Chuyện ở quê!
P8 : Chuyện người chích cá đêm
Chuyện bao gồm những chuyện vặt vãnh xoay quanh cuộc sống mưu sinh hằng đêm của anh T trên các hồ nhỏ trong làng
Vì từ ngữ mỗi nơi mỗi khác nên em sẽ dùng từ ” hồ ” để chỉ các ao, ục, bàu, đầm…
Giới thiệu sơ về anh T : Anh T năm nay gần 40 tuổi, có 1 vợ và 3 đứa con, hình như chuẩn bị có thêm đứa nữa .Để nuôi sống cái gia đình nhỏ ấy, anh phải đi làm quần quật đủ nghề từ làm nông đến thợ hồ vào ban ngày và chích cá vào ban đêm để kiếm thêm thu nhập. Anh này theo đạo Thiên chúa nên chả kiêng cử gì cả
Có câu : ” Đi đêm lắm có ngày gặp ma “, điều này đã được chứng thực bởi anh T. Dẫu biết là gặp,là bị trêu, là bị dẫn nhưng vì miếng cơm manh áo nên anh T phải bám trụ với cái nghề chích cá đêm này.
Chuyện thứ nhất : hồ sen
Gọi là hồ sen thế thôi chứ giờ nó toàn lục bình, sen thì lác đác vài cái. Hồ này nằm giáp cánh đồng hoa màu ( chỗ em gọi là biền, gần sông thì gọi là bùng).Như mọi đêm, anh vác đồ nghề đi làm, nhưng đêm đó nó thật khác lạ, cảm giác như có người bám theo mình.Cảm giác đó xuất hiện rất lâu không tan. Kệ nó đi, chắc do chút men hồi chiều uống còn đọng lại nên mới sinh ra ảo giác chứ làm gì có ai- anh nghĩ. Vậy là tiếp tục hành nghề. Đi dọc hồ, anh châm được một con cá lóc to cỡ bắp tay, rồi bỏ vào giỏ mang theo ( kể cho văn vẻ thế thôi, chứ ông này đi chích cá chỉ mang theo cái bao đeo trước cổ ). Tiếp tục rà rà dọc bờ hồ thì cũng được vài con cá nữa, anh đi vòng lại lần thứ 2. Anh lại châm được một con cá lóc, con này cũng cỡ bắp tay luôn,vẫn chỗ cũ. Anh đang hí hửng hôm nay tự dưng được 2 con cá lóc to vậy, bán cũng được chút tiền , tay vạch giỏ bỏ cá vào thì anh không thấy con cá lóc lúc đầu đâu nữa. Giỏ không rách, không thủng, lại đeo trước ngực làm gì có chuyện nó nhảy ra mà anh không biết chứ. Nhưng anh lại nghĩ chắc lúc anh cúi xuống nhặt cá thì sơ ý để nó tuột ra mà không biết. Anh lại tiếp tục công việc. Lần này thì anh lội xuống hồ luôn, chỗ cạn thì nước tầm cỡ đầu gối, chỗ sâu thì tới cổ. Anh lội chỗ nông gần bờ, nước tới chỗ thắt lưng thôi, đi tròn một vòng hồ thì anh lên bờ, đi dọc bờ châm tiếp.Và lần này vẫn chỗ ấy, vẫn con cá lóc to bằng bắp tay ấy, vẫn nằm im ngheo ngẩy 2 cái vây trước như mời gọi anh ” anh ơi , hiếp em đi ” , à nhầm ” thằng kia, giỏi thì châm tao tiếp đi” . Nhưng anh lại không biết, chỉ nghĩ hôm nay trúng lớn lại là cá lóc, đang định châm nó thì anh sực nhớ ” Khoan khoan, từ từ nào, lúc nãy cũng chỗ này, cũng con cá cỡ này , châm con thứ 2 rồi không thấy con thứ nhất đâu. Coi thử con hồi nãy còn không đã ” .Nói là làm anh giở giỏ ra xem thì con thứ 2 không có trong đó .Thôi rồi.Đĩ mẹ, hôm nay đâu có ăn thịt mèo đâu mà xui vãi đái vậy ,gặp ma rồi phắng lẹ còn kịp. Anh vọt lẹ lên đường đồng, rồi chạy về nhà. Vừa chạy anh lại có cảm giác ai đó đang đuổi theo mình, vừa cười hế hế. Anh kể lúc đó muốn đái ra quần luôn, nhưng chỉ biết cắm đầu chạy chứ biết kêu ai giúp bây giờ.Mà có kêu cũng không được, ai cho mày kêu.
Khi được hỏi,” rồi hôm đó anh chạy về nhà , không có chuyện gì ah”. Anh bảo ” tao chạy tới chỗ ngã tư nhà ông 7Q thì không nghe tiếng cười cũng tiếng bước chân nữa , quay lưng lại thì không thấy gì, định bụng về nhà đánh giấc sáng đi làm. Nhưng về tới gần nhà , t lại tiếc công, nên đi ra cái hồ sau nhà ông T châm tiếp tới 3h sáng thì về.” – chưa thấy ông nào lì như ông này.
Bẵng đi một thời gian, cũng lâu lắm, vẫn là cái hồ sen đó, câu chuyện thứ 2 xảy ra.Lúc đó anh đang châm cá thì ngẩng đầu lên nhìn ra phía bên kia của hồ. Anh thấy ai đó đang cúi xuống rửa chân hay tay gì đó.Tưởng là người trong làng đi lấy nước rồi rửa chân đi về. Anh tiếp tục châm cá. Một lúc sau, anh nhìn lại vẫn là ai đó đang rửa chân. Anh thầm nghĩ ” mẹ, rửa gì lâu vậy ? Hay là … “. Anh lên bờ đi về phía đó, gần tới nơi tự nhiên cái đèn pin trên đầu vụt tắt.Anh sửa lại và rọi về phía đó thì chả thấy một ai, không một ai cả.Cá cũng châm được kha khá rồi, thôi đi về cho an tâm.
Tiếp tục là hồ sen, lần này cách lần thứ 2 đâu độ 1 tháng. Anh đi châm cá, thấy có người đi trc, tưởng là dân ở ngoài biền nên không nghĩ nhiều. Rồi anh thấy người nọ tấp vô đám đậu xanh nhà bà 9 để hái. Hóa ra là người trong làng, anh nghĩ vậy nên vội hỏi ” bữa nay trăng sáng , tranh thủ đi hái đậu hả thím 9 ” , anh chỉ nhận được vỏn vẹn 1 từ ” ừmmmm”. Anh thấy vậy cũng thôi, không hỏi nữa mà đi châm cá ở hồ. Thím 9 vẫn đứng đó hái đậu. Khoảng độ 12 rưỡi đêm, giỏ cá đã nặng nặng, anh lên bờ về nhà, và anh thấy thím 9 vẫn còn hái đậu. Dù thấy lạ là khuya rồi mà bả vẫn tiếp tục hái, mà lạ hơn là chỉ có một mình thím 9 thôi, không thấy chú 9 đâu cả. Nhưng bước lên con đường nhỏ dẫn vào làng, anh vẫn chào thím ” Khuya rồi vẫn còn hái đậu vậy thím. Thôi con xong rồi, về trước đã”
” Ừm”. Một cơn gió thoảng qua, nhưng sao nó không cho cảm giác mát mẻ là là lạnh thấu xương vậy.Thôi kệ, đi về. Anh về nhà, ngủ ngon lành, không có chuyện gì xảy ra cả. Mấy hôm sau đi ngang nhà bà 9, thấy bà ở nhà đang phơi đậu xanh, anh mới bắt chuyện hỏi hôm bữa sau lại hái đậu khuya vậy, hỏi chỉ ” ừm” một tiếng rồi im bặt. Đáp lại câu hỏi của anh là một giọng khàn đặc ” Tao bị ốm mấy bữa nay, hôm nay mới cố dậy phơi đậu đây này. Làm gì có chuyện tao đi hái đậu tối chứ “.
Anh T : ” Hơ hơ, chắc là con lại gặp… mà thôi, chào thím con về ”
Bà 9: ” thằng này lạ vậy ta “- bà tự hỏi rồi lắc đầu tiếp tục với công việc.
Chuyện thứ 4 : Cái hồ sau nhà ông T. Nó nông thôi, nhưng mà dài lắm. Y như cái hào đào vậy. Điều ghê rợn ở đây là dọc hồ là lũy tre già nghiêng mình gần sát mặt nước ==’ ( kiểu nó nghiêng nghiêng rồi xòa xuống á ). Lần này anh T gặp cảnh thú vị , một ai đó ngồi đánh đu trên cây tre gần bờ hồ. Đêm đó trăng sáng, chiếu cả một góc hồ, chỗ cây tre cũng có. Cảm thấy rợn rợn, biết là mình thấy gì rồi, định quay về nhưng anh nhìn lại thì không thấy cái bóng trên cây tre đâu cả. Chắc là bị hoa mắt- anh nghĩ thế, nên tiếp tục hành nghề kiếm thêm thu nhập. Hôm đó châm chả gần 2 tiếng chỉ được vài con cái tí xíu. Mọi khi được vài con chép to cỡ bàn tay lận. Nên thôi đi về ngủ cho khỏe. Vác đồ nghề trên vai, anh bỗng nhìn về phía cây tre lúc đầu, lần này thì lại thấy “ai đó “đang ngồi đánh đu. Thôi về lẹ
Cũng cái hồ đó anh, có một lần anh bị “dẫn ” cứ đi vòng vòng quanh hồ mà không biết tại sao, đi tận mấy tiếng lận .Vụ này anh không kể chi tiết
Chuyện thứ 5 : cái hồ xóm dưới
Hồ này hồi đó có một con trăn trôi theo nước lũ về đây định cư. Nó ăn gà hay gì không biết mà to vãi đạn. Đợt lâu trước đây, dân làng hò nhau xách máy bơm hút cạn , rồi lùng bắt nó. Em ứ có phần ==’
Hồ này nằm ở vị trí cây cối um tùm, ít nhà dân nên càng cô tịch, lạnh lẽo. Ấy vậy mà ổng vẫn dám một thân một mình đi châm cá . Chuyện ở hồ này thì không có gì to tát cả – ổng nói vậy. Hồi đó đi châm, có tí men rồi nên không sợ gì hết. Theo lời anh T thì đêm đó ổng châm cá bình thường thôi, vẫn có cá, vẫn có lươn,vài con ốc bươu.. Nhưng có điều tới khúc giữa hồ thì ổng thấy cái gì đen đen ngồi trên bờ nhìn ổng. Đống đen đen đó nhỏ thôi , nhìn kiểu như một đứa trẻ đang ngồi xem ổng châm cá vậy. Ông vẫn châm thôi, tới lúc đi dọc bờ thì nó đi theo ổng, lặng lẽ chẳng nói chẳng rằng, cứ đi theo nhìn vậy thôi. Ổng biết là gì rồi, con cái nhà ai lại cho ra ngoài giờ này, chỉ có thể là …. Kệ, nó không làm gì mình thì mình cũng mặc nó thôi. Đêm đó, châm xong ổng đi về , “thằng nhỏ ” đi theo ổng một đoạn rồi biến mất. Ổng cảm thấy vậy vì ổng có nhìn lại đâu.
Bonus : Anh T kể , có lần đi châm ổng đụng phải thứ gì đó mềm mềm mà về 2 cái vai bị bầm tím, qua ngày hôm sau thì ổng đổ bệnh nằm liệt giường 2 ngày liền. Và có lần ổng bị ” xoa đầu ” gần chỗ hồ sen
Còn một chuyện ổng không chịu kể là chuyện “Đêm mưa “. Dường như ổng không muốn kể, chỉ lúc uống tưng tưng buộc miệng nói ra chuyện đó thôi
Chỗ em gọi chích cá = châm cá. Chích bằng điện á.Cái đèn pin ổng dùng là cái đèn pin màu trắng xám xài pin con ó hồi trước á, cho ánh sáng màu vàng vàng mờ mờ nên có một số thứ không nhìn rõ được.