Home Truyện Ma Hay Truyện Có Thật Ngôi Nhà Ma Ám – Cây vừng bên cửa sổ

Truyện Có Thật Ngôi Nhà Ma Ám – Cây vừng bên cửa sổ

Chap 5 : 12:40 29/4

5h chiều. Mẹ em đi làm về sơm để nấu cơm tối. Mẹ có mang theo 1 con chó, nó là giống chó Phú Quốc ấy, mẹ nói :” ở đây vắng vẻ phải nuôi một con chó để nó giữ nhà”. Điều lạ nhất là con chó nó không chịu vào nhà các thím à. Em cố lôi nó thì nó càng sợ. Nó đã thấy thứ gì đó mà con người không thấy. Chuyện này em éo có chém làm j, đều là sự thật hết. Tối cả nhà em quây quần bên mâm câm. Em kể cho cả nhà nghe về tất cả mọi chuyện. Mẹ em nói :” nó lạ nhà đấy, con bế nó vào, rồi đóng cổng lại. Con chó nằm im re một góc, nó ngước nhìn lên về phía tầng 3 các thím à.
Lúc tối cả nhà quây quần ăn cơm, em chưa kịp kể thì con chó ẳng lên vài tiếng rồi giãy chết. Cơ thể nó giật giật, mắt có máu kiểu như bị đập chết bằng vật cứng ấy! Cả nhà em không hiểu chuyện gì xảy ra. Em đến kiểm tra tử thi rồi cho nó vào cái túi nilong, tội nghiệp nó. Mẹ em bảo sẽ bắt con khác. Cuối bừa cái Ngọc mang hoa quả ra gọt em mới kể toàn bộ sự thật. Lúc này thì bố mẹ em cũng té ngửa ra thì cũng thấy một số điểm lạ như :” đồ vật dịch chuyển, gồm quần áo, giày dép, thứ 2 nữa là cái đêm đầu tiên ấy khi bố tỉnh dậy thì thấy một người đàn bà đang đứng ở cuối giường, người đàn bà này không chân, không tay, cái đầu rời khỏi thân. Nhìn sợ hãi vô cùng, bố định không kể nhưng vì em kể nên bố với nói thế. Mẹ em thì xác nhận là nhiều khi có cơn gió lạnh chạm vào người, không phải là điều hòa đâu vì ở nhà này không cần điều hòa.

Con em sợ quá, chẳng nói được điều j, kết thúc bữa ăn, bố mẹ ở phòng khách xem tivi còn cái Ngọc vào phòng em. 2 anh em đang nói chuyện vui vẻ, em tranh thủ vào facebook tý, tự yên có người muốn kết bạn vs mình. Kiểm tra thì ra là DIễm. Diễm kết bạn với em lúc nào không hay, em click vào nó, thấy có ghi là :” lần đầu tiên thấy con trai nấu ăn mà ngon dã man zợ” nó tag con Ngọc vào. Em đang cười tủm thì rầm 1 cái, cái cửa sổ va vào tương. Con em hét lên :”anh Văn,,, có cái đầu người trên cành cây kìa”…
Em cố nhìn kỹ thì ôi mẹ ơi, đúng thật, một cái đầu, không có mắt, tóc tai dũ dượi, có cả đất ở trong miệng của nó nữa. Em kêu to :”bố mẹ ơi… vào đây ngay” Bố mẹ em chạy nhanh lên, lúc vào thì bố mẹ em vào thì đột nhiên cái đầu biến mất vào không trung. Bố mẹ em hiểu chuyện gì xảy ra rồi, bố nói :”thôi hôm nay 4 người ngủ một phòng. 2 đứa đóng hết cửa và đi lấy gối mang lên đây. “ Con em sợ quá vẫn chưa nói thành tiếng, nó vẫn còn bám vào tay em.

Tối hôm đó có chuyện xảy ra, lát em viết tiếp nhé! Thực sự lúc này nhà em đang có biến lắm

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
0 Comments
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x