Nhật Ký Phòng Trọ Ma
Ngày thứ bảy (chủ nhật, ngày 8, tháng 6)
Một vài điều được hé lộ
Hôm nay mình về sớm, bác mình cho về để nghỉ rồi chiều ra phụ tiếp mà tình hình thế này chắc chiều mình không thể ra phụ được. Bây giờ mình sẽ kể tiếp đoạn trưa nay làm theo lời dặn qua điện thoại của K. Mình tắt máy rồi bỏ quyển sổ và laptop vô một cái cặp rồi đóng cửa ra ngoài. Mình đến trước cửa phòng 3 rồi gõ nhẹ và gọi, không nghe thấy trả lời, mình gọi tiếp (lần này thì to hơn), đinh ninh không có ai ở nhà mình cúi xuống tính đặt cái hộp bút xuống thì cửa phòng mở ra, trước mặt mình là một đôi chân trắng muốt, mình ngước lên thì thấy một có gái có dáng người thon thả, hơi gầy tuổi chạc 25-27, khuôn mặt trái xoan có chút xanh xao, nhưng trông cũng khá đẹp và cuốn hút, mái tóc ngắn ngang vai, cô ấy đang mạc bộ đầm ngủ màu trắng, dài đến ngang đùi (không biết cô ta có đang đọc mấy dòng này không vì mình thấy cũng khá ngượng khi tả về một người con gái). M hỏi mình có việc gì? Mình khá ấp úng chỉ biết đưa cái hộp bút ra rồi kêu rằng K đưa, cô ấy thấy cái hộp bút rồi khẽ cười quay người vô nhà lấy cái gì đó kêu mình đợi, theo như lời bác chủ nhà kể có thể đây là người em gái trong hai chị em song sinh ở phòng 3 (mình sẽ gọi là Mem và Mc, nghe khá ngang!) vì cũng không phải dạng kiệm lời. Sau đó Mem đưa cho mình một cái túi đựng hồ sơ, mình nhìn vô thì thấy có một vài tờ giấy triết nhưng Mem ngăn mình lại và nói: “Đừng, thứ này để ông K, anh không nên tò mò như vậy!” Vâng! Cô ấy lớn tuổi hơn mình, nhưng nghe cái tiếng “anh” mình thấy… thôi mình sẽ không để lạc thớt, mình bắt đầu viết luyên thuyên rồi! sau đó cố ấy quay vô trong nhà, hình như mình có nghe cô ấy nõng võng một câu, hình như là : “đến lúc phải đi rồi!” Sau đó mình bỏ cái túi đựng hồ sơ vô cặp và phóng xe ra quán cafe, mình ngồi được một lúc thì K gọi đến hỏi mình ở đâu, sau khoảng 30’ K đến chỗ mình, trông mặt K có vẻ khá bực
– Tới lâu chưa?
– Dạ em mới tới, anh ngồi rồi nói chuyện
– M có đưa mấy tờ giấy không? K hỏi ngay
– Dạ có, nó được đựng trong túi tài liệu – mình mở cặp lấy cái túi tài liệu đó ra đưa cho K
– Haiz…nó còn nói gì không – trông mặt K có vẻ chán nản
– Dạ không! nhưng có vẻ cô ấy khá vui khi thấy cái hộp đấy, mà cho em hỏi cái hộp đấy để làm gì vậy?
– Cái đấy dùng để trấn nhà! Tôi lấy nó để đổi lấy mấy tờ giấy trong túi này
– Nếu thế thì dãy phòng trọ … chuyện này là sao?
– Nói ra khá dài dòng nhưng giờ nơi đấy không còn yên nữa rồi
– Ý anh là nhà bà chủ và cô M em, và cả anh và em đều đang gặp nguy hiểm
– Nhà M vẫn còn hai chị em, chỉ là mọi người không biết mà thôi, cái hộp bút ấy giúp giảm sự lộng hành trong dãy phòng, tránh trường hợp mọi người bị ảo giác hù dọa đến mức tự sát thôi! Còn bà chủ thì tuyệt nhiên không bị ảnh hưởng bởi thứ đó, tôi không biết lí do nhưng chỉ có tôi, cậu, hai chị em M và chồng bà chủ và bạn tôi Linh là đang gặp nguy hiểm lớn hơn!
– Những tờ giấy đó viết cái gì? Cả cái hộp nữa, tại sao…ý em là anh lại giải ấn khiến mọi người thêm nguy hiểm…
– Khoan! Cậu không hiểu, trước đây tôi có mời một người bạn đến xem nhà, cô ấy tên Linh là người từng dạy tôi dùng đồ vật để trấn nhà và cả bùa phép, cô ta nói cái thứ đang cư ngụ trong nhà được gọi/triệu tập về bởi một người cao tay, người đó dùng con quỷ này để canh giữ một món đồ, nói thẳng ra là một quyển sách, và không may lại trên chính mảnh đất nhà bà chủ, nó đuổi mọi người tránh xa khỏi canh nhà bằng việc gây cho họ ảo giác về những thứ ma quái kì dị ảnh hưởng đến thần kinh và tâm lí, khi ở lâu, giữa nó và người đó sẽ có mối liên hệ và khi họ rời đi nó sẽ khiến họ tự kết liễu bằng việc gây cho họ ảo giác! chủ trước của căn phòng ấy là Trọng và Hà, Trọng đã tự lao mình vào một xe tải, Hà thì nhẹ hơn chỉ bị bại liệt do cô ta đã tìm được một nữa quyển sách khi còn sống trong nhà đó, và bằng một cách nào đó nó đã cứu, giữ mạng cô ta. Linh đã làm bẫy, lập đàn tấn công con quỷ nhưng không thành và cũng đang là đối tượng của nó, cô ấy đã lấy được máu của nó và làm phép để trấn nhà giữ an toàn tạm thời cho mọi người, cô ấy nói nếu có được một nửa quyển sách thì có thể coi như là ngang sức với cái thứ đó, bằng cách nào đó M cũng có một vài trang của quyển sách, cô ta muốn máu của con quỷ đổi lại sẽ đưa cho tôi những trang ấy có thêm mấy trang đấy khả năng thắng của ta sẽ cao hơn!
Tôi thấy khá bất ngờ và khó tin vào những gì K kể, nhưng nghe cũng rất hợp lí
– Vậy anh đã lấy được nửa quyển sách từ chỗ Linh chưa?
– Tôi đã đến chỗ Linh, nhưng cô ta không nói gì cả
– Ý em là Linh bị bại liệt, mất trí nhớ, không có khả năng nói chuyện vậy…
– Tôi không nói cô ta không nói được, cô ta chỉ nói một câu “Không phải anh!” mặc cho tôi xin và thuyết phục cô ta việc tiêu diệt thứ đó có thể giúp bệnh tình cô suy giảm nhưng cô chỉ đáp lại là không quen tôi!
Cuộc gặp mặt ngắn ngủi kết thú, K cầm túi đựng hồ sơ rồi đi ra chỗ bạn anh là Linh, K đưa mình một cây thánh giá và kêu mình xin ở nhà nhà bác hoặc bạn, đừng trở về căn phòng ấy nữa và đặc biệt cẩn thận với chị em M. Giờ mình đang ở nhà bác, có lẽ tối nay sẽ đăng một vài bài nói về vài sự việc sảy ra với những người chủ trước được ghi trong nhật kí nếu các bạn thích! Như mọi khi, các vozer hãy bảo trọng!