Thế là buổi tiệc bắt đầu trong tiếng nhạc rộn rã phát ra từ chiếc laptop của thằng Hoàng. Đếm qua thì có hơn 10 người, từng chủ đề được đưa ra bàn tán, tiếng nói cười, tiếng cụng ly nom cứ như mùa xuân đang về. Ăn nhậu được một lúc thì cả bọn bỗng nghe thấy tiếng gào thét thất thanh từ phòng vệ sinh, quay qua quay lại thì đã không thấy con Yến đâu…
“Tiếng ai nghe như giọng con Yến vậy” – Thằng Hoàng nói
“Giọng con Yến đó, không biết nó bị gì mà la dữ vậy” – Thằng Giang mặt hớt hải hỏi
Dứt lời, 4 bọn tôi cùng thêm 1 chiến hữu của thằng Hoàng nhanh nhảu phóng nhanh về phía nhà vệ sinh, nơi phát ra tiếng hét thất thanh. Đến nơi, trước mắt chúng tôi giờ đang là một cảnh tượng bầy hầy, hôi thối đến khó tả.
Thằng Giang là người chạy tới đó trước, tỏ ra thất kinh cất giọng:
“Sao bùn đất ở đâu dính đầy trên cánh cửa toilet thế này, đm, lại còn mùi gì kinh tởm quá”
Bọn còn lại trong đó có tôi chạy theo sau, vừa tới nơi, cả đám cũng muốn té xỉu khi ngửi thấy cái mùi khủng khiếp, tựa như cái mùi thối mà tôi đã ngửi thấy trước đó ở trong phòng cái Ngọc, con em gái đã mất của thằng Hoàng. Chính xác là cái mùi ấy, mùi của xác động vật hòa lẫn với mùi đất bùn để lâu năm.
Thấy như có điều chẳng lành, tôi mới lấy lại bình tĩnh rồi bèn nói:
“Mọi người quay lại chỗ ngồi hết đi, để tôi và thằng Hoàng kiểm tra và coi cái Yến có trong đó không”
.
Cả bọn nghe thấy vậy nên làm theo, quay trở ra phía ngoài. Đoạn tôi và thằng Hoàng vừa bịt mũi vừa tiến vào bên trong toilet. Càng đến gần, cái mùi thối càng trở nên nồng nặc và rợn người hơn, cùng với không khí lạnh lẽo từ rặng dừa thổi vào, khiến tôi và thằng Hoàng nhiều lần rùng mình.
“Ê, sao tao ấn công tắc mà đèn không sáng vậy Hoàng” – Tôi nói
“Đèn này nhà tao thay mới 2 tuần trước, đang hoạt động bình thường, chả hiểu sao lại hư bất thình lình thế này, để tao bật đèn pin trong điện thoại”
“Bùn đất dính đầy chân tao rồi, có chuyện chẳng lành rồi mày ơi, tao nghi nhà mày có nhiều ma lắm” – Tôi nói thêm
“Mày cứ phán bừa, lỡ con Yến nó đi nhầm vô khu đất bùn, rồi vô đây rửa chân, bất chợt trơn té ngã thì sao” – Thằng Hoàng cố giải thích
Thấy thằng Hoàng nói nghe có vẻ có lý, tôi giữ bình tĩnh, tiếp tục tiến vào trong toilet. Trong khi đó thằng Hoàng theo sau rọi đèn pin.
“Cót…két…cót…két”
“Yến, yến ơi, em có trong đó không”
“Em trong đó hả Yên” – Tôi nói vọng vào trong
Cánh cửa toilet từ từ được tôi đẩy ra, cảnh tượng xuất hiện trước mắt tôi giờ đây còn kinh khủng hơn gấp chục lần lúc bọn tôi chạy từ ngoài vào đây.
“Cái đm, Hoàng..Hoàng ơi…mày…mày..rọi đèn chỗ kia..tao xem, sao có nước gì đỏ lè, giống máu quá vậy” – Tôi giọng run run vừa đi vừa nói
Thằng Hoàng thấy người tôi run lên từng hồi, nên cũng tỏ ra sợ hãi, nó mới bắt đầu từ từ rọi đèn pin về hướng tôi chỉ, đôi tay nó run cầm cập như người mắc bệnh Parkinson.
“Hình như..hình như..là xác con mèo” – Thằng Hoàng nói
“Mày rọi kỹ thêm xíu để tao coi cho chính xác” – Tôi vỗ vai nó nói
“Đúng là xác mèo rồi, mà có tới xác 2 con”
“Thế con Yến đâu” – Thằng Hoàng hỏi tôi
“Tao không biết” – Tôi đáp
“Thôi, đi ra đi, trong đây khiếp quá”
Thoạt sau, tôi với thằng Hoàng lủi thủi đi ra, trong đầu hai thằng không biết chuyện gì đang xảy ra. Mặt thằng nào thằng nấy ngu ngơ như người mất hồn. Tôi bèn kêu thằng Hoàng chạy lại chỗ mọi người đang nhậu rồi toan đổ xô nhau đi kiếm con Yến.
Tuy nhiên, vừa ra đến nơi thì cả tôi và thằng Hoàng giật bắn mình khi thấy con Yến đã ngồi an tọa bên cạnh thằng Hùng tự bao giờ.
“Ủa, chứ không phải em ở trong toilet hả Yến” – Thằng Hoàng mặt ngơ ngác nhìn con Yến rồi hỏi
“Nãy giờ em đâu có trong toilet đâu”
“Chứ em đi đâu nãy giờ” – Tôi hỏi thêm vào
“À, nãy em thấy hết nước chấm nên vào trong bếp pha thêm, mà có chuyện gì vậy”
“Cách đây vài phút em có nói lớn hay la hét gì không”
“Có đâu anh, mà em cũng có nghe thấy tiếng la gì đâu”
Nghe con Yến nói vậy, thằng Hoàng mới nhìn tôi rỏ tỏ ngạc nhiên: “Chứ tiếng hét hồi nãy của ai, với lại nó xuất phát từ toilet”.
“Tao không biết” – Tôi đáp.
Đoạn tôi thấy thằng Hoàng buồn bã, tỏ vẻ như kẻ không hồn, tôi mới kêu nó ra một góc rồi nói:
“Không giấu gì mày chứ tao nói thật, nhà mày có nhiều ma lắm đó, mấy thứ nãy giờ mày thấy là do bọn chúng trêu chọc gia đình mày đó”
“Ùa, tao cũng hơi tin tin là nhà tao có ma, giờ tao phải làm sao đây” – Thằng Hoàng mặt mày ủ rủ ra vẻ cầu khấn
“Từ từ, để tao nghĩ cách, giờ cứ ra ăn nhậu với mọi người đi, tao nghĩ khuya nay thể nào cũng xảy ra chuyện tiếp”
Khuya ấy, trời không trăng, gió lộng rất mạnh, bọn tôi ăn nhậu tới tận 10 giờ vẫn không dứt, cả bọn dường như càng uống càng sung như không biết mệt mỏi hay buồn ngủ là gì, chỉ có ba má của thằng Hoàng là cáo lui vào phòng ngủ từ hồi 9 giờ.
4 đứa chúng tôi cùng 3 chiến hữu nhà thằng Hoàng và con Yến đập chén, gõ ly hát hò say mê, đến khi chán chê thì lại thay phiên nhau kể từng câu chuyện này tới câu chuyện khác, từ truyện ma cho tới truyện cười.
Thằng chó Giang trong hơi thở nồng nặc mùi rượu, đứng lững thửng, lên giọng kể câu chuyện cười mà hắn cóp nhặt ở đâu đó trên mạng:
“Chiều hồm trước tao có đi uống cà phê một mình, vừa vào quán thì vô tình gặp cô chủ quán đang cho con bú. Xung quanh không có một vị khách nào khác. Tao thấy cô ấy đang bế con, bé không chịu bú cứ vặn người lên òa khóc. Cô ấy dọa đứa bé 2 đến 3 lần, rồi chỉ tay về hướng tao rồi nói: “con mà không bú, mẹ cho chú này bú hết bây giờ”.
Đang định đi về, nghe thấy cô ấy nói vậy, tao liền gọi thêm ly cà phê nữa. Đợi mãi, đợi mãi hết tầm khoảng 3 tiếng. Tao sốt ruột quá, đành đứng dậy gãi đầu và hỏi: “Em hỏi lại cháu lần nữa xem cháu nó đã chịu bú chưa. Chứ anh ngồi đợi nãy giờ cũng hơn 3 tiếng rồi”.
Thằng Giang vừa kể xong, cả bọn phá lên cười khoái chí, kêu thằng này được.
Đến tầm 11h30 giờ, con Yến xin phép đi về do sáng sớm mai còn dậy sớm chuẩn bị quán, 3 chiến hữu của thằng Hoàng cũng toan đòi về do rượu không còn, thế là cuộc chơi của bọn tôi dừng lại ở đó. Quay qua nhìn xung quanh, tôi thấy thằng Giang và thằng Hùng có vẻ đã xỉn quắc cần câu, đang ôm nhau ngủ như hai thằng gay. Thằng Hoàng đi đứng cũng không vững, nó mới vội yêu cầu tôi:
“Mày còn tỉnh, mày đưa con Yến về quán cà phê giúp tao được không, con gái đi đường khuya nguy hiểm”
“Ok, mày cứ ngồi nghỉ một lát đi, chờ tao về” – Tôi nhận lời
Nói xong, tôi dắt xe ra, rồi một mình một ngựa đưa em Yến hot girl về. Con Yến do chỉ uống có một vài ly nên mặt tỉnh như sáo, vẻ mặt lộ rõ sự biết ơn đến tôi vì đã không ngại đưa nó về. Tôi với nó mỗi đứa một xe, đi thật chậm trên con đường mà tôi cho rằng có một bóng ma đang theo dõi tôi.
Đi được một đoạn, tôi toan quay qua hỏi chuyện cái Yến, thì tá hỏa nhận ra rằng người đang đi với tôi trong không gian tối tăm khuya ấy thật ra không phải là con Yến…