Home Truyện Ma Kinh Dị Sự Thật Về Con Nít Có Thể Thấy Được Hồn Ma

Sự Thật Về Con Nít Có Thể Thấy Được Hồn Ma

Truyện Do Bạn Có Nick Ớt Không Cay gửi về page

Nói thật ! Mình suy nghĩ rất kỹ trước khi kể câu chuyện này cho các bạn nghe, vì mỗi lần nhớ đến là…mình sợ, mình ám ảnh, mình cảm thấy ghê rợn….Câu chuyện sau đây hoàn toàn có thật, mình cũng ko thêu dệt, ko dùng từ ngữ hoa mỹ văn vẻ để làm cho nó có chút rùng rợn, mình không cần, chuyện sao thì kể vậy, nên mình chỉ mong các bạn tin mình và đừng nói mình bịa đặt hoang tưởng : )
Mình tên T sinh năm 1991….cách đây hai năm trước mình là một sinh viên đại học, nhà có một đứa cháu, có một lần mình đang ngồi lên bàn học, nó đứng kế bên chỉ tay về phía góc tường và la lên :”Cậu T ơi, ai đứng đó kìa”……mình điếng hồn quăng bút xuống bàn và chạy xuống, các bạn có biết tại sao mình phản ứng mạnh vậy ko ? Vì mình tin cháu mình, mình tin rằng con nít dưới 8 tuổi có thể nhìn thấy…vì mình cũng đã từng nhìn…thấy..!!

Năm 1998 lúc ấy mình 7 tuổi, ngày hôm ấy sốt liên hồi, tối đấy khi mẹ mới giăng mùng xong và cho mình uống thuốc cử tối, mình ko nhớ rõ là mình bị bệnh gì, nhưng mà lại nhớ rất rõ mẹ pha cho ly sữa Milo uống vì mình cực kỳ thích món này…mẹ và mình chui vào mùng để ngủ, căn phòng ấy có một giường nằm kê sát cửa sổ, vì thời gian ấy xung quanh nhà còn chưa quy hoạch nên cây cối bụi rậm um tùm, nhà cửa cách xa nhau..
Mẹ tắt hết đèn, chỉ còn để cái đèn nhỏ màu đỏ (mình hay gọi là đèn trái ớt, đèn bàn thờ ông địa) tối đó cứ ngỡ là một đêm an giấc, nhưng đâu ngờ đó là đêm đầu tiên, thằng T này biết ma là gì …?!
Đang ngủ bỗng nhiên…động lực gì khiến cho mình mở choàng mắt dậy, cửa sổ mở ra lúc nào ko biết, trước mắt mình là một…phải gọi là một mụ đàn bà tóc dày và xoắn màu đỏ rực, móng tay dài và nhọn hoắc bám tì vào khung sắt cửa sổ, gương mặt bặm trợn nhợt nhạt…chắc hẳn kể tới đây các bạn thấy con ma mình miêu tả lạ lắm phải ko, nó ko phải tóc dài măc áo trắng này nọ mà minh hay kể, sau này mình tìm hiểu thì đó chính là “Ngạ Quỷ”…ma thành tinh…
Mình nhìn thẳng vào mặt nó, và lớ ngớ ko biết đó là gì, mình đập giường rầm rầm và cố gắng tìm cách lay mẹ dậy, mẹ mở mắt dậy, mình chỉ ngay cái cửa sổ và mẹ nhìn ra đó, ko hiểu mẹ nhìn gì mà khoảng tầm 3 phút mẹ chui ra khỏi mùng, bật đèn lên và đóng của sổ lại, mình mới hỏi mẹ :”Mẹ ơi nó vô đây làm gì thế?” Mẹ trả lời :”Nó vô đây kiếm cơm ăn đó con”
Sau này mình khó ngủ hơn…và ko biết làm sao để quên đi chuyện này…lớn thêm tí nữa khoảng học cấp 3…cứ mỗi lần nhắc mẹ về chuyện này thì mẹ cứ bảo :”Lúc đó mẹ có thấy gì đâu, mày cứ tưởng tượng, con nít khoái tưởng tượng, mẹ làm vậy cho mày đỡ sợ thôi

Theo dõi
Thông báo của
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận