Home Truyện Ma Thành Viên Ngôi nhà khó hiểu – Tác Giả Người sợ MA

Ngôi nhà khó hiểu – Tác Giả Người sợ MA

Ngôi nhà khó hiểu – Tác Giả Người sợ MA

Phần 2

Đọc “cồm men” của mấy ace. Em đã có động lực “chém” típ. Sau đây em xin tiếp tục câu chuyện, như phần trước thì phần này tiếp tục xảy ra ở ngôi nhà. Năm 2000, bà em dành dụm gom góp chút ít tiền công với phần của cô chú để xây lại ngôi nhà mới, nhà cũ được đập bỏ, đất cũ được lấy đi, đất mới được đấp vào. Có lẽ do vậy mà theo tâm linh thì cũng còn ít âm khí, bặt đi một thời gian tưởng yên ổn. Nhưng mọi chuyện càng diễn ra khó hiểu hơn. Nhà em có hai ông thợ phụ việc làm đồ gỗ, bao ăn ở tại nhà em luôn, thường hai ổng ngủ ở tầng dưới. Nay nhà mới, bàn thờ ông nội em được chuyển lên tầng hai phòng bà nội bây giờ, để tiện việc thờ cúng.

Có lần ông kia đi chơi đêm, ông này ngủ ở nhà một mình. Tới khuya đang ngủ, do mắc mùng để muỗi khỏi chích. Đang ngủ thì ổng có cảm giác cái mùng nó bị giật giật, ổng bất chợt mở mắt thì thấy có thằng nhỏ cỡ 3 4 tuổi cứ chạy vòng quanh kéo cái mùng, kiểu như nó đang giỡn với ổng. Lúc đó ổng sợ quá chỉ biết ngủ tiếp. Thời gian sau này việc đó diễn ra hoài, riết ổng cũng quen. Nhiều lần ổng nhậu say quá ngủ thì bị cù lét, giật lông chân. Ổng quê quá la lên:”để tao ngủ” thì ko gì xảy ra nữa. Điều em thắc mắc là ngay chỗ đó có bàn thờ ông địa thần tài, chưng tỏi đồ lun mà ông thợ vẫn bị phá. Em đút kết được một điều chắc ma ko sợ mấy ông tượng đất sét. Việc nhà em thường thì để đồ chỗ này lúc sau tìm lại thì nằm chỗ khác thì thường xuyên, không hiểu lí do. Còn chuyện nhà em ko bao giờ để đồ ăn qua đêm, đồ thừa thường đk đổ bỏ hết để mai khỏi phí sức vì bất cứ thứ gì để bên ngoài là bị ôi thiu. Sau này mấy chú em lấy vợ, thì mấy thým đều trải qua một chuyện giống nhau, nhà em cửa phòng đều thì làm bằng kính mờ nhám. Kê mặt dô mới thấy mờ mờ bên trong. Bên trong nhìn ra ngoài thì rõ hơn. Đêm đang ngủ thým em mơ mơ màng màng tỉnh dậy nhìn ra ngoài thì thấy có bóng người đàn bà đi qua đi lại, lâu lâu gé mắt dô kiếng nhìn vào trong, sự việc diễn ra hơn 5 phút. Mà nhà em củng ko ai rảnh vào giờ đó làm như vậy. Do nhà em kế đường, đèn cao áp hắt vào nên mọi việc diễn ra thým em đều chứng kiến. Có hôm thým đang đưa võng cho thằng con thì ngủ quên, thì nghe ai nói:”đưa võng con mày ngủ đi nó thức kìa”. Xong thấy có bàn tay lắc mạnh dô thành võng, thým em giật mình tỉnh thì thấy thằng nhóc mắt trao tráo trở mình định bò xuống võng… Nghe như giải thích thì được biết chắc đó là hồn ông nội em. Được cái nhà em nuôi con nít dễ lắm, 4 đứa thì hết 3 đứa bị phá, thường thì tối là tụi nó khóc thét ko lí do. Lần đầu không biết, tưởng tối nó đau bụng, nóng sốt hay gì đó, chú thým em chuẩn bị đồ đi bệnh viện thì đem nó tới cửa nhà dưới thì ngủ ngon, trở lên nhà thì khóc tiếp. Nhà em đối diện bên hẻm là chùa Long Vân Tự. Chú em qua đó đi xem thầy thì nói bị phá, phải đặt tên ngoài cho nó rồi mua đồ chơi cúng trong nhà.

Thým em sợ quá đem về nhà ngoại ở lun. Để nó lớn rồi mới về lại. Sau này thằng con cô em kủg vậy, mà kinh nghiệm chuyện lần trước nên mua đồ về cúng thì hết.
Chuyện ngoài lề, dạo này em có qua phòng trọ mấy thằng bạn chơi, do quê nó ở xa nên mướn nhà gần trường ở cho tiện việc đi lại, hùi mới chuyển nhà e có phụ nó chuyển từ phòng cũ qa phòng mới, ban đầu vào nhà thì âm u lắm, xây theo kiểu cho thuê chia ra thành nhiều phòng, do vậy mà có cảm giác ngột ngạt, ánh sáng ko chíu vào được, mà cái vẻ ánh sáng hắt hiu u ám phát ra từ cây đèn neon chỗ cầu thang làm cho rợn người rồi. Em nhạy cảm với tâm tinh lắm. Em đá nheo với nó. Sau khi cùng với ông chủ nhà bàn bạc thì nó chọn được phòng. Bạn em nó ở tầng ba, phòng nó đi ngang một cái phòng, lúc đi ngang đó em thấy bên trong có cái hình nộm bằng giấy màu đỏ ngay gốc phòng, em nghi nghi rồi, theo e suy nghĩ thì giống mấy cái hình đồ mã trong phim khựa. Thường thì em chỉ qua chơi với nó ban ngày, chiều là về, có pữa pùn 2 thằng ra quán ngồi tâm sự bằng nước giải khác có cồn thì nghe nó nói cái phòng đó tối tối khi nó đang cắm đầu vô laptop học chơi LOL, là nghe có tiếng lịch bịch, coạt kẹt, tường thì nghe giống ai dọng dô đùng đùng, mà tầng đó chỉ có nó ở, nó sợ quá lúc mún giải quyết tâm bầu sự nó làm ngay trong chai. Sáng ra thì dô toilet đổ.

Tại mún đi toilet thì phải ngang qua đó. Vì sinh viên nghèo, đóng trước 3 tháng tiền nhà mà ko dám bỏ, em với nó suy nghĩ hồi lâu, do hơi men em đã lóe lên ý nghĩ là rủ tụi bạn trong lớp qua trọ chung, phòng nó mướn được cái giá nhiu đó nhưng mún ở nhiu đứa kũg đk. Từ đó trở đi nhờ cái sự thông minh có tiềm năng của em mà phòng nó kết nạp thêm 4 thằng, cộng thêm chứa mấy thằng tối đi ngủ bờ ngủ bụi, ban ngày thì mấy đứa qua chơi nữa, cái phòng nó bây giờ em nghĩ không khác gì cái chuồng heo. Cái phòng bên cạnh sau này còn được tụi em tận dụng làm nơi tổ chức party bia rượu mõi khi hết tỳn ra quán. Cái hình nộm thì được sử dụng làm gối mõi khi chiến sĩ gục ngã trên trận mạc. Ma nó còn sợ… Nhưng mấy pữa nay có người thuê phòng đó ở làm tụi em mất chỗ vui. Sau này có chỵn gì vui liên quan đến tâm linh em sẽ cập nhật thêm với mấy bác.
Như phần trước đã nói, nhà em có một thým chuyên đảm nhận việc cúng 16 rằm này nọ. Sau này mua nhà nên ra riêng. Việc đó giao lại cho bà nội em. Hôm đó 16 thým em đang ngủ thì chiêm bao thấy vong 2 mẹ con bên nhà cũ lúc trước, nhà bà nội em hiện giờ trách sao ra riêng mà ko mua đồ cúng, đòi phải trả gì tùm lum hết. Thým em pik có chỵn nên sáng qua hỏi bà nội em thì bà nội em kêu tối đó wên cúng 16. Từ đó ở nhà mới thým em vẫn cúng rằm cô hồn đủ lun.

Sau này em học xong cấp 3 trên quê, về sài gòn ở tiện cho việc học đại học nên em cũng chứng kiến ít chuyện. Chắc em yếu bóng vía nên người ta cũng ít cho em thấy. Trưa học về thường thì ăn kưm xong là em nằm lun ở nhà dưới ngay chỗ cầu thang, có lần thì bị bóng đè. Hồi lâu mới dậy được, cảm giác giống như có con mắt đảo qua đảo lại thì được, còn cái thân nặng trịch, tay chân cứ đơ đơ. Em cho đó là chiện có cơ sở khoa học nên ko qtâm. Cách đó sau mấy tuần đag nằm ngay đó thì có ai bứt tóc, nghe tiếng nói đứa con nít kêu:” Anh N tránh đường em đi”. Tưởng mấy đứa em phá nên ngủ típ, mà hôm đó thứ 3, mấy đứa nhóc đi học hết đâu còn đứa nào ở nhà, bản tính em lúc ngủ thì ko còn koi ai là ai nữa, ko wtâm, chỉ pik ngủ. Thì chút hồi một cái thụi vô bụng đau điếng e lồm cồm bò dậy thì nhìn đếch có ai. Nhìn ra ngoài cửa thì thấy mấy ông thợ đang làm thôi. Lúc đó em e tỉnh ngủ lun, tưởng mấy ông đó làm e ra chửi quá trời nhưng mặt 2 ổng tỉnh pơ ko pik e đag chửi gì. Mà lúc đó em chưa pik chỵn ở nhà bị vong phá này nọ nên ko nghĩ tới. Thời gian sau vô tình nghe ông chú đang hứng lúc cao trào hôm ngồi nhậu kể chỵn với mấy ông thợ em nghe được, lúc đó em mới hỉu đag đối diện với ai. Riết kủg thành wen, sống hồi lâu thì em kủg ko sợ gì nữa, mình ko đụng chạm họ thì họ kủg ko làm gì mình. Tính em ko pik gì thì mới sợ. Pik rồi thì sợ hơn… Nói cho vui, chứ nhà em giờ cũng yên hơn trước, tại giờ nhà đông người hơn. Khí dương nhiều hơn khí âm cũng đỡ hơn nhường nào, em nghĩ vậy. 🙂

Chiện ma thành phố kết thúc tạm ở đây. Đợt sau thì em sẽ chia sẻ một số chuyện lúc em còn học ở quê trên Long Khánh, hơi rùng mình xíu thôi. Mong mấy ace típ tục ủng hộ. Cám ơn mọi người đã qtâm đọc truyện của em 🙂
***Người sợ MA***

Theo dõi
Thông báo của
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận