Đường Dài Sương Lạnh – Tác Giả Đêm Lạnh
Phần 3
….Sau tiếng còi hơi như còi tàu ấy mọi thứ trở lại bình thường Tôi lấy lại bình tĩnh nhìn mọi thứ xung quanh nhờ ánh đèn téc mờ mờ kính chắn gió trước ko có thứ gì cả sạch bong như lúc đầu, lắng nghe mọi thứ xung quanh chỉ có tiếng dế mèn kêu rả rích và tiếng gió đêm đông thổi vù vù. Đầu óc như điên cuồng ko thể giải thích đc chuyện gì vừa diễn ra trước mắt trời mùa đông mà ngươi Tôi vã mồ hôi như tắm, ấn nút xuống kính gió lùa vào mặt lạnh buốt lấy chút không khí thoang thoảng đâu đây mùi thơm của hoa rừng làm cho Tôi thấy dễ chịu. Bỗng có tiếng gọi và gõ cửa làm Tôi giật nãy người nhìn xuống đất, trước mắt là một người đàn ông dân tộc mồ hôi nhễ nhại chân đi đôi dép tổ ong còn dính đầy bùn đất, bên cạnh là một bà ngồi đang ôm bụng kêu gào, ông ta nói kiểu ko thuộc tiếng kinh mình cho lắm. Người….kinh…tốt….cái…bụng…ah…Mày…cho…tao…đi…nhờ…vợ tao nó sắp đẻ rồi…
phải khó khăn lắm ông ý mới nói đc hết câu Tôi mở cửa xe bước xuống gật đầu lia lịa vì chuyện kia vừa sảy ra giờ có người đi cùng còn gì bằng nữa, Tôi đỡ người đàn bà kia và mở cửa xe bên phụ 2 người đàn ông đẩy mãi bà ấy mới leo lên xe dc một cách nặng nhọc vì xe tôi cabin cao. Chờ người chông lên Tôi đứng đóng cửa lại thì nhìn thấy một vật rơi ra như lá bùa bình an mà hay đi lẽ phật ở chùa ấy thấy lạ nhưng đang vội cũng chả suy nghĩ gì nhiều đút luôn vào túi quần lên xe nổ máy đi. Nói là đi ô tô chứ chắc là nhanh hơn xe đạp một tý vì xe hàng nặng leo đèo lại sương mù nũa tốc độ đi rất chậm, người đàn bà kia lên xe thì ko thấy kêu gì nữa mà cứ nhìn Tôi chằm chằm thấy khó chịu nên Tôi mở lời trước : nhà anh chị ở đâu mà đi bộ thế này
Anh chồng nói với giọng mệt mỏi : nhà tao…tít…trong…khe núi…dưới…chân đồi kia…xe máy …ko…đi đc nên….phải đi bộ…trạm xá cách ….đây tầm…10km này. Cám …ơn…thằng…người…kinh…nhiều ….nha
Tôi thấy anh ta nói một cách khổ sở như vậy nên cũng ko hỏi gì nhiều nữa, chỉ có điều bà vợ kia cứ thi thoảng lại nhìn Tôi chằm chằm. Xe đi đc hơn nữa tiếng gì đấy thì đến nơi cái trạm xá ấy cách đường mấy chục mét nhìn vào có mấy ánh đèn heo hắt trước sương mù, Tôi mở cửa xe đỡ bà ấy xuống khi xuống bà ấy nói một câu mà chân Tôi ko đứng vững nữa. Thằng …người…kinh ah…cẩn …thận…có con …ma …nó theo…mày …đấy
Nói xong 2 vợ chồng rìu nhau đi vào, còn Tôi thì cứ đứng đấy nhìn theo mãi khi đi vào trạm xá mới thôi. mệt mỏi bước lên xe vì hôm nay phải một mình lái xe mấy trăm km chưa nghỉ rồi, Tôi đi tiếp mới đi đc có nửa đoạn đường thôi còn phải đi qua Sapa lên Lai Châu nữa chắc tầm 7h sáng tới nới. Nhớ lại câu người đàn bà kia vừa nói rùng mình mà chả phải các cụ hay nói người có chửa có giác quan thứ 6 hay sao, Tôi ko biết làm thế nào để quên đi những thứ bộn bề trong đầu nữa nhìn tai nghe kiểu dáng tai chụp kia mà ko dám nghe. Chuyện hôm nay làm gợi nhớ đến câu chuyện mấy năm trước mà Tôi đã gặp phải, hôm ấy Thuỷ người yêu Tôi muốn đi Cửa Lò chơi 8h tối 2 đứa bắt đầu đi từ Hà Nội trên con xe yêu dấu chọn đi quốc lộ 1A cũ vì đường đó vắng xe nên đi nhanh hơn đường cao tốc Ninh Bình – Cầu Giẽ hồi đó cao tốc mới làm xong nên lượng xe đi rất đông, xe đi vun vút trong màn đêm 2 đứa vẽ cảnh cưới xin thơ mộng đc một lúc thì ngả ghế ra ngủ. ngồi cầm tay lái trong đầu nghĩ viễn cảnh cuộc sống tươi đẹp thoáng đấy đã tới Tam Điệp – Ninh Bình rồi, nhìn sang Thuỷ thì ngủ ngon lành phải nói cô ấy có gương mặt trái xoan thật đáng iu tính nết thì hiền lành ngoan ngoãn. Tôi mỉm cười mãn nguyện bỗng xa xa trước mắt có 2 mẹ con vẫy tay xin đi nhờ, xuống kính xe hỏi đi đâu người mẹ tầm trên 30T còn cô con gái tầm 6T đứng nép vào mẹ. Chị nói nhà chị gần Bỉm Sơn cách đây 16km vì gần quá nên xe khách ko cho đi, Tôi gật đầu và chỉ Chị ra ghế sau ngồi lên xe nói chuyện đc vài câu thì gần tới nơi xe chạy chậm lại thì Thuỷ tỉnh dậy hỏi : anh làm gì mà dừng xe lắm thế.?
Tôi trả lời : ah anh cho 2 mẹ con Chị đi nhờ mà
Cô tròn xoe mắt nhìn : 2 mẹ con nào, em hay say xe nên lúc nào a dừng xe em chả biết
Tôi chưa kịp nói thì em đã nói thêm : từ nãy giờ em thấy anh dừng xe rồi lẩm bẩm gì trong mồm ko thành tiếng lại gật đầu nữa, vừa đi a vừa lẩm bẩm giờ lại dừng xe. Hay đêm trước a đi Bar cắn kẹo nên giờ vẫn chưa tỉnh đấy hả
Tôi gắt lên : phải nói với em bao lần nữa hả anh đi Bar là nghe nhạc chứ ko bao giờ cắn kẹo hay chơi ma tuý đâu, rồi Tôi quay đầu lại chỉ tay ra sau ” Chị ấy …..” chưa kịp nói hết câu thì Tôi đã á khẩu luôn. Ko thấy mẹ con Chị ấy đâu mà đã kịp dừng xe đâu mà xuống đc đang chạy chậm cơ mà
Thuỷ ngồi hẳn dậy nhìn chằm chằm và đưa tay lên trán Tôi nói :…….