Home Seo Chuyện ở quê!

Chuyện ở quê!

Chuyện ở quê!

P1: Chuyện cậu em
Chuyện này em nghe mẹ em và mấy dì kể lại thôi ạ, vì lúc đó em còn chưa sinh ra .
Năm đó, em không nhớ khoảng thời gian chính xác nữa ,cậu em đổ bệnh nằm li bì mấy ngày. Ở nhà cứ tưởng là cảm mạo thông thường thôi, ai dè cậu em tỉnh dậy ko ăn uống gì cả cứ ngồi xếp bằng trên giường ( giống kiểu ngồi thiền ấy ạ ). Lúc đó, mẹ em đem cháo cho cậu ăn thì cậu nhìn mẹ và nói với giọng rất lạ ” Ta là người cõi trên, chỉ hưởng hương hoa trà quả, chứ ăn gì mấy cái này ” . Mẹ em khi đó rụng rời tay chân luôn, biết là có chuyện chẳng lành nên vừa khóc vừa chạy đi gọi bà ngoại em lên. Ngoại lên nhìn “cậu ” và hỏi : ” Con hay ai thế hả C? – cậu em tên C.
Cậu : “Ta không phải con bà, năm nay t đã ngoài 900 rồi, xưng hô cho phải phép đi. Con bà hợp với ta nên t định lấy cái xác này. Có thương thì thắp t nén nhang t chứ t không ăn cháo thịt bò đâu “-Nói rồi ” cậu ” nhắm mắt lại tiếp tục thiền.
Lúc đó thì ông em về ( dì em chạy đi gọi về ạ ). Bước vô nhà , ông nhìn cậu và nói ” Mày là ai mà nhập vô xác con ta “- ông em là phật tử tại gia cũng có chút đạo hạnh ( hồi đó muốn vô đạo không phải dễ như hiện giờ các thím ạ, ông phải quì gối tỏ lòng thành nguyên 1 buổi mới được cho theo đạo )
Cậu C nhìn ông từ trên xuống dưới rồi nhắm mắt lại không nói cũng chẳng rằng.Ông em tức quá lấy cái chuỗi hạt niệm chú ( em ko rõ là chú gì nữa , nhà em còn mấy quyển kinh dày cộm lận ). Lúc này cậu mới mở miệng nói : ” Nhà ngươi chưa đủ tay ấn đâu mà đòi tống xuất ta ra ” – xong lại nhắm mắt thiền tiếp. Ông em lúc đó cũng biết vậy nên nhờ người đi thỉnh một thầy về- thầy này tên Phong, thầy này thì nổi tiếng nhất chỗ em thời đó.
Khi thầy tới thì dân làng đã vây kín hết 2 gian nhà em với hiên rồi ( nhà hồi đó là nhà ba gian, vách làm bằng tre đan trét cứt trâu ạ )
Thầy dẫn theo một đệ tử nữa tên Dũng hay gì em quên rồi.Ông này cũng có người dựa – dựa vô ổng là một ông lính cộng sản, nhưng hay được gọi là quỷ 5 nanh vì khi nhập xác thì ổng trở nên rất dữ tợn và hàm răng có tới 5 cái răng nanh lộ ra
Ông Phong này cho đệ tử của ổng nhập xác rồi hỏi cậu C.
Ông D: ” Bà là ai mà lại nhập vô xác này”
Cậu : ” Mi tưởng mi là cộng sản thì to à, m chỉ trị được mấy cái vong yếu yếu thôi , chứ gặp ta thì mi không có tư cách để mà nói chuyện.Kêu sư phụ m qua đây nói chuyện đi ”
Ông D : ” Bà tưởng tôi không trị được bà à ….” chưa nói hết câu đã cậu C cho 1 vả vào mặt nằm vật ra đất luôn, ú ớ không nói được tiếng nào.
Xong cậu bỏ lại 1 câu ” nhóc con không biết lớn nhỏ ” rồi trở lại giường nhắm mắt thiền tiếp.
Thầy Phong thấy vậy bèn bắt quyết cho người dựa ổng vào. Em không nhớ rõ là ai nhưng cao tay lắm ạ . Ổng nói với giọng khác hẳn :” Giờ thì tôi nói chuyện với bà được chưa ? ” , rồi chỉ vào ông D ” nó có làm gì mà bà đánh nó nặng thế ”
Cậu ” nó chưa làm gì cả, nhưng t dạy nó biết có lớn có nhỏ ”
P : Thôi được rồi , chuyện đó cho qua. Vậy giờ xưng hô với bà sao đây và tại sao lại cứ khăng khăng lấy cái xác của thằng này.
Cậu : Tên ta thì nhà người không cần biết , năm nay đã ngoài 900 rồi ,t thấy hợp với thằng này nên lấy nó đi không được à ? ”
P : ” Hừ, bà nói có vẻ hay nhỉ, con người ta đang tuổi ăn tuổi học , lại là con một, bà ngang nhiên lấy đi thế ah ? ”
Cậu : ” T lấy đấy, nhà ngươi làm được gì ta nào ? ”

Sau một hồi thương lượng về việc thế mạng bằng hình nhân với hứa lập bát nhang để hương khói không được. Thầy P thở dài và nói ” Tôi đã nhận ủy thác của gia chủ nên phải làm tới cùng thôi ” , rồi ông bảo ông Dũng 5 nanh giữ ” cậu C ” lại. Nhưng tiếc là đạo hạnh của ông D chưa đủ nên mới sờ vào một cái liền bị tát bay ra đập vô cột nhà.Lúc này thì thầy P đã bắt ấn xong, quay lại bảo ông D ” con cố giữ để t trấn nó “. Thầy cắn ngón tay chảy máu ,dùng máu đó vẽ 1 chấm tròn trên trán cậu C.Vẽ xong thì thầy lấy trong túi ra một viên ngọc màu xanh. Thấy viên ngọc đó thì cậu C mặt tái mét nói :” Mi làm sao có được nó.. ” rồi im bặt bởi thầy đã bắt đầu niệm chú, viên ngọc sáng lên , lập lòe như đom đóm vậy ạ.
Sau khi trấn xong thì thầy chỉ nói ” Pháp lực của ta có hạn, chỉ có thể giam nó được vài chục năm thôi. Nó từ khi thấy viên ngọc cũng đồng ý cái hạn đó.Đến khi thằng nhỏ 60 tuổi thì bà ta sẽ quay lại lấy xác.Nhưng gia đình đừng lo, bả đồng ý là dựa xác hầu đông cho thuốc coi bói rồi, nên không có gì phải đáng ngại lắm đâu ”
Rồi ổng dặn sắm lễ mễ để cúng gởi dưới đó. Cúng hết 3 ngày các thím ạ
Sau chuyện đó, cậu em trở lại bình thường. Các thím cũng hẳn có nghe câu ” Cú kêu ma ăn ” ,ở quê cứ gần khuya mà nghe cú kêu gần nhà là các bà các mẹ nói là có chuyện xui rủi cho gia đình thế là vác gạch ném theo hướng cú kêu cho nó bay đi, hoặc là đốt muối ở bếp cho nó tự bay . Nhưng cậu em thì khác ,ổng chỉ cầu mở cái cửa bước ra là con cú sẽ bay đi ngay lập tức ko cần làm gì cả bởi vì ổng có tướng tinh .Chưa dừng lại ở đó , em có ông anh họ kiểu nhẹ vía nên hay bị mượn xác . Mỗi lần như thế phải 2-3 thanh niên to khỏe mới giữ đc ổng lại, ấy vậy mà cậu em chỉ cần trừng mắt hỏi ” Mi đi đâu ? ” là ổng tự khắc không giãy dụa nữa.

Theo dõi
Thông báo của
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận