Tổng hợp Truyện ma của Ngoại – Tác Giả Phúc Bồn Tử
Đây là những câu chuyện mình nghe bà ngoại kể lại thôi nha dở thì thôi chứ biết sao giờ . Mình mới viết lần đầu nên cũng không biết nói gì nhiều . Đọc nha .
Ngoại mình quê ở Vĩnh Long . Mà chỗ quê mình đường sá nó ghê lắm chuẩn sông nước luôn ( hồi đó đi bằng ghe không à bây giờ mới có đường ) . Đi vào hẻm mà qua tận 7 cây cầu nhỏ mới tới nhà , đèn đường thì không có cây cối thì um tùm , hẻm thì nhỏ tầm 1 chiếc ford transit vào là bít cửa , nhà thì đối diện là sông lớn khuya nào ghe tàu cũng chạy ầm ầm . Đến bây giờ về lại quê thì quê vẫn hoàn quê vẫn quê như cái quê -_- . Em muốn diễn tả cho mọi người hiểu là khúc quê em thì kiểu như có ma là điều quá ư là phình phường luôn . Ok vào chuyện nha
1 Bà cố ngoại :
Bà ngoại mình lúc 16 tuổi thì vào Sài Gòn buôn bán quê nghèo quá sống không nổi . Ngoại thì sống khổ vậy chứ xóm mà ai có con mà bỏ đi ngoại cũng đem về nuôi hết . Đỉnh của đỉnh là lúc ngoại 18 thì có nhận 1 người sau này mình gọi bằng dì D lúc đó 9 tuổi làm con nuôi (sẽ có chuyện về dì này ) . Thì ngoại vào Sài Gòn sống rồi ở nhà chỉ còn lại Bà cố Ngoại và 1 cô T ( cũng con nuôi nốt và còn nhỏ ) . Sau khi khá khẩm thì Ngoại mình rước cô T vào Sài gòn sống . Bà cố Ngoại vẫn ở một mình dưới quê chuyện cũng chả có gì để nói khi Ngoại nghe tin Bà Cố bệnh sắp không xong . Ngoại liền bắt xe đò đi về lúc đó Bà Cố yếu lắm rồi , nhưng vẫn còn minh mẫn kể lại mấy bữa trước lúc Bà Cố đang quét sân trước nhà thì thấy con T ở ngoài cổng . Bà cố mới kêu dô thì cô T đi một mạch vào nhà đi từ đằng trước ra đằng sau luôn. Cố với theo gọi quài mà vẫn không quay đầu lại rồi biến mất sau sàn nước luôn . Như các bạn đã biết Cố ngã bệnh rồi 3 ngày sau đi luôn ( sáng ngày thứ 2 ngoại mình về mới nghe được chuyện ).
2 Chuyện dì D :
Dì D không phải bị bỏ rơi mà là Mẹ mất không ai nuôi nên ngoại mới nhận , Dì D còn một đứa em nhỏ nữa nhỏ xíu không nhớ nhiêu tuổi mà vẫn còn phải bồng trên tay. Thì đám ma mẹ Ruột dì D xong tầm 1 tuần hơn thì bà P bạn của ngoại qua phụ trông hai đứa nhỏ đêm đó ngủ thì mơ thấy Mẹ của dì D về đòi đem thằng nhỏ đi nhưng bà P không chịu thì cứ giằng co qua lại thì bà P mới giật mình tỉnh dậy tìm thằng nhỏ liền . Thằng nhỏ nóng sốt quá mà im ru không khóc gì hết . Bà P mới gọi ngoại mình dậy hai bà lật đật kêu ghe tới chở thằng nhóc đi bệnh viện . Nhưng không kịp ghe vừa tới là thằng nhóc cũng đi luôn . Mọi chuyện xong xuôi rồi thì ngoại nói qua nhà ngoại ngủ đi tối hôm đó thì cũng thấy bà Mẹ về tiếp , lần này thì cả hai người ( ngoại mình và Bà P đều thấy luôn ) trong mơ bả cũng giành dì D đi mà ngoại nói nhìn bả ghê lắm , bà P thì khóc nói sao mày ác quá mày tha cho con D đi . Ngoại mình thì chửi bà nói bả biến đi thì đột nhiên sét đánh một cái rầm ( ngoại nói là nghe cực gần luôn ) thì hai người mới tỉnh dậy dì D thì vẫn ngủ bình thường sau đó thì không còn gì xảy ra nữa sau này dì D vào SG sống với ngoại rồi sau sau đó đi nước ngoài luôn . Ngoại mình có nói là có lẻ bà Mẹ dì D bắt đứa nhỏ xong rồi thành quỷ luôn nên ông trời mới thấy mà đánh cho nhờ đó dì D mới thoát nạn .
3 Những chuyện nhỏ :
Lúc đó ngoại mình còn nhỏ có chơi năm mười ở nhà . Mà chơi lựa giờ không dễ sợ 5h mấy . Như mình đã kể ở quê cây cối nhiều lắm giờ này núp thì chắc lấy đèn pin mà soi thôi . Thì cả lũ chơi còn ngoại mình “bị” thế là trốn hết trơn . Ngoại bắt đầu đi tìm tìm cũng gần đủ rồi thì còn 3 người . Lúc đó nghi là có đứa trốn trong nhà tắm rồi . Thì hù nó nhảy dô vỗ vào người “ xí thằng T “ . Tối thui thùi lùi mà thấy gì đâu xí đại thôi . Ráng nhìn một chút thì giống như có người ngồi quay lưng vô trong góc vậy đó ( trời tối nên trông như 1 cục thịt bự vậy ) vỗ dô một cái thì như cái bong bóng bị xẹp ra rồi tan luôn . Tay ngoại thì nhớt nhợt toàn nhớt xanh . Hết hồn là lên thì cả đám chạy ra đầy đủ chứ không hề có ai trốn trong nhà tắm hết -_- .
Sau này ở SG sống không ổn tại ngoại buôn bán mà mấy cha giang hồ cứ lân la tới quán cua mà không chịu thì nó phá quán không ổn nên ngoại mới về Bà Rịa ở . Thì buôn gánh bán bưng mà dậy sớm nấu bánh nhào bột là chuyện quá bình thường ( bánh canh nhé ) . Thì bưng gánh đi sớm tầm 4 h là đi rồi mà đường đi thì tối thui phải đi ngang đình nữa đường nhỏ hẹp ô tô vào không được đâu . Ngoại với cô T đang đi gần tới đình thì tự nhiên đâu ra quá trời heo con luôn chạy lúc nhúc dưới chân vậy đó , mà các bác nghĩ xem mới giải phóng xong đói thấy mẹ làm gì có ai có nhiều heo con như vậy mà lại thả rong chạy long nhong nữa chứ , thì các bác cũng hiểu và ngoại em cũng hiểu . Ngoại bỏ gánh xuống chắp tay nhắm mắt vái là tui là dân xa quê khổ quá mới dô đây làm ăn nếu mọi người đừng phá phách để tui yên ổn làm ăn thì ngày mai tui làm mâm cúng cho , nên đừng phá tui nữa . Xong rồi thì biến mất hết luôn như chưa từng có gì xảy ra ngoại gánh đi bán tiếp và gánh bánh canh của ngoại từ đó trở đi khi đi thì đầy khi về đều hết sạch đến nổi phải bán thêm cái khác chứ không đi lại về sớm buồn . Bonus thêm là tại cái chỗ gần đình đó cứ tới hội đình là thường mổ heo ở đó và em vẫn còn hơi ngờ ngợ nhưng có lần em còn nhỏ đi chơi đình thì bước vào cái hẻm đó ( đầu hẻm mổ heo làm thịt trong hẻm thì mọi người bày bán lo tô , tài bao xỉu đủ thứ nên em mới đi vào chứ không có vào làm gì ) thì em thấy có mấy con heo từ hướng đó chạy ra chạy qua em luôn mà cứ như không ai thấy hay bắt lại hay sao á không biết phải ma hay không nữa .Mà cả nhà em hay nói hồi nhỏ ông ứng bà hành gì em cho số đề cực chính xác cho là trúng cho là trúng mà em chẳng nhớ gì . Còn nữa mà viết điện thoại nên lười mọi người thích thì em sẽ kể thêm cho .