Chuyện Ma ở KS Đà Nẵng – Tác Giả thach.sanh
Có chuyện này của em:
Cách đây mấy năm em bay từ HN vào ĐN công tác, xuống sân bay trời đang lạnh ở HN gặp nóng ở ĐN nên em bị chảy máu cam, người rất mệt. Về KS P.N lấy phòng khoảng 8h tối em đi ngủ luôn.
Mệt nhưng ko sao ngủ đc, thấy người bồn chồn bứt rứt rất lạ, phòng KS có thêm 1 cửa phụ mở ra ban công bên hông thông với mấy phòng khác cùng tầng. Em trở dậy kiểm tra chốt cái cửa đó, lấy cái ghế nhỏ chèn vào, chưa yên tâm em lấy thêm cái tuốc vít trong hành lý mang theo để trên đầu giường (hành động này em chưa bao giờ làm nhưng hôm ấy chả hiểu sao).
Nằm thêm 1 lúc em vẫn mơ màng ko ngủ được, tự nhiên thấy 1 bóng người ngoài ban công thò tay qua cửa sổ với cái chốt cửa phụ cố kéo nó ra, em tính la lên cho ng đó chạy đi mà ko la được. Rồi ng đó kéo đc chốt đẩy hé cửa thì vướng cái ghế em chèn, em vẫn ko la được, chỉ căng mắt nhìn, ng đó đẩy tiếp xô cái ghế qua 1 bên rồi lách vào phòng. Lúc này em lạnh toát người rồi, nhớ đến cài tuốc vít em với tay lấy nhưng cả tay chân đều ko động dậy được mặc dù mắt vẫn mở trừng trừng.
Người đó em ko thấy mặt, chỉ là 1 bóng đen từ từ tiến đến chân giường em rồi ngồi ngay mép cuối giường. Thề là đến giờ kể lại em vẫn nhớ rõ cảm giác từng gai ốc nổi đầy mình và làn hơi lạnh chạy dọc từ đỉnh đầu xuống chân. Đó là 1 bóng nam, hơi ốm, sau khi ngồi xuống cuối giường thì nhìn về phía mặt em 1 lúc rồi cúi xuống lôi cái túi lu lịch em để giữa giường và bàn ks. Khi đó em chắc chắn là trộm rồi, cảm giác bớt sợ và nghĩ mình đang đối mặt với người chứ ko phải ma nên có chủ động được đôi chút.
Dồn hết tâm sức em hét 1 tiếng lớn vung tay lên đầu giường chụp cái tuốc vít, lần này em thành công, vung mạnh quá tay em đập chát vào đầu giường cộng với tiếng thét lớn làm bóng kia giật nảy mình bật lên vọt ra cửa phụ, em nắm cái tuốc vít rồi cũng bất dậy được khỏi giường lao theo, chỉ 3 bước chân từ giường đến cửa phụ, nhưng em chỉ bước được 2 bước thì bao nhiêu khí lạnh lại dội từ đầu xuống, gai ốc lại dựng lên hàng loạt dọc từ gáy xuống 2 tay, chân muốn cứng lại vì em nhận ra cái cửa vẫn đóng kín và cái ghế vẫn còn chèn y chỗ cũ trong khi cái bóng vụt qua ban công bên ngoài.
Trời ạ, em quay 180 độ ra phía cửa chính giật chốt lao ra hành lang trước, xuống thẳng tiếp tân. Sau đó em đổi phòng khác và nghĩ chắc mệt quá nên bị bóng đè, cái mu bàn tay bị sưng tím do quật vào thành giường.
Nếu chuyện chỉ có thế thì thôi, nhưng hôm sau vào làm việc với chi nhánh công ty, 1 anh kể rằng KS PN cách đó mấy tháng có 1 án mạng, nạn nhân là nam ở 1 phòng tầng 2, cùng tầng với em đã ở. Từ đó em ko bao giờ ở KS PN khi ra ĐN công tác nữa. Chuyện em kể thật 100% nha.