- Home
- Những câu chuyện Creepypasta sẽ làm bạn sởn tóc gáy
- Part 50: Những truyện cực ngắn nhưng đậm chất hack não (2)
Nhà cầu bị ám
Tôi đang trên đường về nhà tối qua thì tôi thấy đau bụng , đành phải dùng tạm cái nhà cầu gần đó , tởm vãi ! Xung quanh khu này toàn là nhà bỏ hoang , KINH !!!! Tôi mở cửa đi vào nhà cầu , 2 bên tường có những dòng Grafiti nguệch ngoạc , bên trái thì ghi “Nhà cầu này bị ám” , bên phải là “Dòng chữ này sẽ thay đổi” , nhìn cũng có vẻ ghê ghê , mà thôi kệ mắc quá , đặt đít xuống ị cái đã .
Phù ! ra được thoải mái làm sao . giờ ngồi nhìn lại trên tường để coi có gì lạ hay ko ! Haha , bên trái vẫn là “Nhà cầu này bị ám” , bên phải vẫn là “Dòng chữ này sẽ thay đổi” , thay đổi hả ? Thay đổi cái đệt nè!
(Đi vô đi ra => hướng nhìn khác nhau => vị trí tay đổi nhau => chữ có thay đổi)
Mất trí
Tôi là Sarah. Có lẽ cuộc đời tôi không có mấy đặc biệt bởi vì tôi bị mắc căn bệnh mất trí nhớ tạm thời từ hồi 14 tuổi. Bố mẹ tôi bị giết hại 1 cách dã man vào 1 đêm bởi tên cướp đâm hàng chục nhát vào bụng họ. Tôi thường bật khóc sau mỗi lần nhớ ra những gì tôi đã quên. Hằng ngày sau khi tan học tôi vẫn hay mời những người bạn của tôi đến nhà chơi và ngủ qua đêm. Nhưng họ thật tàn nhẫn khi đến sáng hôm sau bỏ đi không hề gửi 1 lời nhắn hay chí ít là nhắc máy điện sau mỗi lần tôi gọi điện.Tôi buồn bã và đi xuống bếp kiếm gì đó ăn.Sực nhớ còn miếng bít tết mới mua,tôi đi ra lấy dao để thái…
Tôi bật khóc.
Quá dễ hiểu.
Máy ảnh tiên tri
Tôi vừa mua được 1 chiếc máy ảnh được cho là có thể ” chụp được diện mạo của 1 người trong 10 năm sau”.
Tôi chụp cho chính mình 1 kiểu , nhưng tấm ảnh lại chẳng có gì trong đó.
“Cái gì? Nó hỏng rồi. “
Rồi tôi chụp cho bạn tôi 1 tấm. Tấm ảnh cho thấy cậu ta giống hệt 1 gã ăn mày.
Giờ thì tôi thực sự lo cho tương lai cậu ta.
(Sắp chết rùi mà không mà đi lo cho người khác, ngu)
Máy ảnh chụp ma
“Chúng ta sẽ chụp vài tấm ảnh ma” Chúng tôi tuyên bố và lên đường đến 1 nơi được cho là có ma.
Nhóm chúng tôi có 4 người (4 tên ngu ngốc), và, cùng với 1 chiếc máy ảnh kỹ thuật số, 1 chiếc điện thoại di động, chúng tôi chụp lại mọi ngóc ngách trông có vẻ đáng ngờ.
Khi về nhà, chúng tôi lập tức kiểm tra đống ảnh trên máy tính nhưng không hề có tấm nào chụp lại được dù chỉ 1 bóng ma lờ mờ nhất. Và chúng tôi đã chụp gần như 1 trăm bức ảnh như thế.
Với sự thất vọng, tôi lấy 1 tấm ảnh có đủ cả 4 người trong đó (đều trông có vẻ ngu ngốc ) và dùng Photoshop, chèn vào đó khuôn mặt của 1 con ma thật sự đáng sợ. Một bức ảnh ma giả, đã được làm ra thành công.
Tôi đưa nó cho 1 người bạn khác xem và cậu ấy nói rằng: “Cậu…nó có thật…”
Rồi cậu ta trở nên tái nhợt . Đồ ngốc~
(chỉ có 4 người với 1 cái máy ảnh kts => có một bức ảnh có cả 4 người trong đó => 1 người chụp ảnh => trong 4 người hiện diện trong bức ảnh thì có 1 con ma)
Cô gái trong thư viện
Hôm qua tôi đến thư viện để mượn sách. Tôi hỏi người chủ thư viện khu truyện kinh dị ở đâu, bà ta chỉ tôi đến khu cuối dãy, ngay trong góc, kề vào tường. Tôi đang tìm xem một số truyện thì thấy một cô gái rất dễ thương nhìn qua từ bên kia. Mắt chúng tôi chạm nhau rồi cô ấy cười. Tôi cố lấy can đảm để nói chuyện với cô ấy, nhưng cuối cùng chỉ lựa ra 3 cuốn sách rồi check out. Tôi nhát quá, đáng lẽ ra phải xin số phone cô ấy.
(ngay trong góc, kề vào tường => cô gái nhìn qua từ bên kia => tường kín => cô gái từ đâu ra)
Cô gái phòng bên
Chiều hôm đó tôi tới thị trấn mà mình phải đến công tác.
Tôi chọn một nhà trọ cũ vì hiện giờ tôi không có nhiều tiền.
Nhà trọ chẳng có ai thuê ngoài tôi và đôi vợ chồng chủ, tất cả phòng đều trống.
Đêm đó, tôi giật mình vì âm thanh ở phòng bên cạnh.
Tôi ra hành lang, nhìn trộm vào lỗ khóa của phòng đó.
Tôi thấy một cô gái thật đẹp.
Hôm sau tôi lại giật mình vì âm thanh đó.
Tôi lại nhìn qua lỗ khóa, nhưng có lẽ nó đã bị dán kín, tôi chỉ nhìn thấy một màu đỏ.
Sáng hôm sau tôi trả phòng, nhà trọ vẫn vắng như lần đầu tôi đến.
Ông chủ nhà trọ thở dài, vì nếu con ông còn sống cũng bằng tuổi tôi.
Tôi giật mình nhìn lên tấm ảnh gia đình.
Cô gái thật đẹp nhưng một bên mắt là màu đỏ.
(=>2 con mắt nhìn nhau say đắm. Cái này bên creepypasta cũng có)
Bài kiểm tra
Tôi đã đạt được 98 điểm cho bài kiểm tra khám nghiệm tử thi
Thật cảm ơn tới người bạn cùng phòng của tôi
Khi về nhà tôi sẽ kể lại chuyện này cho anh ấy.
(=> Còn đâu mà kể, chết rồi mà)