Home Seo Chuyện tâm linh có thật by me! – Tác Giả ginta9x

Chuyện tâm linh có thật by me! – Tác Giả ginta9x

Đoạn 4: Trả nợ.

Sau hôm đấy, cụ như người khác, lần đầu tiên trong tuần, cụ cười. Nụ cười của cụ hiền hậu mà hơi thoảng buồn, sáng hôm đấy cụ không ra trạm xá nữa, thấy lạ ông H hỏi thì cụ đáp : “ Bà H khỏi rồi, sang làng khác sống rồi”. Quái lạ, một người đàn bà vừa tỉnh lại sau cơn mê dài, mất con, để cái nhà lại đấy tuy có nghèo rách, mà đi trong đêm, trước khi đi dẫn theo cụ bà. Tuy nhỏ nhưng ông H biết cụ nói lảng đi, cũng không hỏi nữa. Chuyện trong nhà bỗng dưng yên lành hẳn, chỉ có điều dân làng kêu ca. Rằng lâu lâu, đêm oi ả, họ vẫn nghe tiếng lửa cháy lách tách bên nhà chứa, tiếng gào rú văng vẳng hun hút trong đêm. Lại có người thấy trong từ trong nhà có bóng người đi ra sân đứng, đoạn rồi biến mất, tiếng cười lầm rầm hun hút trong gió biển, thổi vào từ ngoài khơi trong những tuần nước lên, nghe đâu như tên cụ G…

Một buổi sáng 2 năm sau đấy. Ông H và cụ đi tắm sớm ở biển, lúc lên bờ thì ông H chếnh choáng suýt ngã 2 tay quơ quơ trong không khí. Cụ tóm được tay ông H nhưng lúc đấy người ông đã ngả hẳn ra sau, rơi xuống biển, còn cụ ngã theo đầu đập xuống nền đất. Ông H luống cuống lên bờ thì cụ đã ngồi dậy từ bao giờ, 2 cha con đi về nhà cười nói vui vẻ, như không có chuyện gì xảy ra…

Lúc về nhà, cụ kêu mệt rồi nằm vật ra giường, cụ bà nghĩ bụng chắc phải gió, nên vội bưng nồi nấu cháo loãng, đoạn bảo ông H ra chợ mua ít muối với cá khô, còn các bà ở nhà trông nồi cháo với trông cụ. Lúc về đến nhà thì thấy mọi người xúm quanh cụ, mắt cụ đờ đẫn những cụ vẫn nhân ra ông H. Cụ gọi ông H đến bên giường, thều thào giọng mệt mỏi, đôi chỗ bấp búng vài câu.

“ Nếu hôm nay mà bố qua khỏi, thì bố ở với chúng mày lâu nữa, còn nếu lát nữa mà lịm dần, thì số bố đã hết, bố phải đi rồi. Nhưng có chuyện này bố phải nói với các con, để các con biết rằng nhà mình từng có lỗi với người khác, lỗi lớn các con ạ…” Cả nhà khóc òa, ông H cũng sụt sịt…

– Tiếng sét đánh giòn tan trên nền trời thẫm, cụ đứng thằng người đối diện với người mặc áo mưa kia. Tiếng nói ồm ồm vang vang ngày nào vọng ra từ dưới chiếc nón : “ Có nợ, thì phải trả, người cao số không trả được nợ, thì để người xấu số trả thay.”

Cụ lấy hết can đảm nói với sang phía người kia : “ Nếu phải đền mạng thì lấy mạng của tôi, tôi cao số, tôi biết, nhưng tôi hẹn ngày 2 năm nữa, cho tôi 2 năm, tôi sẽ trả hết, trả bằng mạng tôi!” Người kia đứng im một lát rồi cất tiếng cười khanh khách, khô khốc và lạnh lẽo, biết vụt mất. Cụ sững sờ một lúc rồi chạy về hướng cụ bà, qua khỏi khóm tre thì thấy cụ bà nằm ở giữa đường, phía trước bà V đang chạy, chạy như điên dại, không ngoái đầu lại nhìn. Đánh thức cụ bà dậy, 2 người thất thểu về trong đêm…

Nói rồi cụ bảo : “ Con nhấc tay bố lên mà… mà… x…e ..em”

Ông Hùng nhấc lên, thì đường sống của cụ bị mất đoạn cuối, chỗ tay da đấy bị xóa đi, không có cả vân tay, trắng bóc. Nói được thêm vài điều trăn trối thì cụ lịm dần, bên tai cụ chảy ra dòng máu đen đặc quánh. Cụ đi.

Cái chết của cụ nhẹ nhàng, nhưng để lại cho ông H nặng trĩu buồn phiền, vì ông là người gián tiếp gây ra cái chết của cụ, nỗi đau không thể tả xiết.

Theo dõi
Thông báo của
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận