LOÀI MA TINH NGHỊCH: ” MA TRƠI”
Đang đi một mình giữa đồng không mông quạnh hay một con đường nào đó thanh vắng, đột ngột hiện lên trước mặt một ngọn lửa xanh rờn rợn, lập lờ, lập lờ xoay quanh. Nếu người đó chạy, ma chơi sẽ đuổi theo đến cùng. Những người bị ma trơi chòng ghẹo thú nhận rằng ma trơi chỉ tan biến đi khi họ chạy đến vùng đèn sáng hoặc gục xuống bất tỉnh vì sợ!
Buổi tối vùng đông bắc Nước Anh , Joe rời khỏi nhà đi tắt qua khi rừng nhỏ đến dự tiệc với mấy người bạn thân. Khu rừng ngay trước cửa là một khu rừng thưa, mới trồng chứ không phải là rừng mọc tự nhiên. Những tán cây chỉ cao hơn đầu người một chút. Ngày nào Joe cũng đi qua khu rừng đấy nên anh biết rõ mọi ngóc ngách trong rừng. Dù vậy, Joe vẫn run rẩy khi bắt đầu bước chân vào khu rừng.
Lẽ ra Tomer đi cùng anh, nhưng cậu ta đã đi trước. Một cành lá quyệt vào má Joe khiến anh rùng mình. Một cảm giác ớn lạnh sống lưng. Những cái lá đung đưa, đung đưa và to dần lên. Joe cố mở to mắt để nhìn rõ lối mòn và tránh không bị lá quệt vào. Hình như có tiếng động nào đó. Joe cắn môi bật máu, hàm răng va vào nhau. Hai tay Joe bót chặt lấy nhau. Hình như có ai đó đang đi đằng sau mình.
Joe nghĩ rằng nếu cứ cúi mặt nhìn đường thì còn sợ hơn nữa. Anh trấn tĩnh lại và ngẩng đầu lên. Xa một chút, ánh sáng đã chiếu tới từ những ngọn đèn đường. Joe đi nhanh hơn và đoán chừng mình mất vài phút nữa là sẽ tới vùng cây có ánh điện chiếu vào. Chân đi, mắt nhìn hút vào làn ánh sáng đang toả tới. Bất chợt trước mắt Joe có một đốm lửa xanh xanh không rõ hình thù chờn vờn, chờn vờn. Joe lắc đầu đưa tay dụi mắt. Đốm lửa lớn thêm lên. Tim Joe như ngừng đập.
Loại ma trơi mà mọi người thường nhắc đến xuất hiện trước mắt anh. Loại ma trơi này không hại người nhưng nếu càng sợ, thì nó càng doạ dẫm mình. Người bị ma trơi dọa nạt mà bỏ chạy thì nó càng đùa cho đến khi người đó ngất đi vì sợ. Người chạy dù nhanh đến mấy cũng vẫn thấy con ma lửng lơ xanh rờn rợn vây quanh đầu mình. Joe cố trấn tĩnh nhưng anh nghe rõ cả tiếng tim mình đập thình thịch. Anh quay đầu tránh nhìn đốm lửa.
Bất chợt thấy đốm lửa xanh lẹt nhoáng một cái kéo thành một vệt dài và lại hiện ra ngay trước mắt anh. Ngọn lửa chờn vờn như định táp vào mặt Joe. Không thể bỏ chạy được. Joe biết vậy bèn gắng lấy hết cam đảm bẻ một cành cây nhỏ bên cạnh. Tiếng nhành cây gẫy “tách” nghe rùng rợn. Joe cầm nhành cây khua loạn xạ vào đốm lửa trước mắt mình hòng đập tan nó.
Trong khi làm như vậy, mắt Joe nhắm nghiền lại và mong rằng khi mở mắt ra thì cái đốm sáng đó tan biến. Khua một hồi, Joe hé mắt nhìn. Dường như cả bầu trời trước mắt Joe đầy ma trơi. Những đốm lửa, tia lửa xanh rờn rợn, lượn lờ, phủ kín nhành cây anh đang nắm. Không còn suy nghĩ gì nữa, Joe vứt mạnh nhành cây và cắm đầu chạy thục mạng. Anh đâm sầm vào một thân cây và ngã xuống. Không thể vừa nhắm mắt vừa chạy được.
Joe mở mắt ra và tức thì con ma trơi chờn vờn ngay trước mắt anh. Joe nhổm dậy và chạy. Đầu anh nghiêng về bên nào thì con ma trơi bay về bên đó.”Nó vô hại mà”. Joe tự chấn an và cố chạy. Khi anh chạy tới vùng sáng của ngọn đèn đường đầu tiên thì con ma biến mất.
Ngay khi câu chuyện của Joe được đăng tải trên mạng internet, khu rừng thưa đó trở thành nơi hấp dẫn những kẻ hiếu kỳ. Nhiều người mạo hiểm đi vào rừng giữa đêm khuya để mong một lần gặp ma trơi. Nhưng có lẽ những kẻ hiếu kỳ cam đảm như vậy thì ma trơi không dám đùa chăng nên không thấy có thêm ai gặp được ma trơi ở khu rừng ấy nữa.
Ma trơi là con ma mà nhiều người ở nhiều nơi trên thế giới kể lại là được gặp nhiều nhất. Những người già thì thường mang ma trơi ra doạ con trẻ. Thường thường, những người gặp ma trơi là những bà già hay những đứa trẻ nhút nhát. Họ gặp ma trơi, khiếp vía và về kể lại cho những người khác. Nhưng câu chuyện của họ rất khó tin vì có những người can đảm sẵn sàng ra đứng tại chỗ hay có ma trơi để gặp ma một lần nhưng họ không bao giờ gặp được. Tại sao vậy?
Phải chăng con ma trơi cũng “yếu đuối” lắm. Chúng chỉ doạ nạt được các bà già hay những đứa trẻ nhút nhát thôi ư? Hay các bà già muốn “bịa” ra những con ma trơi như vậy để hù doạ và răn đe những đứa nhỏ không cho chúng đi chơi buổi tối? Thực sự là ở các vùng nông thôn, nhất là ở những con đường xuyên qua cánh đồng nơi có nghĩa trang, thỉnh thoảng vẫn có người gặp ma trơi. Vậy con ma chuyên trêu ghẹo bà già và những đứa trẻ nhút nhát ấy có thực không và hình thù, tính chất của nó như thế nào? Các nhà khoa học đã tìm cách bắt lấy một con ma trơi và tìm ra một bí mật cực kỳ hấp dẫn về loài ma này.
Lý giải khoa học về hiện tượng ma trơi. Liệu có ma trơi thật sự?
Hiện tượng ma trơi xảy ra ở những ngôi mộ có lớp địa chất không tốt. Trong quá trình phân hủy xác người thì khí phốt phin sinh ra tác dụng với không khí ngay ở điều kiện thường sinh ra hơi nước và điphotpho pentaoxit kèm theo ánh sáng màu xanh nhạt. Ánh sáng này theo gió cuốn đi sinh ra hiện tượng ma trơi.
Tại các nghĩa địa, khi xác chết bị thối rữa do vi sinh vật hoạt động, ở não người chứa lượng photpho đc giải phóng dưới dạng photphin PH3 có lẫn P2H4. Điphotphin là chất lỏng, dễ bay hơi và tự bốc cháy ngòai không khí ở nhiệt độ thường làm cho PH3 cháy tạo ra P4H10 và H2O:
2P2H4 + 7O2 —-> 2P2O5 + 4H2O + Q (1)
Nhờ nhiệt Q tỏa ra ở phản ứng (1) mà:
2PH3 + 4O2 —-> P2O5 + 3H2O + Q’ (2)
Các pư 1 và 2 tảo ra năng lượng dưới dạng ánh sáng. Do đó khi cháy hỗn hợp (PH3 và P2H4) có hình ngọn lửa vàng sáng, bay là là di động trên mặt đất, lúc ẩn lúc hiện mà người ta gọi đó là “ma trơi”. Hiện tượng này thưởng gặp ở các nghĩa địa khi trời mưa có gió nhẹ.
Vậy nên các bạn đừng sợ ma trơi nữa nhé. Ma trơi không có thật đâu.