Những chuyện ma mà tôi đã trải qua – Tác Giả Đỗ Văn Trí
Xin chào tất cả các bác ( fan bác Tân ) e sinh năm 2000.Cũng đang phải cày đêm ,cày ngày ôn thi tốt nghiệp. Hôm nay có vài truyện xin gửi đế các bác .
Truyện 1 : Tiếng cười giữa đêm khuya
Hồi e học lớp 5 hay sao ý ? bố mẹ bắt e lên tầng hai ngủ lúc ý e sợ vỡ mật lùn vì trên đó chỉ có mình e mà lần đầu ngủ e 1mình , xung quanh nhà lúc ý lại toàn là cây .
Tối hôm đó , dù là mùa hè e vẫn phải lấy chăn và đóng kín cửa để ngủ dù rất nóng và còn không quên đem theo con 1280 để nghịch cho đỡ sợ. Vào khoảng 12h đêm hay sao ý , đang dơ dơ ngủ thì e giật mình khi nghe thấy có tiếng cười trẻ con phát ra mà nó cười liên tục ý .Lúc đó e thật sự rất sợ , e vùng dậy chạy xuống nhà kêu om lên. Kể cho bố mẹ thì bố mẹ e cũng lên để xem nhưng cũng ko thấy gì thì bỗng tiếng cười 1 lẫn nữa phát ra. Nghe kĩ thì nó ở chỗ giường ngủ thì hóa ra cái đt 1280 ko biết thằng nào nó nghịch nó để nhạc chuông là tiếng cười trẻ con ( bác nào dùng chắc cũng biết ) .và mả thằng nào đi gọi điện lúc 12 h đêm.
Truyện 2: Cái áo trắng bên cây si (2015)
Như đã nói ở trên xung quanh nhà e khá nhiều cây , trc cửa nhà e cũng có 1 cây si và 1 cây hoa giấy. Tối đó , vào ngày rằm tháng bảy , bố mẹ e xuống ngoại chưa về ( lúc đó chắc > 10 rưỡi) hàng xóm xung quanh đã đóng cửa gần hết rồi. E cũng rất buồn ngủ nên ra khoá cửa , rồi vào nhà kéo cái cửa xếp lại ( nhà e có khoảng sân nhỏ để xe và cái cửa xếp nhà e nhìn thẳng ra đường ) thì bỗng e cứng người khi thấý 1 cái áo trắng nó cứ như bay lơ lửng cạnh cây si mà nó phồng như có người mặc vậy .Lúc ý xung quanh tối om nên nhìn nó nổi bật lắm , mà lại còn ngày rằm nữa chứ. E đứng hình vài giây thì ông bác ( anh bố mình) hỏi ” chưa ngủ ak Trí””.Hoá ra bác ra hóng gió vì bác bán hàng nên đi ngủ khá muộn.Đúng là đau tim mà.haizz
Truyện 3 : cái bóng kì lạ
Nhà e kê dàn máy tính cạnh cái cửa xếp để tiện trông nhà. Hôm đó, giữa trưa , trời mưa khá là nặng hạt . Nhà mái tôn nên rất ồn , nên e phải đóng hết cửa. Nên nhà tối om , nên e lấy cái đèn gắn cùng cái vợt bắt muỗi để cạnh máy tính để nhìn bàn phím thế là 1 lúc e ngửa lên thì 1 cái bóng nhỏ bằng đồng xu, cứ đi dần lên phía bàn thờ thủ công rồi biến mất. Mà mún có bóng cú vật gì đó thì phải để trc bóng đèn mà lúc ý tay e để cạnh đấy nên chắc chắn ko có cái gì trc mặt cả , mà trên bàn e cũng ko có vật gì tròn mỹ cả.
Truyện 4 : Lẫn đầu gặp ma
Lúc đó e chỉ mới 6,7 tuổi thui , cái chỗ để bàn máy tính ấy trc là chỗ kê giường e ngủ và lúc đó còn có cửạ sổ nữa. ( Lúc kê bàn máy tính là nhà e bít cửa sổ rồi ạ. Bàn thờ thủ công vẫn ở đấy) .E đang ngủ thì giật mình tỉnh dậy , quay qua nhìn đồng hồ thì đúng 12h đêm .Nhìn ra cửa sổ thì thấy 1 bóng trắng cao chắc gần or hơn 3m ý ( mà e đoán nó đang bay .Vì nền nhà e cao hơn mặt đất 40cm , mà cửa sổ cũng cách mái 1m ) nó trắng kiểu gì ý vừa trắng trọng vừa đục , ko thấy mặt mũi , tóc cũng trắng mà như 1 casino tượng vậy quần áo chân tay dính vào thân mình.Nó cứ đi qua như vậy và biến mất .Kể từ đó e cũng ko gặp lại nữa nhưng cứ đi vệ sinh phải nhìn ra vẫn rợn .E gặp thì ko bị xứng người như mấy bạn gặp khác mà vẫn cử động bình thường.
Cảm ơn các bác đã theo dõi những câu chuyện của em.