Truyện Tâm Linh – Bố Em
đi viện xin vong về nhập mộ
7h tối nhà em bắt đầu soạn lễ thì 9h tối cụ T lên hương.cụ khấn thỉnh các thánh sau đó xin keo để bố em lên khia khẩu để nói chuyện.nhưng mãi không thấy bố lên.em thì ngồi đằng sau ông T quỳ gối xuống khấn.tai tay chấp lại mắt nhấm mồm thì thầm khấn bố.lúc đó em thấy sao bố lại đứng lấp sau cây cột điện trước nhà nhỉ ( nàh em mặt tiền liền đường cái có cái cây cột điện trước của nhà.em khều ông T.
Em : ông ơi bố cháu về rồi cháu thấy bố đứng sau cây cột điện ngoài đường kìa.
T : trời sao chưa thỉnh mà lên được.chả trách các quan dưới đó triệu người mà không thấy may quá không sai bọn mặt ngựa đi tìm thì mệt người.
T : cháu nói bố cháu vào đi.
Em : há hốc mồm nói bằng cách nào ông
T : thế lúc nãy cháu nhìn thấy ông bằng cách nào.
Em : cháu nhấm mắt khấn thì thấy ý mà.
T : thế giờ cháu làm như thế.
Em quay lại nói với anh G anh lấy điện thoại bật ghi âm lên nhá…nhá..
G : uh. Tham vừa thôi cả nhà có mình m được gặp bố nhìn cho đã nay lại còn đòi nghe giọng nữa. nói xong lườm em.
Em kệ tham được gì cứ tham.
Em : nhắm mắt lại tập trung chắp tay khấn thấy bố em liền hỏi.sao bố không vào nhà lại đứng lấp ló ở ngoài thế.có bao giờ thấy bố như thế đâu.
Bố : bố tranh thủ lính họ sơ ý trốn lên đây mà.nên đứng ngó xe tuần hó về kiểm tra không mới vào.
Em : ông T đang triệu bố lên nhưng xin keo không được ông nói các quan dưới đo đang tìm bố.bố vào nhà nói chuyện với ông luôn nhé.
Bố : uh
Nói thế xong em thấy mình đứng ở 1 góc sân. Bố nhập vào em được ông T khai khẩu bố bắt đầu nói chuyện.
T : chào ông ở dưới đó thế nào rồi ông.
Bố : chào cụ.anh chào em (nhìn mẹ em cười).bố chào các con…cảm ơn cụ đã lễ trả nợ hà bá cụ lễ xong thì ở dưới đó họ cũng không ép tôi nhiều.cũng đỡ đánh đập và canh chừng cũng có tí dễ thở hơn trước.nên tôi mới trốn lên đây được.
T : sao ông lại trốn lên làm gì.có việc gì ah.
Bố : uh cũng có tí việc với lại nhớ chúng nó quá lên ngó chúng nó xem thế nào ông ạ.
T : thế dưới đó họ có làm khó ông gì không.ông cần cái gì nào.
Bố : làm khó gì được tôi.đánh đập không khai thì thôi chứ làm gì được.cùng lắm là chết lần nữa.chết 1 lần rồi thêm lẫn nữa cũng có sao đâu. (cười ).
T : ông nhập mộ được chưa.
Bố : sao ông biết .à mà tôi quên ông làm thầy mà (cười).chưa tôi chưa nhập được ông ạ.tôi mất tại bệnh viện khi đang ôm con D ngủ thấy mấy thằng đầu trâu mặt ngựa tới đưa đi.biết mình thế là xong.mà con bé nó đang ngủ ngon chả lỡ đánh thức.đã thế mấy thằng bệnh viện lại kích tim với cắm ống oxi chứ.gọi xe đưa tôi về nhà mà lúc đó tôi đi mẹ nó rồi còn đâu.cười…
Sau này ông bố láo kia cúng thì cứ nghĩ tôi chết ở nhà có làm thủ tục xin tôi về đâu.nên lúc thì ở nhà không thì ở dưới đó quan phủ nó tra nó hỏi.thành ra chưa vê được mộ.
Bố nói xong cả nhà em giật mình anh G lại vội vàng nói.
G : sao hôm trước bố không nói cho em D với cả nhà biết luôn.
Bố : việc đáy là việc nhỏ việc các con bình an là việc lớn bố nói ra thì chúng mày lại cuống lên giải quyết từ từ thôi.
T : ông hay từ thế hả.rồi ông tủm tỉm cười
Bố : dặn em D đốt cho bố nhiều tiền nhé.cúng tiền thật ý vàng mã đổi ra được ít lắm mà gửi nhiều xuống thì các quan toàn bớt tới tay mình chẳng còn bao nhiều đâu.khi cúng đê cho bố ít tiền thật tiền lẻ ý tiền to xuống đấy khó đổi lắm.nhớ nhé.
G : vâng.bố dặn gì nữa không bố.
Bố : không như thế là tạm yên rồi.con lên bệnh viện xin thổ công cho bố về chứ ông ấy nhập mình vào hộ khẩu nhà ông ấy thì nó khó .ở trên đấy phát chán sống ở đấy nhiều rồi chết chả muốn ở nữa.
T : sao ông không dọa cho mấy người trên đấy sợ chơi..
Bô : ngày trước mình nằm phòng vip (cười to giờ thấy oai)..có cái thằng nghiện nó nằm cái giường mình nằm.cũng dọa nó phát ,mai nó nói với bạn nó là.hôm qua nó phê thuốc nó thấy cái giường nằm thẳng đứng.nói xong nó tỉnh bơ.té ra nó đéo sợ mình.ha..ha..ha.
Anh em nghe bố nói chuyện rôi cười thoái mái thế cũng yên tâm.
G : giờ ở dưới đó bố thế nào.
Bố : cũng dể thở hơn con ạ trả được cái nợ hà bá họ cũng đỡ đánh đập bố.lúc trước họ đánh ép cung bắt khai ra người thân tưởng muốn chết đi thêm lần nữa.chỗ bố có 3 người thì hai người kia bắt được người rồi có mỗi mình bố.cái thằng lính đánh bố nó nói.ông cứ khai ra cho nó xong.không tôi đánh ông mãi không được thì quan nó đánh tôi.đời thằng tốt nó khổ thế đấy ông ạ….
Khai ra thì sướng cái thân mình nhưng mà khổ bao nhiêu người còn lại.nghĩ thế nên thôi.đời có ai thoát được sinh – lão – bệnh – tử đâu cơ chứ trên này hay dưới đấy cũng như nhau.….nói thế rồi thấy bố thở dài….
T : công việc cho ông như thế là tamk xong rồi.tôi với thằng G lên bệnh viện xin cho ông về.mai tôi cúng giải cái hạn trùng cho ông là xong như thế là yên nhé.
Bố : vâng trăm sự tôi nhờ ông, ông lo cho các cháu nó ở trên này bình an tôi ở dưới đó cũng yên tâm phần nào.
T : ông sau này ông về ít thôi nhé,ở dưới đấy mà học hành tu tập để sớm đi đầu thai ông ạ.
Bố : về ít hay nhiều thì tôi không biết được.tôi không đi đầu thai được tôi còn phải đợi bả xuống (mẹ em ) bỏ bả đi 1 lần rồi không nỡ đi lần nữa.quay sang anh G
Con nói con D gọi bố ít thôi nhé..có hôm bị chúng nó đánh cho người cứ gọi là tan tành xác pháo thấy nó gọi cứ giật mình tưởng nó bị sao không à….
G : vâng.
Bố : trách nhiệm của con sau này nặng nề lắm đấy cố lên con ạ.bố tự hào vì có mày.nói với em D khi nào nàh mình yên bố được tha thì bố về đưa em đi chơi theo ý nó muốn nhé.
G : vâng.sao bố không cho cả nhà gặp mà cho mỗi mình D gặp bố thế.(G nói nhưng có vẻ giận ).
Bố : con D bố với nó hợp vía con ạ.với lại m thì không nhìn được.con H với thằng Đ mà gặp bấy nhiêu chuyện chắc giờ chúng nó sợ còn chưa tỉnh.mẹ mày thì sợ…nó thế àm nó lì nó bình tĩnh được không về với nó thì về với ai…
G : không nói gì nữa.
