NGÔI MỘ NGÀN XÁC
Kiệt nằm trên ghế sa-lông coi truyền hình cáp, đang say mê bộ phim được chiếu trên HBO, bỗng tiếng chuông vang lên, Kiệt giật mình quay đầu lại nhìn ra cửa thấy 2 anh bạn của mình đã tới.
” Thưa cô con mới tới ạh! ” Kháng khoanh tay thưa mẹ Kiệt. Khiêm cũng gật đầu chào theo.
” Ừ, lâu quá không thấy tụi con tới chơi ” Mẹ Kiệt đang rửa chén, thấy 2 anh bạn liền cười hỏi thăm.
” Dạ. Tại tụi con bận quá! ”
” Mẹ ơi! tụi con lên phòng chơi đây! ” Kiệt thưa mẹ rồi dắt 2 anh bạn lên phòng.
” Ừ…! ”
Phòng Kiệt rất lớn, có thể để vừa 8 cái gường đôi, nhà Kiệt là một Villa ven sông, có cả hồ bơi và một khu vườn nhỏ. Phòng Kiệt mang sắc trắng, bước vào phòng thứ đầu tiên thấy là một cái giường gỗ đôi rất đẹp, gỗ sáng bóng, mang màu đen tuyền, trước giường là một giàn máy nghe nhạc Pioneer HTZ940DV 5.1, kế bên là một bàn học lớn phẳng lì trải dài hết chiều ngang căn phòng, kế bên đó là kệ sách và tủ đồ. Cả 3 bước tới bàn học của Kiệt, có một MacBook Pro trên đó. Kiệt đưa tay ra hiệu cho Kháng đưa cái máy chụp hình, lấy thẻ nhớ ra, Kiệt đưa vào đầu đọc, máy tính đã bật sẵn, Kiệt nhấp vào thư mục ảnh, không có gì cả, chuyển qua thư mục phim, có một file trong đó. Play…
” Happy birthday to you…happy birthday to you….yeah..hihi…thổi đèn nào con… ” Cả 3 nhìn nhau, không ai hiểu là gì hết, Kháng cứ tưởng đó là máy quay của một người thợ cưa chứ. Bỗng….. đoạn clip sinh nhật bị cắt ngang…..
——————— Màn hinh một màu đen
Tiếng o o vang lên—————————
Không ai hiểu gì cả, tất cả ánh mắt chỉ biết dán vào màn hình.
———————Rồi chuyển sang màu trắng, đó là màu trắng của ánh đèn
Máy quay đang xê ra xa hơn, một khuôn mặt xuất hiện….Khuôn mặt trơn láng….Khuôn mặt với con mắt nhỏ do đeo kính, mũi cao, miệng hơi cười, có râu….một giọng nói ồm ồm phát ra….
” Hehe. Cái mày quay này cũng xịn dữ ta, cái này tao lấy được khi giết cái gia đình tụi bây đang thấy nè. Hỡi những kẻ tò mò, tao không biết tụi bây là ai, nhưng tao dám chắc tụi bây biết tao, tụi bây có thể đã thấy khuôn mặt tao, tụi bây có thể đã biết chuyện tao làm, có thể…Haha…rồi tụi bây làm gì tao? Haha tụi bây bắt tao hả? tụi bây ăn thịt tao ha? Haha….Cứ việc…Nói cho bây biết….đôi khi biết nhiều cũng không tốt đâu….Haha…Tao đã nghĩ ra một thú vui mới cũng hay nhỉ? Tụi bây lấy cái này, khi tụi bây thấy khuôn mặt tao, thì đời bây sẽ chấm dứt, tụi bây vô tình đã kích hoạt hệ thống định vị, chắc bây giờ tao đang lên đường….giết bây….Haha…trò chơi này mất nhiều thời gian thật, nhưng vui….Haha….Bye…Good luck…”
Kiệt xanh mặt thấy rõ, tay anh bạn đang run bần bật không thể cầm chuột được nữa, Kiệt hỏi giọng không giấu được sợ hải. ” Ai…a..i….vậy Kháng???….Hắn sẽ…..gi..ế.t giết tụi mình sao???Không….Tao..ta.o không muốn chết..đâu…”
” Mày im lặng coi! Chưa gì xảy ra mà, cái này chỉ là một đoạn clip thôi ” Khiêm vỗ vai trấn tĩnh anh bạn.
Kháng vẫn im lặng, đưa tay bật lại đoạn clip đó, nghe kĩ giọng nói một lúc, Kháng pause hình lại, nhìn kĩ khuôn mặt…. hắn giọng, Khang quay người lại đối mặt với 2 anh bạn, lên tiếng.
” Tao biết đó là ai rồi! ”
” Hả….??? ” Kiệt lên tiếng ngay, anh bạn đang rất muốn biết.
” Cái giọng ồm ồm đó, khuôn mặt trơn láng, mũi cao, mắt nhỏ, hắn chỉ đeo râu giả vào thôi với cặp mắt kính, không ai khác….tên chúng ta gặp ở gốc cây hôm qua! ”
Kiệt hít một hơi rồi thở dài, Khiêm vuốt vuốt ngực anh bạn rồi nói. ” Tao nghi là hắn ta mà! ”
” Không? không lẽ hắn là tên sát nhân? ” Kiệt lấp bấp, anh bạn đang rất sợ hãi.
” Ừ, hắn là tên đứng sau mọi việc, hắn là kẻ giết người không gốm tay, đó là thú vui đối với hắn ” Kháng trả lời, giọng cũng có chút sợ sệt.
” Vậy nếu như theo lời hắn, thì tối nay hắn sẽ đến nhà Kiệt? ” Khiêm gãi gãi cằm hỏi Kháng.
” Ừm, tao nghĩ hôm nay tao sẽ ở lại đây! ”
” Nhưng mà nhà tao có rất nhiều máy chống trộm, hắn không vào được đâu! ”
” Hắn là một tay chuyên nghiệp, hắn biết điều hắn đang làm! ” Kháng giải thích.
” Nếu như hắn như thế! Hai tụi bây đối phó ra sao nếu không có tao! Tên này tao thấy còn ghê hơn lũ chém người mà tao từng đối mặt ” Khiêm cũng hơi rùng mình, lần đầu tiên có thứ làm cho hắn sợ được.
” Tao có cách. Tụi bây cứ làm thế này…..! ” Kháng thì thầm.
Cả 2 người kia lập tức đồng ý.