Home Seo Xe cấp cứu và những mẫu chuyện tâm linh – Tác Giả aznkutechick

Xe cấp cứu và những mẫu chuyện tâm linh – Tác Giả aznkutechick

Nguồn Voz :

1. Giao thừa 2017 trong căn biệt thự Đà Lạt

Lâu rồi ko làm đc bài reviews cho các anh chị em nhĩ.các bác thông cảm,vào dịp Tết vừa rồi hàng hoá quá lu bu + thêm phần phải đạp tour liên tiếp để bà con còn về nhà ăn tết nên e ko hầu chuyện đc.ở đây có 3 chuyện mình muốn kể
-Thứ nhất : cuộc đt đêm giao thừa
-Thứ hai : đêm giao thừa ở căn biệt thự Đà Lạt
-Thứ ba : 1 trong 2 xe cấp cứu đã bị tai nạn ở Bình Phước
……………. ……………. ……………. ……………. ……………. …………….
-Alo mẹ hả?con đang cúng giao thừa,bố mẹ bên đó sao rồi?
-Bên đây còn đang trưa….giờ đang làm mâm cơm đón ông bà thôi,khuya mới cúng giao thừa đc
-Dạ vâng,công việc ở đây vẫn ổn,tối nay con có ca trực nhưng trên Đà Lạt lận,sở y tế Tỉnh Lâm Đồng hụt xe trực cấp cứu,nên con phải lên đó
-Không bảo tài xế đi đc sao?
-Thôi,họ làm cả năm rồi,cho họ về đón giao thừa với nhà.với cả…..bố mẹ có nhà đâu mà đón giao thừa với con.con cúng xong chắc đi luôn….năm sau,bố mẹ về đón giao thừa với tụi con nha,4-5 năm nay bố mẹ ko về rồi…..hix hix
-…….thôi,mẹ hứa năm sau về đón giao thừa với nhà,mẹ hứa ko về trong năm mà để dành tới Tết…..bố mẹ xin lỗi…..vì bố mẹ đã bỏ tụi con cù bất cù bơ mấy năm nay…….sau câu nói là tiếng oà khóc của mẹ……
-Thôi,mẹ đừng khóc nửa,năm sau về với tụi con là đc rồi…..tiếng e nghẹn ngào nói…thôi,con cúng giao thừa nha,năm sau nhà mình lại đoàn tụ hĩ……
-Uhm,thôi coi tranh thủ rồi đi đi,nhớ cẩn thận…..
……………. ……………. ……………. ……………. …………….
đêm 28 Tết:
-Alo,đêm 30 con lên Đà Lạt trực phụ với sở y tế Tỉnh Lâm Đồng đc ko?nhân sự ko đủ,nên họ nhờ bên mình phụ 1 tay
-Dạ vâng,vậy con cúng giao thừa xong đc ko?chứ nhà ko có người….
-oh,vậy cũng đc….tranh thủ lên sớm đc rồi.con đi với 2 bác sĩ + 2 y tá nhé…
-dạ,có gì chú cho con số đt của họ đc rồi.con đi với 1 người bạn nửa nhé…
-sao cũng đc,đông vui thôi
-“Vy là người bạn lâu năm của mình….2 đứa chơi với nhau cũng 12-13 năm rồi…..đượt vừa rồi bạn có nói là hôm nào có kèo gì đi thì hú với,nào giờ chưa đi cấp cứu bao giờ nên muốn đi cho biết đấy mà…..”
-alo.mình chuẩn bị cúng giao thừa,cúng xong mình qua đón bạn đó nha.bạn chuẩn bị đi
-ô sờ tê bạn.gần tới gọi mình
-sau khi đón tất cả gồm 2 bác sĩ – 2 y tá – bạn Vy thì lên đường.trên đường cả 2 ôn lại kỹ niệm suốt quá trình chơi với nhau.thoáng cái đã đến Đà Lạt lúc 7h sáng.sau khi liên lạc với bên sở y tế thì đc lệnh đậu ở Hồ Xuân Hương trực,khi nào có biến cố sẽ ứng cứu kịp thời…ngồi trong xe nhìn hàng người đi du xuân mà lòng buồn rười rượi…..
