Home Truyện Ma Hay Truyện Ma Về Sông Nước

Truyện Ma Về Sông Nước

Vào 1 hôm tầm chiều tối thì 2 cậu có gọi mấy người họ hàng ra uống rượu nhậu nhẹt, có 4 người đều là dân chài quanh đó trong đó có 1 người lớn tuổi nhất tầm hơn 70 rồi, ông tên Tầm là em trai của bà ngoại em. Ông cao tuổi nhưng khá là khoẻ, nghề chính của ông là đánh bắt cá còn thời gian rảnh rỗi thì ông hay lên bờ bốc mộ thuê cho người ta. Ngoài ra ông kiêm thêm nghề vớt xác nữa, xác nào dạt vào bờ mà chính quyền không đẩy ra được hoặc người thân của xác chết thuê ông kéo thì ông kéo, tiền kéo lên bờ riêng, tiền bưng bê chôn cất riêng. 1 ca như vậy mỗi lần dao động tầm vài trăm lên đến vài triệu tùy thuộc vào gia chủ. Mà ông cũng láu cá lắm, nghe mấy cậu kể là lúc rảnh rỗi không có việc làm mà ông gặp chết trôi ông hay dìu vào rồi cắm cọc gần bìa bãi lắm. Dân làm đồng thấy chết trôi là lại um lên rồi truyền tai nhau đến mấy cha chính quyền, mấy cha đó lại phải lóc cóc ra mang tiền ra thuê ông đẩy ra ngoài. Ông hay làm như vậy lắm, mấy lão chính quyền cũng biết nhưng ko làm gì được đành phải ngậm ngùi thuê ông. Nhưng ông làm vậy thôi chứ ông cũng tốt bụng lắm, ông không đẩy người ta đi đâu. Ông cầm tiền xong đợi mấy lão ấy đi khỏi là chờ đến tối rồi lẳng lặng kéo xác lên bãi xậy để chôn cất đàng hoàng. Làm vậy âu cũng phúc, nhờ vậy mà cũng mấy lần có người tìm thấy người thân đấy, lại nhờ ông đào xác lên đem về quê chôn cất. Nhìn ông khòng khòng, làn da đồi mồi bị cháy nắng mặc bộ quần áo xanh bộ đội xộc xệch và đội mũ cối trông khá là chân chất quê mùa.
Cậu 3 hôm nay mua được con cá lăng khá to và 1 mớ cá ngạnh nhìn ngon lắm, con lăng bỏ hấp còn mớ ngạnh đem om chuối mẻ. Em ko làm quen món này lên phụ giúp nhặt rau dưa thôi, cậu ba và ông anh họ ra thu tiền vé còn cậu út ngồi uống nước nói chuyện với ông và các bác.
Đến tầm 8h tối thì bắt đầu ăn, em ko uống được rượu nên cùng ông anh họ ra thu tiền cho mấy ông í. Đến tầm gần 12h nhưng mấy lão vẫn ngồi cà kê mãi ko rứt, 2 anh em làm suốt tối đến giờ khá là mệt mỏi mà không có ai chịu ra thay để vào nghỉ. Mãi đến 1 giờ thì cậu ba kêu không phải ra thu nữa, tầm này muộn nên cũng ít tàu qua mới lại hôm nay con nước to nên không tàu nào mắc cạn đâu, tàu nào lỡ có mắc thì sáng mai làm việc sau.

Ông nào ông đấy ngất ngưởng hết, 3 bác kia thì chạy thuyền về ngủ với vợ con, ông cậu và 2 ông anh họ lần ra mấy cái thuyền bên cạng ngủ. Ông Tầm thì say nhất nằm gục tại chỗ, mà chỗ này lại là chỗ của em ngủ nữa chứ. Thôi thì đang mệt đành phải nằm cạnh ông, thật sự là người ông khá hôi hôi nên em chả dám đắp chung trăn nên vơ cái áo khoác đắp tạm. Hôm nay mệt ngủ như chó con no sữa vậy, chả biết gì cả. Như thói quen đến tầm hơn 5h sáng thì dần tỉnh, tầm đó là em hay dậy đi đái rồi ngủ tiếp. Lúc đang nửa mơ nửa tỉnh thì mũi em cảm giác như đang ngửi thấy mùi chết trôi ấy nhưng mà không chắc lắm. Nhưng mà đúng mà, tanh xộc vào mũi oi kinh khủng, ko thể là mơ được. Em nghĩ là chắc có chết trôi chôi gần đây rồi, lúc này tầm tờ mờ sáng ngoài trời sương lại mờ ảo lạnh lạnh nữa. Định bụng cố nằm im cho nó trôi qua hết mùi rồi dạy đi đái cũng được mặc dù mót lắm rồi.
Cứ nằm mãi tim thì đập thình thịch tay thì nhét vô quần bóp bóp cho khỏi mót đái, ghê nhất là cái mùi tanh của xác chết cứ xộc thẳng vào mũi. Mãi mà nó vẫn quẩn ở đây sao, sao chưa thấy hết mùi. Đang định gọi ông Tầm dậy hỏi thì nghe thấy tiếng lạch cạch ở thuyền cậu ba bên cạnh. Biết là cậu đang dậy lên em ko sợ nữa mà nhổm dậy chui ra ngoài mũi, vừa thò đầu ra thì nghe thấy cậu quát:
– Mày gọi ông Tầm dậy xem nào…Ông Tầm ông làm cái gì thế này…
Em không hiểu chuyện gì xảy ra nên hỏi cậu, vì ông Tầm đang ngủ mà có chuyện gì đâu. Trong đầu em quên luôn cái chuyện mùi xác chết mà định bụng hỏi cậu vừa nãy.
– Gì vậy cậu, ông đang ngủ cùng cháu mà.
Cậu ba mặt cau có rồi nhìn về phía em tay chỉ chỏ:
– Đm! Mày nhì sau lưng mày ở đuôi tàu ông Tầm buộc cái gì kìa. Ông này vớ va vớ vẩn, chỗ làm ăn của người ta.
Em quay ra xem sau có gì thì tí ngất. Thấy mờ mờ ở cạnh thuyền ông Tầm bên mạn ngoài có cái nổi bập bùng màu trắng trắng giống hệt người. Phía đầu đen đen như tóc phấp phơ, mông chổng cao lên cứ chúc lên chúc xuống mặt nước như kiểu đang nặn ngụp. Từ cổ thấy sợi dây ngắn buộc chắc chắn vào chiếc cọc chèo của thuyền ông Tầm. Tay thì không thấy nhưng nhìn mờ mờ thấy cái gót chân trắng bệch.

Theo dõi
Thông báo của
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận