Home Truyện Ma Hay MA THẦN VÒNG

MA THẦN VÒNG

Đêm đó khoảng 11:30 khuya, tôi nghe tiếng thì thào nổi lên! Nhẹ nhàng tôi bước tới cửa phòng, đút chìa khoá vào xoay nhẹ và đẩy nhẹ cánh cửa! Tay bỏ cái chìa khoá vào túi quần và bước vào! KKhông thấy ai cả! Trên bàn thờ có ba cây nhang đang cháy dở gần hết, chắc bác trai đốt hồi chiều! Tôi bước lại gần bàn thờ để nhìn rỏ hơn cái hình trên đó!

Đang nhìn thì tôi cảm thấy có vật gì chạm vào phía sau cổ ! Với phản ứng tự nhiên tôi dùng tay hất nó ra và quay lại nhìn ! Trong bóng tối lờ mờ tôi thấy một sợi dây thừng, một đầu cột dính vào cái quạt, còn đầu kia là cái thòng lọng đang đu đưa hướng về phía tôi! Tôi nhớ rỏ là lúc bước vào tôi đâu thấy nó đâu! Thấy nó vươn về phía mình tôi lấy tay hất ra và nhanh chân phóng ra cửa! Nhưng cái thòng lọng nhanh hơn là tôi tưởng! Nó quàng vào cổ tôi từ phía sau và siết lại! Cái dây tự động rút dần lên và kéo tôi hổng khỏi sàn nhà gần nửa thước! Tôi bị nghẹt thở phải cố dùng hai tay để gở sợi dây nơi cổ ra! Vô ích nó xiết rất chặt tôi không tài nào gở ra được! Tôi nghẹt thở quá rồi! Mắt tôi bắt đầu trơn trắng lên va `tôi phải há to miệng để cố hít thở ! Trong giây phút này tôi nghĩ là sẽ bỏ mạng với cái dây này rồi! Tay tôi yếu dần và tuột dần khỏi sợi dây nơi cổ! Đột nhiên tay tôi chạm vào sợi dây “thẻ bài” có cái thánh giá bằng ngà mà tôi luôn đeo trên cổ! Ba tôi đã mua cái thánh giá này cho tôi lúc tôi chịu phép Thêm Sức, nó đã được chính Đức Giám Mục làm phép hôm đó! Tôi nhớ lại lời mẹ tôi thường nói khi nào gặp ma quỷ thì cầm thánh giá và đọc kinh “Tin Kính” thì sẽ thoát được sự hiểm nghèo! Với sức lực cuối, tôi thò tay vào ngực nắm cây thánh giá ra và dí vào sợi dây, trong đầu đọc thầm mấy câu kinh! Thật là không ngờ! Cái sợi dây tuột khỏi cổ tôi, rút lên cái quạt rồi biến mất. Tôi rớt xuống sàn đánh bịch! Tôi lồm cồm đứng dậy và chạy một mạch xuống lầu không nghĩ gì đến việc đóng cửa phòng lại!

Bác trai nghe tiếng động và thấy đèn sáng dưới nhà bèn xuống coi! Thấy tôi ngồi hoảng hốt co ro ở góc sa lông liền hỏi:

_ Bộ có ai té hả? Bác nghe cái rầm mà? Khuya rồi sao cháu còn chưa đi ngủ?

_ Cháu đi tiểu bị vấp ngã ! Cháu ngồi đây một chút rồi sẽ lên ngủ !! _ Tôi nói đối bác!

Bác trở về phòng, còn tôi vẫn ngồi co ro ở phòng khách nào dám trở lên trên đó! Rồi tôi thiếp đi lúc nào không biết! Khi bác trai dậy mở cửa tiệm thấy tôi nằm co ro trên ghế bèn lay dậy!

_ Bộ cháu ngủ ở đây suốt đêm à?!?

Tôi chưa kịp trả lời thì mặt bác tôi chợt biến sắc! Bác lượm cái chià khoá nằm trên sàn _ Nó đã rớt xuống đó khi tôi ngủ quên! _ Bác gằn giọng:

_ Cái chià khoá của phòng trên đó phải không?!?!

_ Dạ!! _ Tôi cúi đầu lí nhí trả lờị

Bác tôi chạy trở lên lầu! Tôi vội vàng rửa sơ mặt mày rồi quơ lấy sách dông đi học! Tôi sợ chạm mặt bác vì sự thất hứa của mình!

Đến chiều vừa về tới nhà tôi đã thấy cái va ly của tôi được để sẳn trước cửa tiệm, và cô tôi đang đứng chờ sẳn ở đó! Thấy tôi cô nói:

_ Cháu đoán biết được gì rồi chứ ! Cháu không thể ở đây được đâu, Cô dẫn cháu sang nhà chú Nam ở thôi!

Thế là tôi dọn sang nhà chú Nam ở đường Trần Qúi Cáp. Chú tôi là sỹ quan huấn luyện viên trong trường Sỹ Quan Hải Quân Nha Trang. Gia đình chú cũng chỉ đủ ăn đủ mặc thôi! Nhà chú là một căn nhà gác gỗ, vợ chồng chú ở phòng dưới còn tôi và hai đứa con trai nhỏ của chú chiếm tầng gác. Tầng này tuồng luông từ trước ra sau! Nhưng không sao ! Miễn có chổ ở là tốt rồi! Nhất là tôi không phải chạm trán với “Con Ma Thần Vòng” là êm rồi! Chiều hôm sau cô tôi lại thăm, hai cô cháu ngồi nói chuyện một lúc rồi cô tôi hỏi:

_ Đêm trước cháu vào phòng trên đó phải không?

_ Dạ ! _ tôi trả lời rồi kể cho cô biết việc tôi suýt chết vì sợi thòng lọng trong phòng đó!

_ Các bác đã dặn cháu rồi mà sao cháu chẳng chịu nghe lời ! Bác trai vì sự an toàn của gia đình đành phải đuổi cháu đi thôi! Để cô kể cho cháu nghe đầu đuôi câu chuyện thì cháu sẽ rỏ lý do!!

“Năm năm trước gia đình cô từ Saigòn chuyển về đây để làm ăn, trước đó thì bác trai đã có nhờ người quen dò hỏi mua giùm nhà ở nơi thuận tiện để có thể mở tiệm may được! Họ nói có một căn nhà đang đề bán với giá rất rẻ! Bác trai vì nôn nóng nên cũng không tìm hiểu gì cho kỹ cho nên nhờ họ mua giùm! Sau đó gia đình bác dọn về ở ! Chỉ một tuần sau là cả nhà đã nghe tiếng thì thầm nói chuyện ở trên lầu hai rồi! Bác trai bèn đi hỏi dò hàng xóm mới biết ra sự thật! Căn nhà bị ma ám cả bốn năm rồi! Cô gái đầu lòng của người chủ nhà đầu tiên đã treo cổ tự vận trong căn phòng trên lầu vì ba mẹ cô ấy nhất định không bằng lòng cho cô ta lấy một anh bạn học nghèo! Và từ đó hồn cô ta chiếm cứ căn phòng đó và phá rối người trong nhà! Gia đình cô ta phải bán nhà đi chổ khác ở ! Căn nhà này đã đổi chủ mấy lần rồi! Ai ở được một thời gian cũng phải bán tháo để đi thôi! Hai bác rất sợ nhưng bao nhiêu vốn liếng đã bỏ hết vào tiền nhà rồi, có muốn đi cũng không có chổ mà ở! Đành phải liều ở lại chứ biết làm sao đây! Nhưng mà hàng đêm nó cứ rì rầm và gây ra những tiếng động dị thường trên đó! Bác trai không có đạo, nên ông ấy đi thỉnh thày cúng về để tế hồn cho nó ! Ông thày pháp và bác trai cúng bái rì rầm trên đó cả buổi mới xong! Khi thày pháp đã về bác trai mới cho mọi người biết là bác đã hứa với hồn của cô gái là sẽ dành riêng căn phòng đó cho cô ta và sẽ cúng bái nhang đèn cho cô ấy, chỉ xin cô ấy đừng phá gia đình! Từ đó cô ta không phá gì nữa! Không biết bác trai kiếm đâu ra cái hình của cô ta và đem phóng to ra rồi để trên bàn thờ trên ấy ! Chỉ có mình bác trai là ngày ngày lên nhang đèn trên đó chứ trong gia đình chẳng một ai dám bước lên lầu hai cả ! Vì cháu là con cháu trong nhà nên hai bác cho cháu ở phòng kế bên, nghĩ là chắc cô ta cũng để yên cho cháu! Nào ngờ vì tính tò mò mà cháu gây ra đại sự! Hôm qua bác trai phải lên trên đó xin lỗi và hứa là đuổi cháu đi để cô ấy vừa lòng!! Cháu cũng đừng trách bác trai nhé!”

Từ đó về sau mỗi khi có dịp tới thăm gia đình cô tôi, tôi chỉ dám lảng vảng ở nhà dưới mà thôi và không bao giờ dám ngủ lại đêm cả ! Cho đến bây giờ mỗi khi hồi tưởng về cái đêm hôm đó tôi vẫn cảm thấy rờn rợn cả người !!

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
0 Comments
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x