lễ hoặc đồ ăn , nhà nào nghèo thầy chỉ lấy gói thuốc cũng xong , cái mảnh đất của thầy chính là cái căn chòi lúc nãy mọi người đi qua đấy , thầy ấy như là thần sống ở đây vậy , bất kể chuyện lớn nhỏ cưới hỏi ma chay gì hễ đến nhờ là thầy giúp . Còn một điều đặc biệt nữ là thầy rất giỏi trừ tà
Lúc này chúng tôi cũng vừa ăn xong , chị chủ quán bảo chúng tôi ngồi chờ chị ấy dọn dẹp rồi chị ấy tiếp tục kể cho nghe , chúng tôi cũng không từ chối vì chị ấy trông cũng có vẻ nhiệt tình và hiếu khách , chúng tôi cũng nhận lời trọ lại đêm nay , phần vì ngại đi tìm nhà trọ , phần vì muốn nghe tiếp câu chuyện về ông lão tên K’rưm mà chúng tôi đang được nghe kể dở dang .
Khoảng 30p sau chị chủ quán quay lại với một dĩa trái cây trên tay , chị hồ hởi :
– Ăn đi rồi chị kể tiếp cho nghe .
Chị lại bắt đầu kể , đã không ít lần thầy ấy giúp dân làng trừ ma diệt quỷ , đây là một ví dụ thôi nhé . Chị hắng giọng , nhấp một ngụm nước chè rồi bắt đầu kể .
– Cách đây khoảng 20 năm , khi ấy tôi còn là đứa trẻ lên 10 , một lần nghe tin trong làng có quỷ , bèn theo người lớn đi xem , lúc ấy cũng tò mò lắm , chẳng biết quỷ là gì , chỉ nghe người lớn nói nó kinh khủng lắm , tôi tò mò đến nơi mà người ta nói có quỷ , lúc đến nơi tôi chỉ thấy có một cái xác người treo lủng lẳng trên cành mít bên trên một cái miệng giếng , thân thể người ấy ướt sũng , mặt mũi thâm đen , lưỡi thè ra dài ngoằng , hai con mắt như lồi cả ra , lúc ấy còn nhỏ nên tôi sợ lắm , chẳng dám nhìn lâu , mọi người xúm vào gỡ cái dây thừng tháo cái xác xuống thì đột nhiên cái xác rơi tõm xuống giếng , mọi người ai nấy cũng bàng hoàng , cái giếng ấy có từ lâu lắm rồi , chả biết nó sâu bao nhiêu , quanh năm đầy nước cả làng dùng không hết , mọi người thi nhau lấy cây thọc xuống mò , nhưng cái giếng sâu quá không mò xuống đáy được , có người còn liều mình nhảy xuống mò nhưng oan nghiệt thay , người lặn xuống cũng mãi không nổi lên , người dân chẳng biết giải quyết thế nào thì thầy K’rưm đến . Ông bảo mọi người tránh ra để ông giải quyết
Nói đoạn ông lấy ra trong tay nải màu vàng 4 lá bùa màu đỏ có vẽ những hình thù ngoằn ngoèo kỳ lạ , một tay kết ấn , tay còn lại kẹp lấy lá bùa , miệng lầm bầm đọc chú , đột nhiên cái lá bùa nó cháy rực lên , ông thả nó xuống giếng . Giữa ban ngày trời nắng chang chang mà cái giếng toả ra một luồng khí lạnh xộc lên trên , mọi người nhăn mặt tránh xa , ông cụ lại tiếp tục niệm chú , cái giếng bắt đầu sôi lên sùng sục hệt như có người đang đun nó lên vậy . Ông cụ tiếp tục đốt thêm 2 lá bùa nữa thả xuống giếng nước càng sôi lên dữ dội , và từ trong cái làn khói mờ mờ ấy trồi lên một cái xác người , chính là cái người vừa rồi nhảy xuống để mò cái xác , lạ ở chỗ cái xác này chỉ mới chết cùng lắm là 1 tiếng đồng hồ nhưng nó đã đang trong tình trạng phân hủy , mùi xú uế bốc lên giữa cái trời nắng làm cho mấy người đứng gần ôm bụng nôn ra mật xanh mật vàng .
Ông cụ bảo mọi người khiêng cái xác về làm ma , ông còn nói thêm là cái thứ ở dưới giếng này rất mạnh , tạm thời chưa thể khắc chế ngay được , ông dán lá bùa còn lại vào miệng giếng và nói mọi người lấy cành cây che cái miệng giếng lại để tránh mất thêm người , ông cụ lại chọn ra 8 thanh niên khỏe mạnh trong đám đông đang đứng , nói họ 3 ngày nữa đến đây giúp ông bắt con quỷ dưới giếng . Ông dặn dân làng chuẩn bị cho ông 8 cái cọc gỗ chôn xung quanh cái giếng , chuẩn bị thêm một tô máu chó mực , 2 con gà trống , trái cây và giấy tiền vàng mã để ông làm lễ , ngoài ra phải chuẩn bị thêm gạo và muối , sau khi xong việc thì phải mổ một con trâu để cúng thần làng .
Ông căn dặn mọi người tránh xa cái giếng , đặc biệt đêm hôm có người gọi cửa thì kể cả là người quen cũng không được mở , nếu không thì sẽ mất thêm mạng người . Mọi người nghe xong thì đồng loạt ra về , nghe lời ông tất cả mọi người đều ở yên trong nhà từ lúc mặt trời lặn đến tận gà gáy sáng hôm sau . Ấy thế mà ….
Nói đến đây chị chủ quán dừng lại
– Thế mà sao ạ ? Dũng hỏi
À thì là chuyện cái thằng A Dút , nó không nghe lời thầy bảo , đêm hôm khuya khoắt còn đi uống rượu đến khi say mèm mới về , thánh thần ơi nó lại ngủ ở ngay cái gốc cây mít cạnh cái giếng , sáng hôm sau mọi người thấy nó treo lủng lẳng trên cành mít y như cái xác hôm trước ấy , người còn nồng nặc mùi rượu , rõ khổ , cái thằng hiền lành chịu khó thế mà vắn số
Chị chủ quán nhấp một ngụm nước rồi lại kể tiếp
Ba hôm sau thì thấy thầy bày bố bàn lễ đủ cả ra chỗ cao giếng ấy , 8 thanh niên hôm trước thì cũng đã đến đủ , thầy bố trí mỗi người đứng ở một cái cọc tre đã được thầy đóng xuống đất từ trước , mỗi cọc tre đều được quét máu chó mực , thầy lấy ra một đoạn dây dài màu đỏ , nghe nói là dây chu sa gì đó , nhúng máu chó rồi đưa cho mỗi người cầm một đoạn đứng thành vòng tròn vây quanh cái miệng giếng . Đến giữa trưa mọi sự chuẩn bị đều đã hoàn tất , thầy mắc bộ đồ đen , trên cổ áo có một viên đá màu xám , tôi nghe nói người học đạo mà có viên đá màu xám tức là đạo hạnh đã cao thâm lắm rồi . Tay thầy cầm kiếm đồng tiền kẹp lá bùa màu vàng tiến sát lại cái giếng , thầy đưa tay gỡ lá bùa hôm trước ra , tức thì gió nổi lên , cây cối xung quanh đu đưa nghiêng ngả , cây mít thì cứ vặn vẹo qua lại theo từng đợt gió hết như một con quỷ cao lớn đang vươn tay giơ vuốt thị uy với ông thầy già tóc đã bạc da đã nhăn nheo .
Thầy K’rưm một tay bắt quyết một tay cầm thanh kiếm đồng tiền múa lên những đường kiếm uyển chuyển thoắt ẩn thoắt hiện trong không khí , miệng đọc chú chân di chuyển quanh cái giếng , một lúc sau thầy dừng lại lấy trong tay nải ra một chiếc chuông nhỏ rung lên liên hồi , tiếng chuông vang nghe như tiếng trống trận , 8 người thanh niên mặt mũi đỏ rực mồ hôi vã ra chảy đầm đìa trên khuôn mặt vẫn đứng im đúng vị trí .
Lúc này mây đen kéo đến ùn ùn che khuất mặt trời , giữa trưa mà trời đen đặc , không khí lạnh lẽo đến rợn người , từ dưới giếng bắt đầu trồi lên một nhân ảnh mờ ảo , hình như là một cô gái , áo dài trắng ướt đẫm , tóc tai bết lại , gương mặt đang phân hủy lúc nhúc giòi bọ , hốc mắt chỉ còn lại 2 cái lỗ đen ngòm không thấy con ngươi , móng tay dài sắc nhọn , nó đứng trên thành giếng cất tiếng cười ha hả rồi hướng về phía thầy mà hỏi
– Lão già , lão muốn gì ở ta ? Lão muốn bắt ta ư ? Nực cười . Nói rồi nó lại cười lên cái giọng như từ cõi u minh vọng về
Thầy từ tốn đáp :
– Hỡi vong hồn cô gái kia , ngươi đã chết từ lâu sao không chịu siêu thoát mà ở đây bắt người , như thế là vì phạm vào nhân quả , có thể vạn kiếp không siêu sinh , nghe ta mà quay đầu , trả lại hồn phách cho những người đã bị ngươi hại chết rồi theo ta về tu luyện sớm ngày được đầu thai .
Nghe xong con nữ
quỷ ngửa mặt lên trời cười lớn
– Vậy thì phải dựa vào bản lĩnh của ngươi !
Nói rồi nó vung tay đánh tới người ông lão, mười ngón tay móng dài sắc nhọn hướng thẳng đến cổ ông lão đâm tới , mọi chuyện diễn ra thật nhanh , chỉ chớp mắt những cái móng kia đã đâm sát đến cổ ông thầy chực xé toạc cổ họng người đàn ông năm nay đã ngoài 60 một cách không thương tiếc , ông lão vẫn đứng đó giương đôi mắt kinh ngạc lên nhìn thẳng vào mặt con nữ quỷ đang xông tới ….
Ông thầy vẫn đứng im , ánh mắt bình thản dường như chẳng coi con nữ quỷ hung hãn kia ra gì , những cái móng sắc nhọn chỉ còn cách cổ ông thầy khoảng một tấc thì lúc này ông lão cười nhẹ , bước lùi một bước lách người sang một bên tránh đòn tấn công của con quỷ , đồng thời cũng đưa tay rút ra một lá bùa màu xanh đánh mạnh vào lưng con nữ quỷ , hành động khi ấy xảy ra cực nhanh nhưng để miêu tả thì lại lâu
Chỉ thấy con nữ quỷ khựng lại không tiến lên được nữa , ánh mắt kinh ngạc nó thốt lên
– Trấn quỷ phù . Ngươi là đạo sĩ Mao Sơn ?
– Xem ra ngươi cũng có chút kiến thức đấy , biết ta là đạo sĩ Mao Sơn rồi còn không mau chịu trói , hay để ta phải mạnh tay . Giọng ông thầy đanh thép vang lên như sấm rền vang bầu trời , những tia sét bắt đầu lóe sáng đì đùng trên nền trời mây đen vần vũ .
Con nữ quỷ hơi biến sắc mặt nhưng rồi nó lại nở một nụ cười nhạt mà nói
– Đạo sĩ Mao Sơn thì đã làm sao có bao nhiêu bản lĩnh thì đem hết ra đây. Nói rồi nó ngửa mặt lên trời mà gầm lên , trên thân mình nó bắt đầu có những đạo hung quang bốc lên như những cột khói đen nghi ngút , lá bùa trên thân mình nó bốc cháy , nó thoát khỏi sự giam giữ của lá bùa thì như điên loạn . Nó đưa ánh mắt giận dữ nhìn ông thầy mà gầm lên
– Lão già , hôm nay ta sẽ cho lão biết lợi hại , chuẩn bị mà đi chết đi !
Ông thầy cũng hơi bất ngờ về hành động của con quỷ , ông gật đầu cười nhạt nói :
– Khá khen cho ngươi đã tu luyện được đến đây , có thể phá hủy được trấn quỷ phù của ta . Giỏi lắm , nhưng xem ra ngươi vừa bỏ qua cơ hội cuối cùng của mình để được đầu thai rồi đấy .
Nói rồi ông thầy vung tay thủ ấn , miệng lẩm nhẩm chú ngữ , tay đánh ra một chỉ quyết PHÁ , một tiếng ầm lớn vang lên , đòn đánh ấy gọi là Đả Quỷ Ấn , chuyên đánh quỷ , khi vận lực người dùng phải dùng đến sức mạnh của chân nguyên trong cơ thể cộng với ấn quyết và chú ngữ thì mới phát huy hết được tác dụng . Đòn đánh cực hiểm ấy vung ra đúng lúc con quỷ lao đến , nó không thể tránh né , lĩnh trọn một đòn ấy mà bắn ra xa chục mét rồi rơi ầm xuống đất , cát bụi bay mù mịt .
Con nữ quỷ dính phải cú đòn đó thì hình như đau lắm , nó lồm cồm bò dậy , ánh mắt vằn vện lên nhưng tia đen đặc , miệng nó gầm lên , rít lên từng hồi ghê rợn . Có thể nói lúc này nó đã hận thầy lắm rồi , chỉ muốn lao đến dùng những móng vuốt sắc nhọn mà xé xác ông già kia ra . Nhưng điều diễn ra tiếp theo làm thầy K’rưm và cả dân làng chứng kiến hoảng sợ tột độ . Con nữ quỷ đứng lên , giơ tay phất một cái , tức thì có 4-5 cái bóng đen xuất hiện , những cái bóng quên thuộc , phải , rất quen thuộc . Chính là những người đã chết đuối dưới cái giếng này , họ chính là dân làng , chính là những người thân , bạn bè của những người dân đang chứng kiến ở đây