T : chút tôi với cháu đi lên viện luôn.giờ ông đi trước đi nhé.
Bố : vâng.mà giờ tôi đi đây không chút đến giờ mở cửa phủ điểm danh không thấy lại lôi thôi.
T : vâng ông đi nhé.
Bố : bố chào các con nhé…..
Nói xong ông xuất ra em thì thấy người mỏi lắm hai cái vai nặng như đá đeo ý.ông T nói đi nhanh lên viện con D mang theo cái áo của bố nhé để mình lên đấy xin luôn trong tối nay.
Anh G lấy điện thoại gọi cho ông trưởng khoa bệnh viện nói sơ qua về tình hình thì ông trưởng khoa nói làm cái lễ thật nhỏ thôi bằng cái mâm ý không cho bày nhiều vì sợ viện mang tiếng mê tín dị đoan.
Xong đâu đấy anh em lái xe đưa ông lên viện đi cùng với em.mâm lễ được bày trong cái phòng bố em nằmngày trước .mấy người trong viện ai cũng biết bố hết.thế nên công việc cũng diễn ra suôn sẻ.
Em : ông T ơi cháu muốn nhìn thấy ông thổ địa được không ( nói khẽ vào tai ông )
T : cười mày tò mò quá m thích làm cô đồng không ???
Em : không …không người thường cho chắc ăn…
T : thế m nhìn làm gì..
Em : cháu xem có phải giống cái ông mà họ hay thờ không.cái ông bụng to ý.
T : cười ha…ha… m đúng là.. ngồi xuống nhắm mắt lại.ông bắt quyết vẽ bùa bằng tay lên trán em .
Em quỳ đó chắp hai tay khấn mắt nhắm lại.bắt đầu tập trung.phòng lúc đó các bệnh nhân ra ngoài hết tắt điện và chỉ thắp nến.
Ông T lầm rầm khấn vái xin keo xong em tập trung nhìn thấy mãi mà không có ai hết.ông xin ba lần thì thấy 1 chú lính đi lên nói gì đó.em không nghe rõ.
Em quay sang nói với ông..
Em : ông ơi không thấy ai chỉ thấy chú lính thôi.mà chú nói gì đó cháu không hiểu được.
T : ông địa đi vắng rồi đi họp cái gì đấy thằng lính hầu nó nói 2 canh giờ nữa mới về được….
Em : ặc 2 canh thì tính thế nào…..
Ông : thì cứ tầm hơn 2h nữa mìh thỉnh lại cho chắc….
Em và ông nói thê xong đi ra gặp anh G đang đứng ngoài cái mặt sốt ruột cứ nhăn lại.em nói ông thổ địa đi họp rồi 2 h nữa mới xin được.
Anh : quay lại nói với chú bị bệnh.
Các chú thông cảm 2 h nữa thầy mới cúng được các chú đi nghỉ giúp cháu chút nữa cháu lại làm phiền các chú vậy
Các chú bệnh nhân nói không sao đâu.chút nữa làm thì gọi các chú ra.
G : vâng rồi anh đi ra ngoải cổng viện mượn cái phích với ấm nước chè vào pha uống cùng các chú.ai nhìn mấy anh em nhà em cũng nhận ra con ông N.
Em ngồi bên ông T nói khẽ.
Em : ông sao chú lính nói ông nghe được sao cháu nghe không hiểu
Ông : mày tưởng ai cũng nghe được ah.bố m nói m mới hiểu thôi còn các quan hay lính nói sao m hiểu.muốn hiểu thì làm cô đồng đi hầu đi rồi hiểu.
Em : thôi cháu chỉ thích ăn lộc thôi hầu cháu không biết làm.ông cho cháu hiểu giống như hiểu ông quan hôm nọ trên sông ý.
Ông : thôi…
Em : cháu xin ông đấy 1 lần thôi…..nhá…nhá ..nhá vừa nói vừa ôm tay ông lắc qua lắc lại…
Ông : cười m lắm chuyện thế đợt sau có lễ to ở dưới cái chùa gần nhà m m đi hầu lễ ông thì ông cho m nghe.
Em : hầu là thế nào ông.
Ông : m xách nải cho ông, phát lộc cho ông….thế đấy.
Em : thế thì được nhưng cháu không theo đâu ông nhá..ông hứa đi cho chắc ăn.
Ông : uh m lắm chuyện cái gì cũng chắc ăn.chắc cho lắm rồi óp có ngày.
Em : cười kệ lúc nào óp thì tính….
Khoảng tầm hơn 12h đêm thì ông vào cúng.trước khi cúng em kéo tay ông nhắc.ông quên ah.uống….uống….(ý em là uống cái bùa hôm trước để hiểu được ông quan nói.)
Ông : lần này không phải uống mà làm thế này.ông dính cái bùa trên trán em rồi lấy cái mũ đội lên cho cái bùa khỏi bay.
Ông : nghe thôi đấy không được nói nhé.
Em : vâng.
Nói xong các chú bệnh nhân ra ngoài anh G cũng đứng ngoài em với ông T trong phòng tắt điện thắp nến nên cúng.
Ông khấn được 1 lúc rồi xin keo lúc này tập trung em thấy có 1 chú lính ra nói là thổ thần về rồi.ông T cần gặp lên thổ thần đi lên.em thấy ông mặc áo quan đội mũ cánh chuồn nhưng bụng ông đâu có phệ như người ta vẫn đắp tượng đâu.
T : chào ngài tôi tới để xin ngài cho vong N văn nguyễn được về nhà và để làm lễ nhập mộ.
Thổ thần : ông ấy đi ngày nào lúc mấy giờ.
Thổ thần : đọc ngày giờ ở trên viện họ trả về ông quan tra sổ nói hôm đó viện có 5 người mất bao gồm 3 khoa người ông cần tìm nằm khoa phổi phải không.
T : đúng rồi tôi muốn xin người này về ngài ạ.để làm lễ nhập mộ cho ông ấy và để cho ông ấy ở nhà.chứ hồn một nơi xác 1 nơi thì khổ lắm.
Thổ thần : ở đây nhiều lắm ông ạ.đa số chết trên viện rồi mới đưa vè nhưng người nhà không hiểu thủ tục dãn đến ở nhà thì thờ mà các ông bà lại cứ vất vưởng ở đây tôi quản lý cũng khó khăn lắm.
T : vâng nay tôi cũng là người hiểu chút chuyện nên tôi mới phiền ngài cho tôi xin lại ông ấy.gia chủ có lòng lễ tạ xin ngài nhận cho.
Thổ thần : được rồi thả họ tôi cũng nhẹ được 1 phần .đây tôi gạch tên ông ấy khỏi sổ ông làm lễ cho ông ấy theo về nhé.
T : vâng tôi thay mặt gia chủ cảm ơn ngài.
Thổ thần : không có gì việc lên làm mà.
T : ngài cai quản vùng này thế nào ạ.
Thổ thần : chẳng dấu gì ông công việc dạo này vất vả lắm.người nghèo chết oan chết oán thì nhiều.rồi tụ tập nhau kết bè kết đảng đi trêu ghẹo người ta cướp giật để có cái ăn.công việc của tôi có phần nhiều hơn trước trách nhiệm thì nặng nề mà ông thấy đấy thổ thần thì quyền hạn lại có hạn….thời buổi này tôi trấn giữ cho đất yên được là tốt lắm rồi….nói xong ông thở dài….
T : vâng thời buổi này như chạy loạn vậy thôi xin phép ngài tôi gọi vong về.
Nói thế xông ông T lấy cái áo của bố em từng mặc.hô to.vong hồn của N văn nguyễn.. mau vương vào cái áo này theo gia đình về nhà…..nói xong ông vẽ bùa bằng tay lên cái áo.rồi ông chào thổ thần.
Ông cúi xuống xin keo xem bố có đồng ý về không thì xin 3 keo đều được hết.
Xông ông đưa áo cho em cầm và ra ngoài…anh em chạy tới hỏi xong chưa…ông và em gật đầu.
Anh lấy phòng bì nhét vào đó 500k cảm ơn trưởng khoa sau đó anh ra xe mang mấy túi trái cây mà lúc đi đường anh mua.mang vào văn phòng khoa nhờ máy chị ý tá chia cho các phòng làm lộc rồi .3 ông cháu lên xe về ngay trong đêm….