Nhóm bạn 4 đứa chúng tôi cùng đậu đại học ở Hà Nội, do thân nhau từ nhỏ nên bọn tôi quyết định thuê chung một phòng trọ tại Triều Khúc, mỗi đứa chịu đi xa một chút nhưng bạn bè ở cùng nhau vẫn tốt hơn là ở với người ngoài. Nhà Trọ của chúng tôi có 6 tầng, tầng 1 tầng 2 nhà chủ, 4 đứa bọn tôi thuê luôn cả 2 phòng của tầng 3 ở cho thoải mái vì dù sao 4 đứa chen chúc vào một phòng cũng khá chật, tầng 6 thì là nơi phơi đồ và phòng thờ. Tôi còn nhớ rõ như in hôm đó là ngày 10/9 sở dĩ tôi nhớ rõ như thế vì đó là lần sinh nhật thứ 21 của tôi. Hôm đó tôi có nấu lẩu mời một số bạn bè thân đến chơi, cuộc sống của tôi đến lúc đó thực sự là chẳng có gì nhưng được cái bạn bè nhiều thế là vui rồi. Hôm đấy sau khi tiễn hết đám bạn về cũng phải tầm 10h rồi, giờ chỉ lại 7 người ở lại: tôi 3 thằng bạn và 3 con gấu của bọn nó , Tôi thầm ga to éo hiểu mình số con gì nữa mặt mũi cũng sáng sủa đập chai thế mà hơn 21 tuổi đầu mà chim chỉ dùng để đái, tôi thừa biết bọn bạn tôi nó biết mùi hết rồi …đã thế thằng Tuấn bạn tôi còn nâng chén lên nói “ cạn chúc mày sớm có người yêu”, nghe nó nói mà tôi cũng hơi thấy tủi thân cầm chén rượu zô rồi 1 hơi hết sạch.
Chúng tôi ngồi mãi cứ chén chú chén anh lôi đủ thứ chuyện trên trời dưới đất ra kể với nhau từ chuyện ngày nhỏ đi ăn trộm xoài đến chuyện mặc quần thủng đít ngồi chơi sẻ với đám con gái … đúng là phê phê rồi thì chuyện gì cũng có thề lôi ra làm đề tài cười. Nhìn chúng tôi nói chuyện mấy con gấu của bọn kia cứ bò lăn ra cười. Đang hay thì đứt dây đàn sờ vào chai rượu không còn một giọt lúc đó cũng khá khuya rồi ( khoảng hơn 11h ) tôi nói, thôi hôm nay uống nấy thôi hôm khác uống tiếp. Nhưng mấy thằng bạn tôi nào có chịu bọn nó đòi đi mua bia về uống tiếp, thế là tôi vớ thằng Tuấn lại phải lóc cóc chạy đi mua bia, Tuấn nó muốn mua nhiều hơn nhưng tôi nhất quyết chỉ mua 7 chai thôi. Trên đường về đến đầu ngõ tôi thấy có chú công an mặc áo xanh đang đứng ở đó thấy bọn tôi đi tới chú hỏi
Đây có phải là ngõ XX không cháu
Tôi nhìn chú đáp : Vâng đúng rồi ạ có chuyện gì thế chú
Có người gọi điện cho 113 báo ở ngõ này có người bị ngã bất tỉnh
Nghe vậy tôi, tuấn cùng chú công an bước nhanh vào trong ngõ
Tôi dừng lại trước chỗ phòng trọ, lạ nhà tôi cũng ở gần cuối ngõ rồi nhưng có thấy ai ngã đâu đang định bước lên nhà thì nghe tiếng chú công an nói vọng qua bộ đàm “ có người ngã ở ngõ XX” Tôi ngước mắt lên nhìn theo hướng chú bỗng giật mình cách nhà tôi khoảng 20 m thôi có một người đang nằm trên mặt đất máu chảy lênh láng. Có chút men trong người Tôi cũng dũng cảm tiến lại gần xem xem tình hình thế nào. Đây là lần thứ 2 tôi nhìn thấy có người chết trước mặt mình nhưng nhìn vũng máu trước mặt tôi bỗng cảm giác lạnh gáy, người nằm trên mặt đất là con gái người mặc bộ quần áo màu xanh ( quần áo mà các bạn nữ hay mặc ở nhà ấy ) ở phía đầu máu vẫn đang không ngừng chảy khiến tôi chết khiếp . Lúc này hàng xóm xung quanh cũng bật điện hết cả rồi, bên tai có giọng nói “ con bé H giúp việc nhà ông A đây mà khổ thân mới lúc chiều còn nói chuyện với nó” . Tôi quay sang bên thì ra bác chủ nhà tôi đang nói với chú cảnh sát, nói xong bác chạy vào nhà lấy mấy cây nến thắp sáng xung quanh chỗ con bé ngã. Cảnh sát nhanh chóng đến phong tỏa hiện trường, tôi cũng thấy mình không nên ở đây nữa liền xách đống bia chạy lên nhà. Mấy ngày sau có nhiều tin đồn xung quanh cái chết của con bé đó lắm đại loại như là nó có để lại thư tuyệt mệnh rồi cổ nó có vết tay bóp, rồi ông chủ nhà tôi nửa đêm thì thấy con bướm trắng bay vào nhà , ông khoát tay bảo thôi mày đi đầu thai đi , thế là con bướm bay đi…. Còn nhiều nữa, nhưng buồn cười nhất là sau vụ đó thằng con chủ nhà tối mỗi khi lên tầng 6 lại chạy vào phòng tôi nói
“ Bác Nam ơi bác lên tầng 6 với em tí em sợ lắm”
Có lần bực mình tôi bảo chú đi một mình đi anh đang bận chưa được 1 phút nó lại chạy từ trên xuống nói “ bác lên với em tí đi em sợ đái ra quần rồi này”. Tôi bật cười rồi đi theo nó, về sau công an kết luận là do bị ngã nên các tin đồn mới giảm dần đi nhưng có một sự thực rằng nhà ông A kia sau đó một thời gian cũng bán nhà đi và chuyển chỗ khác.
Trở lại với đêm đó tôi thì không còn tâm trạng nào uống bia với rượu tiếp nữa nhưng mấy thằng cờ hó kia đang còn hang máu lắm cả lũ lại tiếp tục uống rượu khoảng hơn 12h đêm một chút đang uống thì điện tắt phụt một cái cả nhà chìm trong bóng tối. Khá lạ vì ở đây rất ít khi mất điện nhưng tôi cũng đứng dậy lấy nến đưa cho mấy đứa con gái thắp cho sáng nhà. Chúng tôi lại tiếp tục ngôi uống bia, trời khá nóng nên tôi cởi phăng chiếc áo với sợi dây bùa mẹ tôi xin cho vứt lên giường , đám bạn tôi lúc này cũng đánh trần hết từ lúc nào. Lúc này mấy đứa con gái đang rúc rích nhau bàn luận về cái trò bói chén đám trong ký túc xá hay chơi, lời nói của đám con gái vô tình rơi vào tai thằng Hải, nó liền rủ cả đám chơi vì nó từng chơi nó còn bảo khá là “kích thích” . Đang có chút men với lại trước mặt bạn gái nên bọn kia hào hứng lắm.10 phút sau một tờ giấy với chi chít các chữ cái và con số đã chuẩn bị xong. Úp cái chén xuống ở trung tâm của tờ giấy
4 chúng tôi mỗi thằng đặt hai ngón tay lên chén thằng Hải bắt đầu
Xin hỏi có ma nào quanh đây không ? nếu có thì di chuyển chén vào chữ C
Tôi đang thầm nghĩ dm nếu ma có ở đây chắc nó cũng sợ mày phát khiếp, Nhưng chưa kịp nghĩ xong thì tôi bổng thấy tay mình di chuyển tôi giật mình nhìn kỹ thì cái chén đã nằm yên ở ô chữ C . Tôi thấy sống lưng mình gai gai, bọn con gái thì khỏi nói lúc đầu thì hào hứng lắm nhưng giờ đứa nào mặt cũng tái xanh nép sát vào người yêu ,lúc này chỉ có riêng tôi ngồi một mình, tủi thân vãi đái. Thằng Hải hào hứng hỏi tiếp “ ma ơi mai đề về mấy” nhưng lần này cái chén đứng yên không di chuyển tôi một lần nữa rủa “ bố cái thằng súc sinh suốt ngày đề với đóm”. Thấy cái chén đứng yên Hải có phần thất vọng, lúc này Thằng Tú cũng gan dạ hỏi
Ma là con gái hay con trai, nếu là trai thì vào chữ T nếu là gái thì vào chữ G
Lần này dưới con mắt của cả 7 đứa cái chén kéo tay 4 đưa chúng tôi di chuyển vào ô chữ G. Tú lại hỏi tiếp ma bao nhiêu tuổi rồi , chiếc chén liền di chuyển nhanh vào ô số 1 và ô số 6 tôi buột miệng nói 16 tuổi, ngay khi tôi vừa cất lời một lần nữa tay chúng tôi lại bị chiếc chén kéo vào vào ô số 1 và ô số 8 cả bọn ngây người chẳng hiểu gì. Lúc này thằng cờ hó Hải lại bắt đầu hỏi “ ma yêu ai trong số các anh này” khi Hải vừa hỏi xong một luồng gió lạnh bỗng thổi tung cử ập vào nhà thổi tắt ngọn nến tôi định rút tay về nhưng không được. cái chén lúc này kéo tay cả bọn di chuyển rồi một lúc rồi dừng lại, nhưng do tối quá nên không biết giờ nó đang ở ô nào. Khi mà ánh nến vừa lóe lên, chẳng hiểu vô tình hay hữu ý mà tôi ngước nhìn về tấm gương ở phía tủ quần áo, bất giác tôi thót tim có một bóng áo trắng đang đứng trong gương chìa đôi bàn tay ra mỉm cười nhìn tôi, lúc này tôi há hốc mồm, nhìn kỹ hơn càng khiến tim tôi co thắt lại vì sợ, bóng áo trắng đang nhìn tôi đó cô bé đứng trước cửa nhà lần mà tôi vào Huế thi. Cả người tôi lạnh toát rồi đổ gục xuống chiếu trước khi bất tỉnh .Bọn bạn tnghĩ chắc tôi say quá nên gục thôi bọn nó liền bế tôi lên giường cho tôi ngủ. Có một điều không ai chú ý tới đó là chiếc chén đang nằm yên trong ô chữ N(Nam) .. Đêm đó tôi lại mơ lại giấc mơ đã lâu rồi tôi không mơ: trước hiên nhà cô bé đó bận đồ trắng nắm tay tôi đi, nhưng được nửa đường thì một bóng áo trắng khác nắm tay tôi kéo lại. Giấc mơ ấy cứ lặp lại mấy ngày liên tục với tôi , đến mức mà thằng Tú bạn tôi phải hỏi “ mày đang yêu con nào tên Hương ah , mẹ ngủ mê cứ gọi Hương ơi Hương ơi” . Tôi lặng yên không nói gì vì tôi biết mọi chyện với tôi thật sự không ổn rồi. Tôi rút điện thoại ra gọi
Alo Hoàng ah?
Uh có việc gì không mày
Chiều nay mày bận gì không
Không
Vậy tan học tao đợi mày ở quán café gần trường mày tao có việc nhờ mày giúp tao
Ok
Chiều Hôm đó tôi đến từ sớm đợi Hoàng ở quán café ở cổng sau trường nhân văn, đối với tôi Hoàng là người bạn kỳ lạ nhất mà tôi từng gặp hy vọng nó có thể giúp tôi vì thực sự dạo gần đây tôi lại hay mất ngủ thỉnh thoảng lại còn mộng du nữa. Tôi cũng thầm thắc mắc rằng từ lần gặp ma trong Huế đến bây giờ tính ra cũng đã gần 3 năm sao mãi đến ngày hôm nay cô bé kia mới hiện ra. Một suy nghĩ kỳ quái hiện lên trong đầu khiến tôi ớn lạnh, Hay là nó vẫn luốn ám theo mình chưa phút nào rời xa ……………