Home Truyện Ma Thành Viên Bện viện ma – Tác Giả Lê Hải Mỹ

Bện viện ma – Tác Giả Lê Hải Mỹ

Chào mấy thím! Trước khi kể chuyện t chúc mấy thím buổi chiêu vui vẻ ạ!
Có lẽ mấy thím chưa từng nghe hoặc đọc về những mẫu chuyện tâm linh: ma quỷ, bùa ngãi hay chẳng hạn thứ gì đó rất ghê gớm p k? T tuy là ng có tôn giáo nhưng cũng đã phát ” rợn tóc gáy” khi nhắc đến những chuyện như thế! Biểu tượng cảm xúc cry. Và t đã thử nghĩ rằng nếu mình gặp ma thì sao => sẽ la lớn lên, hay ngấc lịm đi hay chả sợ mà quất nó túi bụi. Các thím khoan hãy vội => t sẽ kể tiếp chuyện lý thú hay rùng rợn thì tuỳ các thím nhưng đối với t thì nó là 1 nỗi ám ảnh khủng khiếp.
Nhà ngoại t có 7 chị e. Mẹ t cũng thứ 7 luôn. Nhà này ai ai cũng sống chan hoà, thương yêu chị e cả. Và đặc biệt, họ rất biết chăm lo tử tế cho người già. Hôm ấy, bà cố t tự nhiên bị bệnh, rồi cả nhà đưa bà vào bệnh viện nằm cỡ mấy tuần lận mấy thím ạ! Thế là trong các tuần ấy thì các dì, dượng của t đều trực nhật thay phiên nhau. Hôm nay thì cậu 2( ng mà lo cho bà cố t nhiều nhất ý). Ngày khác thì dì 5. Ngày kia nữa thì dì 3, dì 7( mẹ t đấy) …. Ngày đó( ngày mẹ t trực), t đã xin đi theo và cùng mẹ trực đêm đó luôn, mẹ đồng ý( vì đó là thứ 7 nên t rất rảnh). Vì t và mẹ tới bv lúc 1h trưa nên lên đến đó là 2h chiều, mẹ t và t đi tắm. Ban ngày thì k có gì nhưng mà ban đêm mới có chuyện. Tối đó khoảng 10h, t và mẹ đi ngủ nhưng vì chổ hơi lạ nên k ngủ được => thế là mẹ t ngủ luôn. Vì cái đêm đó k ngủ được mới ra hành lang hóng mát nhưng chừng 1 tiếng sau thì t lại nghe tiếng chân của ai đó, lúc đầu cứ nghĩ là mẹ đi vs nhưng 1 hồi sau vẫn vậy mà còn lớn hơn lúc nãy nữa. T bán tính bán nghi bước vào phòng thì thấy cái bóng trắng đứng đầu giường cố t( mặc dù tắt hết đèn đó mấy thím), r thế là t sợ quá định hét lên nhưng… Khi dụi mắt thì k còn thấy nó nữa. E nghĩ chắc mình ảo giác th chứ k có gì đâu, r t tiếp tục ra hành lang nữa. Lần thứ 2 thì t nghe tiếng lạch cạch của cánh cửa phòng y tế( vì phòng bà cố thì sát bên luôn), t nghĩ chắc tại gió nữa th. Ừ thì gió nhưng mà moá, lại k phải mấy thím biết t thấy cái gì k: cánh tay vô hình của ai đó đẩy ra đẩy vô đấy mấy thím, r t nhìn hoài 1 hồi cái nó dừng luôn, k động đậy nữa. V là t biết chắc ăn cái bv này có vđề r. Lần thứ 3 thì khác, lần này t xuống bv tầng 1(bv có 4 tầng) để k bị hù như 2 lần kia nữa. T ngồi ngay băng đá mà k sợ gì hết luôn, hình như lúc đó là khuya r mấy thím ạ. T ngồi vậy chứ chả có bóng bs hay y tá nào hết á. 1 hồi cái nhìn dưới gốc cây phượng hoàng thấy mấy cái bóng gì tối thui nó đang chạy nhảy hay chơi kiểu mà mđ học trò của trường ấy mấy thím. R thấy lạnh ng luôn. R mới lên cầu thang nhìn xuống thấy mất tiêu luôn mấy thím. Ghê thật. R e lên ngủ luôn, sợ té đái thì phải sì líp luôn chứ s Biểu tượng cảm xúc smile. Sáng đó theo mẹ về mà sợ quá đâu dám kể đâu. Mà nói thiệt mấy thím nào mà vào bv r thì đừng có thức khuya, ghê lắm ý. Tởn cả đời r nè :’). Bye mấy thím…

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
0 Comments
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x