Truyện Có Thật Ngôi Nhà Ma Ám – Cây vừng bên cửa sổ
Chap 3:
Tiếp nè: Sau khi em chở em gái đi học và em cũng đi học luôn. Trưa tầm hơn 11h thì chỉ có 2 anh em ăn cơm nhà vì bố mẹ đi làm ăn tại công ty luôn. Em về sớm còn đứa em đi về với bạn. Em tạt vào khu chợ mua con cá về 2 anh em ăn. Trong lúc chị ấy đang làm em hỏi dò :”chị bán đến mấy giờ thì nghỉ. nhà em ở khu x, phải đi qua ngôi nhà có mấy cây vừng xung quanh, nhìn đẹp chỉ nhỉ” Chị ấy vẫn cúi mặt xuống nhưng nói câu này làm em sởn hết da gà :”em ơi, đẹp thì đẹp thật nhưng nhà đấy không ở được đâu. Âm khí nặng lắm. Mấy cây vừng đó xanh tốt quanh năm, dù mùa hè hay đông”. . Được đà em nói tiếp :”nhà đó còn mới mà, khu này trước là ruộng thì sao có ma mà âm kí được chị”. Chị đáp lời :”Em là sinh viên, không phải là người ở đây nên không biết thôi. Nhiều thanh niên đi chơi đêm về thấy bóng 2 người con gái ngồi ở gốc cây vừng rồi đó Em bắt đầu run rồi đó vì em nhát chết bẩm sinh nên các bác đừng cười em nhé! Tạm biệt chị bán cá, em mua ít đồ nữa. Nếu nhìn từ xa thì ngôi nhà rất đẹp, em đi vào mở cửa thì có tiếng tivi ở phòng khách. Em thấy lạ vì mọi ngày mẹ em đi làm sau cùng, cả nhà em chẳng bao giờ xem tivi vào buổi sáng cả. Rồi em tiếp tục vào bếp cất đồ thì phát hiện ra trên cái cánh tủ lạnh có in hình 1 bàn tay rất dài, được tạo bởi đất, em biết là có chuyện rồi. Lau vội rồi rán con cá.
Rán cá xong, đợi con em đi học về, em tranh thủ vào phòng tắm, lúc em đang ngắm mắt lại để khỏi bị xà phòng vào mắt thì em có cảm giác là có người đứng sau mình, em vội quay lại nhưng không có ai. Tiếp tục nhắm mắt và xả nược. Tự yên em thấy nước lạnh đột ngột không phải là nước lúc đầu. Cố gắng mở mắt ra thì dm nó chứ sao trong phòng có nhiều tóc dụng thế này. Tóc này không phải của em cũng không dài bằng em gái em được. Bố mẹ em tóc đâu đỏ đỏ thế này. Đang suy nghĩ miên man thì con em gái đi học về, nó kéo theo con bạn nữa. em tắm xong ra mở cửa cho chúng no. Đứa bạn nó thì da trắng, dáng xinh, môi đánh son teen , mùi thơm lắm ạ.