Home Truyện Ma Thành Viên Khu lưu trú Thủ Đức- Tác Giả ßi

Khu lưu trú Thủ Đức- Tác Giả ßi

Mình quê ở Bến Tre .Năm đó là 2013 tốt nghiệp THPT xong mình khăn gối gối lên Thủ Đức khi nhận được giấy báo nhập học. Qua hướng dẫn của trường mình được giới thiệu tới khu nhà trọ tập thể của sinh viên giá bèo
Khu đó là phòng share, 1 phòng thì ở tới 9 or 10 người, trong phòng có 5 giường tầng. Khu lưu trú này nằm phía trong sau lưng khu chế xuất Linh Trung và sát bên khu nghĩa trang thành phố, chắc bạn nào ở Thủ Đức chắc sẽ biết
Khu này có năm dãy chia ra là A, B,C,D, E .Lúc đầu mình ở phòng C10. Ở đó sinh sống và đi học cũng được vài tháng, chuyện chắc cũng sẽ không có gì nếu như mình không chuyển lên phòng B22.
Chuyển lên là vì lúc đó mình không hợp với mấy đứa cùng phòng ở Phú Yên, phần là vì trên phòng có 2 anh cùng quê , gần nhà đang làm ngoài khu chế xuất, mấy anh kia thì cũng có người ở Bến Tre nhưng khác huyện, cũng có anh ở tỉnh miền tây khác nữa nhưng thấy mình hiền , sinh viên nữa nên rất là ưu tiên và thương mình. Có gì ăn ngon cũng cho, đi cafe hay nhậu gì cũng dắt mình theo.
Rồi cuộc sống vẫn cứ ngày qua ngày, mình sáng đi học, tối nào rảnh thì đi theo mấy anh đi chơi, có khi mấy anh off thì mua đồ đồ về nấu ăn làm tiệc tại phòng ?.
Cũng giống như bao bạn nam khác mình cũng có bạn gái, cũng yêu đương tè le hột me, có khi đi cafe hay đi xem ca nhạc, có khi khuya mọi người ngủ hết thì 2 đứa đi lang lang lòng vòng khu lưu trú hay ngồi 1 góc nào đó tù ti tú tí. Hôm đó bên Đoàn thanh niên của mấy công ty có tổ chức đêm đại nhạc hội mời ca sỹ về hát cho công nhân xem. Mình cũng đi xem với bạn gái ( bạn gái mình là công nhân , cũng cùng quê Bến Tre, có dịp mình sẽ kể về bạn gái mình ). Hai đứa xem xong thì cũng hơn 11h 30. Mình với bạn gái đi ăn hủ tíu gõ xong rồi mình đưa bạn gái về phòng D5. Mình mới lặng lẽ đi về B 22
Một dãy phòng có 24 phòng nên đường dài lắm mấy thím . Khu A ,B, E chẳn thì nằm bên trái. Khu C và D, E lẻ nằm bên phải. Ở giữa là căn tin và sân. Đưa con bạn về thì em mới quay về phòng, qua khỏi căn tin đi tới khoảng phòng B 14 thì em thấy 1 cái bóng mặc đồ xám đứng ở đó nhưng chẳng biết nam hay nữ. Trong bụng thì cứ nghĩ là anh hay chị công nhân nào đó không ngủ được nên ra hóng gió. Nhưng khi e đi ngang mặt thì tự dưng cả người em lạnh lên, đi về tới phòng không hiểu sao trong đầu em lại có ý nghĩ quay lại. Nhưng khi quay lại thì chả thấy ai.
Sáng lại cũng như mọi hôm em hay thường ngồi uống trà, hút thuốc và nói dóc với mấy anh ( hôm đó là chủ nhật nên mọi người đều ở nhà ). Em bảo tối qua em thấy như vậy thì mấy anh nói laf e gặp ma rồi mới kể sự tích khu đó cho em nghe. Mấy anh bảo em mấy anh gặp hoài. Ban đêm nếu phơi đồ ở ngoài, ngủ mà không đóng cửa sổ còn thấy bóng bộ đồ đó bay qua bay lại, sáng lại bộ đồ đó có có vết nhớt đen, tanh và hôi mùi rất kỳ.Mấy anh còn nói khu nhà trọ mình ở ngày xưa là đất hoang rồi xây lên, kế bên lại là nghĩa trang nên ma cỏ là bình thường. Mấy anh bảo mình đừng đi chơi về khuya quá, ban đêm phơi đồ nhớ lấy vô .
Từ hôm đó mình cũng hơi sợ nên chả dám đi chơi khuya nữa. 9 h là ở phòng ngủ mất nhưng chuyện không dễ ăn như vậy. Phòng mình thì có 8 người, hôm đó có 5 anh làm đêm nên tối đó chỉ có mình, anh Nam và anh Tú ngủ ở phòng. Rất may mắn cho mình là đêm đó anh Nam mắc tiểu nữa đêm nên mới cứu được mình. Khi tỉnh lại thì mình nghe anh Nam nói lúc ảnh đi tiểu vô thì thấy mình nằm dưới đất , người thì đầy mồ hôi, mặt mày xanh lè ( mình ngủ trên tầng 2 của giường )
” Chuyện là thế này : Mình thường hay nằm mơ thấy có 1 con nhỏ rủ mình đi dạo rồi 2 đứa cũng kết bạn và nhiều đêm như vậy, đêm nào cũng đi nhưng đêm đó mình ngủ và mơ mơ màng màng thấy có 1 người con gái rủ mình đi ra nghĩa trang chơi chả hiểu sao mình phát hiện nó là ma nên mình sợ mới bỏ về không đi nữa. Nó bắt mình trói lại dội nước, đánh đập như kiểu tra tấn tù nhân hay tội phạm ý . Mình la làng cầu cứu và giãy dụa giữ lắm?
Khi anh Nam thấy mình như vậy mới kêu mình dậy, sức dầu mình và hỏi tại sao tuột xuống đất nằm. Mình kể lại … Hôm sau mấy anh mua đồ về nấu cơm cúng và khấn vái kêu là mình còn nhỏ đừng có phá, để mình học hành. Mà con ma đó lì vãi tè ?, đêm sao nó hiện về trong mơ của anh Nam nói là a Nam làm đổ bể chuyện của nó, nó thích mình, sắp bắt mình theo được mà tại anh Nam làm hư chuyện. Nó đè nó bóp cổ a Nam, nó làm dữ lắm, anh Nam niệm phật miết mới tỉnh dậy được. Sáng lại mình gọi về nhà nói cha nghe.Mấy đêm liền mình và anh Nam toàn thức chả dám ngủ .Hai hôm sau cha và bà nội cùng ông Tạng ( trụ trì chùa ở xã mình ) lên làm lễ rồi tụng kinh, ông thầy cho mình và anh Nam mỗi đứa 1 lá bùa và dặn luôn mang theo trong người… Từ đó mình và anh Nam mới yên chuyện.
Chuyện tưởng đâu đã yên ai ngờ hai tháng sau anh Quân ( người cùng quê mình nhưng khác xã. Mình ở Tiên Long, anh quân Phú Túc ) ổng giận người yêu ổng treo cổ tự giận
Hôm đó mình về quê mấy ngày mới lên ( lúc đó mình chưa xài DTDĐ ) , lên tới phòng khoảng 1 giờ trưa. Mắc tiểu quá chạy 1 hơi vô tolet tè xong quay ra định thay đồ đi tắm, tự nhiên cả người lạnh ngắt, nhìn qua thấy cái tấm hình ông Quân để trên đầu giường và cái ly hương đang còn khói nhang nghi ngút ( lúc đó mấy anh đi làm hết có mỗi 1 mình em ). Ba chân 4 cẳng tung chạy xuống phòng con bạn gái ở tới chiều mấy anh về mới dám về. Mấy anh kể lại là hôm trước phát hiện nó treo cổ trên cây bàng phía bên hông phòng B 26 ( phòng cuối dãy ) Người nhà ổng lên rồi cả công an vô hỏi cung quá trời . Xác ổng thì được đưa lên nhà xác thiêu nhưng người nhà chưa mời được thầy tụng kinh gọi hồn về quê nên tạm thời để hình ổng ngay giường ổng ngủ mà nhang đèn. Bà mịa ơi mấy hôm đầu chả ai dám ngủ. mấy anh em kéo giường lại ngủ chung 4 5 người, có anh bỏ ra phòng bạn ngủ..
Mấy đêm sau anh Nam mơ thấy ổng về chưởi ông Nam, ông Quân nói :
– Nam sao mày kỳ vậy, thư tao viết cho gia đình mà mày đưa người ta coi tùm lum vậy ?
( do công an vô điều tra nên anh Nam đưa thư cho công an. Trong thư ông dặn gia đình chổ này mãn hụi, chổ kia đóng mấy tháng …. )
Còn em thì nằm mơ thấy ổng đang lây huây lau và chuẩn bị cắm điện nồi cơm. Trong mơ em thấy ổng ở trần , mặc quần đùi xanh y như lúc người ta tháo ổng trên cây xuống, ổng còn hỏi em :
– Bi mới đi học về hả em, đói chưa chờ cơm chín 2 anh em mình ăn.
Trong vía em biết ổng đã chết , mà chả hiểu sao lúc đó em không sợ nha, em hỏi lại :
– Ủa anh Quân anh giận chị Thuỷ anh chết rồi mà cơm nước gì nữa ?
Mấy thím biết sao không em ăn nguyên 1 đấm rồi tỉnh giấc lun. Lúc này bắt đầu sợ , lai mấy anh dậy, mở đèn ngồi tới sáng.
Qua được 1 tuần thì gia đình ổng cũng mời thầy chùa lên tụng, cúng và rước ổng về. Nhưng ôi thôi ổng chẳng chịu về, cứ ít hôm thì lại nghe tiếng rụt rịt ngay cái giường của ổng, có hôm lại nghe tiếng khóc nức nở, ổng hay báo mộng cho anh Tú và anh Nam kêu lạnh và buồn, còn hỏi thăm chị Thuỷ nữa chứ.
Riết rồi ai cũng sợ, cả phòng dọn đi hết, mấy anh kia đi ra ngoài ở với bạn. Em và anh Tú, anh Nam ra thêu phòng gần ngoài chợ Linh Xuân.

Theo dõi
Thông báo của
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận