Tiếng kêu của chị Lúa phát lên làm e giật mình quay lại, nhưng lại lạ thay nghe tiếng mà chẳng thấy người. Vì sau lưng e bây giờ chẳng có ai cả? Chẳng lẽ là sợ quá hóa rồ, bị ảo giác. Chợt tiếng kêu đó lại phát lên lần nữa:
-“K ơi K, e đâu rồi?” – lần này e không còn cảm giác ở sau lưng e nữa, mà tiếng kêu được phát ra từ phía sau nhà. Mưa đã tạnh, và e bước ra ngoài, mồ hôi vẫn còn đỗ ướt cả trán. Không hiểu tại sao e vẫn còn cái cảm giác sợ sợ khi nãy đứng trước căn phòng, và e vẫn còn phân vân vì chưa kịp nhìn trong đó có cái gì?
Cả bọn bước ra về, cám ơn chị Lúa vì cho một số trái cây ăn chơi. Lúc dắt xe thì thằng H mới quay qua nhìn e, kiểu như là nó muốn hỏi xem là e đã tìm kiếm được chuyện gì thú vị trong cái căn phòng mờ ám đó chưa, thì e khẽ lắc đầu và ra ánh mắt là “Tao chưa kịp nhìn gì cả?” Nhưng “may mắn” thay, vì 2 đứa ra hiệu cho nhau mà quên mất thằng T, lúc này nó chẳng nói chẳng rằng, e mới chợt giật mình mà hỏi nó:
-“Ê, T, mày làm sao mà im ru zị? Bị chị Lúa sét đánh hả?”
Nó vẫn im lặng, không nói gì hết? E tưởng nó suy nghĩ cái gì đó, nhưng chẳng hề thấy nó cười hay ra hiệu gì hết. Lúc này thì thằng H mới quay qua hỏi nó:
-“T, T, mày sao vậy? Bị bỏ bùa à? Hề hề” – vừa dứt câu, e chợt lạnh sống lưng vì cái câu “bỏ bùa” của nó. E mới dừng lại và hỏi cho bằng được thằng T bị làm sao? Thì lúc này, nó mới bắt đầu lên tiếng, nó thở từng hơi nhanh thiệt nhanh, và cảm giác dường như không nếu không thở lúc này, thì chắc chẳng còn lúc nào để thở nữa….
-“Tao, tao…tao thấy một người!” – nó nói từng câu từng chữ một cách chậm rãi như người mất hồn. E đã chơi với nó gần 3 năm trời trên TP mà chưa bao giờ thấy cái kiểu nói chuyện lạ đời của nó như vậy, biết là có chuyện nên e gặng hỏi thêm.
-“Thấy j, thấy người là thấy ai?”
-“Một người phụ nữ”
-“Phụ nữ nào, ai, chị Lúa hay bà Tư Tửng, mà ở đâu?” – thằng H cũng nóng ruột như e
-“Tao không biết, nhưng tao thấy người đó qua cánh cửa sổ?”
-“Cửa sổ, cửa sổ nào, lúc nào mà thấy, mày nói đại cho tụi tao nghe coi” – e nói như bắt buộc nó phải kể ra zị đó, bởi vì e chẳng còn kiên nhẫn nữa
– “Một người phụ nữ già, đi qua đi lại trong một căn phòng, lúc mà chị Lúa với thằng T đi vô nhà trước, tao vô tình nhìn thấy cái cửa sổ ở sau nhà, nó đóng kín nhưng có một cái khung nhỏ t nhìn được, tò mò nên tao ngước mặt vào thử thì thấy một người, rất là già, khuôn mặt xơ xát và trông rất là kinh sợ ”
Sau khi nghe nó nói dứt một đoạn, mặt e với thằng H bắt đầu trơ ra kiểu như , xong rồi e nghiệm nghiệm một hồi, chợt e mới nghĩ:
-“Ủa, ai ở trong đó, tại sao t không nghe chị Lúa nói gì hết tới zị?” – e suy nghĩ một chập tiếp rồi thằng H mới hỏi
-“Khoan, K, có phải mẹ chị Lúa không?” – nó thắc mắc đúng ngay cái ý nghĩ e vừa nghĩ tới, nhưng…
-“Mẹ chị Lúa mất lâu rồi!” – e khẳng định
-“Tao cũng nghĩ vậy!” – thằng T lại lên tiếng, mặc dù nó chưa hề biết mẹ chị Lúa là ai?
-“Sao mày nghĩ vậy? Mày gặp mẹ chị Lúa trước rồi à?”
-“Không, vì chính lý do này mà tao biết…..đó là”
Thằng T chưa kịp nói xong thì, từ trước nhà e xuất hiện một người, không ai xa lạ chính là thằng D. Tổ cha thằng này, hẹn nó tối mà tới sớm thiệt, chắc nó cũng nôn nóng, hoặc trốn nhà đi chơi
Nó dắt xe vào nhà, kệ, chẳng sao càng đông càng zui càng lý thú, thật sự đúng hơn thì càng đỡ sợ
Khi nó ngồi xuống mặt đang hớn hở thì e mới bắt đầu kể chuyện từ sáng giờ cho nó nghe, mặt đó chuyển dần sang bơ, xong rồi ngầu, xong rồi nhăn, cuối cùng thì nó mới đơ ra hỏi:
-“Ủa, rồi cuối cùng là sao T?” – nó hỏi xong thì cả ba đứa cùng quay qua nhìn thằng T, chờ câu trả lời cuối cùng từ nó….
-“Thật sự khi bước vào nhà, tao vẫn không có gì sợ lắm, chẳng qua chỉ thấy lạ lạ thôi. Cho tới khi, tới khi tụi mình bước ra về, tao mới nhìn thấy một bức ảnh trên bàn thờ, và người đó giống hệt như người mà tao mới thấy lúc nãy….”
Thằng T vừa dứt lời, thì cả 3 đứa há hốc miệng ra xong rồi thằng nào thằng nấy cứng đơ người hết, chẳng đứa nào nói nổi lên một lời, cho dù thằng D không trực tiếp ở đó, nó vẫn thẫn thờ ra…Cùng lúc đó, một cơn mưa mới lại bắt đầu, dù là mặt đường vẫn còn chưa khô ráo vì cơn mưa lúc sáng. Con gió lạnh lại thổi từ ngoài vào tận trong nhà. Và mưa to lên dần, nó tạt tất cả nước mưa vào tận trong nhà e, nhờ vậy mà tụi e mới có sức lực mà đứng lên để đóng cửa sổ với cửa chính lại.
Lúc e bước tới đóng cánh cửa chính lại, thì không biết phải do cơn mưa hoặc run quá e nhìn nhầm hay sao? E thấy một người đứng mé ngoài nhà e, không rõ là ai nhưng có cảm giác như người đó nhìn thẳng vào nhà e vì một lý do gì đó! E đập tay vào đầu một cái, kêu chắc người đi ngoài đường thôi, trí tưởng tượng dạo này phong phú quá nên gặp cái gì cũng suy nghĩ tới suy nghĩ lui…
————–
Từ sau khi thằng T kể dứt câu chuyện của nó, thì không thằng nào còn muốn bàn nữa nữa, bởi có lẽ chuyện này ngoài sức tưởng tượng, hoặc là thằng nào cũng không muốn dính lếu tới nữa. Thằng thì bấm điện thoại, thằng thì nằm nhắm mắt chắc ngủ, thằng thì mở ti vi coi. Còn e thì vẫn còn ngồi suy nghĩ: Thế cuối cùng là thế nào, theo như thời thằng T là nhìn qua cửa sổ, không biết hướng nào nhưng e nghĩ cái cửa sổ đó chính là cửa sổ căn phòng kì lạ mà e muốn biết có gì trong đó, nó nói là người trên bàn thờ giống người nó nhìn thấy qua cái cửa sổ? Có khi nào nó nhìn nhầm, hoặc người giống người, hoặc…mà không được, nếu người giống người sao không ai biết, còn nhìn nhầm thì không phải, tại trời sáng chứ đâu phải tối, và mắt nó cũng đâu có cận.
Nếu mà mẹ chị Lúa đã chết, vậy người trong kia là ai, chẳng lẽ mẹ chị Lúa vẫn….Nhưng không được, đâu ai xạo chuyện sống chết làm gì, nhưng chuyện gì cũng có ngoại lệ, vấn đề là cái mục đích tại sao người ta lại che giấu cái chuyện đó? Nó có lợi hay có hại? Và một chuyện ngoài lề là bà Tư Tửng, tại sao cái đêm hôm đó lại xuất hiện cả hai người chị Lúa và bà Tư Tửng cùng đi ra ngoài ụ đất, ra đó làm gì và tại sao lại cả 2 người?
Mấu chốt vẫn còn đang rắc rối, e mới lên tiếng:
-“Còn thằng nào muốn điều tra chơi không, hay là bỏ cuộc hết rồi?”
-“Điên hả mày, đang suy nghĩ” – thằng H
-“Tao đánh tính bước, im coi thằng điên” – tới lượt thằng D lên tiếng
Thằng T thì vẫn còn ngồi yên đằng kia, nhưng nó đã lên tiếng sau khi e hỏi:
-“T mày còn muốn ở lại chơi không, hay mày lên TP trước đi”
-“Thôi, lỡ rồi, tới bến đi” – nó nói như đinh đóng cột
-“Ngon cơm, rồi giờ sao? Anh em tính sao đây?”
Tiếp theo là một loạt bàn luận nói chuyện của tụi e, sôi nổi đến nỗi cơn mưa dứt từ hồi nào mà tụi e vẫn chưa biết, chỉ cho tới khi nhà nóng quá rồi thì mới phát hiện và bắt đầu mở tung cửa sổ ra…
Tụi e bắt đầu tính là, tiếp cận ụ đất, sẽ xem xem cái đó là gì? Có thể mấu chốt nằm ở đó, để không sơ xuất, xíu nữa tụi e sẽ chạy đi vòng đó, xem hướng vào, hướng mấy con chó, cách nào để vào đó an toàn nhất. Và chuyện rùng rợn nhất là quyết định của thằng H, nó định đem cuốc xẻng vào đào banh cái ụ đó lên luôn… (Ngày xưa nó chuyên đi đào đất đêm khuya nên hình như nó không ngán mấy cái vụ này lắm)
Tới đây thì thằng nào cũng đỏ mặt, cái gì chứ đào bới đêm khuya, dù có làm việc thiện lỡ ai mà biết thì chết, hoặc lỡ xui thì làm sao mà chạy cho kịp. Nhưng sau một hồi thì tất cả đã thống nhất là ….. tiếp cận được cái ụ đất sao cho không ai phát hiện với lũ chó nữa thì mới tính gì rồi tính!
Thằng D với e đi trước xem tình hình, thằng T với thằng H ở nhà chuẩn bị dụng cụ, nói thì cho xôm chứ hai thằng đó ở nhà ngủ thẳng cẳng. E với thằng D chạy vòng qua khu nhà chị Lúa bà Tư Tửng.. Về sơ đồ thì không có gì lạ e miêu tả sơ như sau: Kế bên nhà chị Lúa có một con hẻm nhỏ, lúc trước có người ở ở phía sau đó, nhưng sau này quy hoạch đất hay gì đó nên không còn ai, nên bây giờ là hẻm cụt. Nên tụi e sẽ vào sân sau nhà chị Lúa bằng cách đi bên hông hẻm rồi lẻn vào. Như thế sẽ tránh đi trước nhà, đồng thời né được lũ chó
Đó là cách tốt nhất, nhưng để đề phòng mọi chuyện không như lần trước, thì lận này tụi e cẩn thận hơn trước nhiều, và sau đó e với thằng D về, cũng lăn ra ngủ một giấc cho tới khuya…
10h khuya
Đệt, thằng nào thằng nấy ngủ như heo, và quên mất cả giờ giấc, tới lúc này e mới lên tiếng:
-“Má, trễ quá, đi giờ này an toàn không tụi bây?”
-“Giờ này mới an toàn đó, chỉ sợ lũ chó thôi”
-“Không sao, tụi tao tìm cách né tụi chó rồi” – thằng D nói
Sau đó tụi e ăn một chút, rồi bắt đầu lên đường, như e nói từ mấy Part trước, vì ở quê nên xóm làng người ta ngủ sớm hơn TP, giờ này hành sự là chuẩn. 4 thằng cuốc bộ đến nhà chị Lúa…Trời thì đã ngưng mưa từ hồi chiều, nhưng cơn gió lạnh vẫn còn loảng thoảng quanh đây, cái lạnh như lạnh noel, có khi hơn…
Đứng kế bên khu vườn sân sau nhà chị Lúa, tụi e bắt đầu ra hiệu chui vào. Nhà không có hàng rào nên chuyện vào rất là dễ, ăn thua là làm sao để không gây sự ồn ào thôi, vì mấy con chó này nó rất thính.
Để đề phòng tất cả, tụi e không bật đèn đt luôn, chỉ đi theo tầm nhìn và theo hướng nhớ hùi chìu e thấy thôi. Lên lõi một hồi cũng tới được cái chỗ ụ đất.
-“Sao đây, không lẽ đứng đây chụp ảnh à?” – thằng H chống hông nói
-“Điên hả mày, mày kêu đào lên mà, thì mày đào đi?”
-“Đồng ý, nhưng lỡ đào lên toàn đất không thì sao?” – nó lại cãi
-“Lúc đầu thằng nào kêu?”
Nó đứng nhìn một hồi, xong bắt tay vào chuẩn bị bước quan trọng nhất là đào cái ụ đất đó lên. Theo như truyện đọc thì dưới một cái ụ đất như thế này thường lạ một “cái gì đó” rất là… nhưng truyện là truyện mà ngoài đời thật thì là sao thì làm sao mà biết được. Mọi thứ đã xong, thằng H với e mỗi thằng một cái cuốc cầm theo lúc nãy, chuẩn bị đào lên thì thằng D mới chặn lại…
-“Khoan, khoan..ê ê”
-“Gì?”
-“Tụi mình đào xong, rồi sao, không lẽ để vậy, rồi lỡ chị Lúa biết sao?”
-“Mày điên quá, đào xong thì lấp lại, đất ướt, đào dễ mà lấp cũng dễ không có j đâu mà lo!”
-“Ờ thì cũng đúng”
Xong nó với thằng T đứng canh, e với thằng H hỳ hục vừa cho được 2,3 cuốc chưa được bao nhiêu thì có biến…..
Mấy thím có nhớ rằng, đêm hôm qua cũng tầm khoảng giờ này, có chuyện gì xảy ra không? Đúng rồi, đó là giờ mà 2 người chị Lúa và bà Tư Tửng ra đây làm cái chuyện gì kì bí đó, và hôm nay cũng không phải là ngoại lệ…
Chợt có một tiếng bước chân, và càng ngày âm thanh càng gần, cũng với đó là những ánh đèn lấp loáng từ xa…Lúc này….gió lại nổi lên, và tất cả tụi e như chẳng thằng nào dám cất một tiếng nào cả…Vì dường như chân đã tê lại hết rồi, tất cả chỉ chờ đợi một chuyện gì đó, dần dần đang xuất hiện……..
———————————————————
Kết thúc Part 5, nhân dịp thứ 6 ngày 13 e xin tung lên Part này cho mấy thím thưởng thức trong ngày. Chúc mấy bác hạnh phúc ấm áp bên người yêu, và nên cẩn thận….Kẻo…..
P/s: E buồn ngủ quá, lỡ có gì sai sót chính tả hoặc câu văn thì bỏ qua cho e!!