-Thế méo nào mà đc lên vùng đất du lịch mà phải ngồi trong ngóc ở đây nhĩ,hay mình qua chợ du xuân với thiên hạ cho vui nhễ….tiếng mình nói
-Thôi cha,lở có biến chạy ko kịp bị kỷ luật nửa……tiếng Vy đáp lời mình
-oh,cũng phải,mà có vẻ…..sao ai đi ngang cũng nhìn đám mình thế nhĩ
-ko nhìn cũng lạ.tự dưng mở cửa xe bên hông cả đám ngồi trong ngóc ngó ra ngoài,ai lại ko nhìn….tiếng Hưng bác sĩ bv Chợ Rẫy đáp
-Hay giờ mấy a ăn uống gì,e với Thuý đi mua về cả đám ăn….Yến,y tá bệnh viện Từ Dũ cất lên hỏi
-Chuẩn cmnr đấy Yến.e với chị đi mua đi,cho mấy ổng ngồi canh xe đi…….Thuý tiếp lời của Yến ngay
-Oh,hơi đói rồi,đi gấp quá có ăn uống gì đâu……thế 2 vị cô nương đi mua đồ ăn nhé.cho tại hạ 1 hộp bánh canh là đc rồi….
-còn lại 4 người trên xe,ngồi kể với nhau về công việc…những khó khăn trong cuộc sống.bên ngoài dòng người đi du xuân càng ngày càng đông.quái,sao năm này Đà Lạt dân chúng lên du xuân đông nhĩ…..mọi năm có đông thế đâu,thế thì ks lại có dịp chặt chém…..ks….ks…ơ cái dis,thế tối nay chúng mình ngủ đâu nhĩ….?tiếng mình hỏi gọn ơ
-ủa…?e tưởng người ta bao mình chổ ở hết rồi chứ….đùa nhau àh….a hỏi lại chú T xem,ko có chổ ở thì đc chứ còn tắm rửa thì sao
-alo,chú….tối nay tụi con ở đâu?
-ờ thì tìm ks nào đó ở đi,chú đâu biết
-trời trời,sao chú ko nói sớm,giờ trưa rồi tụi con biết tìm chổ ở đâu…..
-thôi thì tìm đi….có gì chú hổ trợ cho
-dạ vâng.mình cúp máy rồi quay qua hỏi Vy……rồi,bạn làm việc đi,Đà Lạt là đất của bạn đó,cả thế giới giờ thuộc về bạn,cứ thoả sức thể hiện
-Đùa chắc,hôm nay mùng 1,chắc gì giờ còn chổ chứa 6 đứa.chưa tính cái con xế lạ lùng này nửa,đầu năm chạy này tới ks chắc nó đuổi cổ cả đám…
-oày….khó nửa rồi…..thì bạn tìm cách đi,chứ ko là tối cả đám ngủ trên xe đấy.
-chờ mình tý,để cầu cứu mấy ông anh mình cái…..
-sau khi gọi lòng vòng thì cũng có đc 1 chổ,nhưng đây là ngôi biệt thự.họ cho thuê cả căn như thế là 6tr 1 ngày.đồng ý thì tới đó,ko thì thôi mình thua rồi.ko tìm đc nửa
-vị chi mỗi đứa 1tr,đúng là ăn cướp,đi ko có lương còn phải ói tiền,chưa tính tiền ăn uống nửa….haizzz,xuân này thật là thảm hại…nhưng thôi,phải ở thôi chứ sao – tiếng Hưng nói
-alo,a ơi,e nhận căn biệt thự đó,chiều e ghé qua đó nha.địa chỉ xxx Lê Hồng Phong(vì lý do người ta còn làm ăn,nên mình ko tiện đưa số nhà,nhưng đây là căn biệt thự hơi bị nổi tiếng ở Đà Lạt,ai rành thì chắc chắn sẽ biết nó)
-Đây,đồ ăn mọi người đây.đông quá nên e ghé mua bánh mì Liên Hoa nhé,chả còn chổ nào họ bán mua về đâu.người đông như kiến ấy
-kìa Vy,thần tượng Liên Hoa của bạn kìa…mình vừa nói vừa nhìn Vy
-cả đám ăn uống xong lại ngồi nghếch mõm nhìn ra ngoài xem người khác đi du xuân mà thèm…..cứ thế cứ thế thì chiều cả đám dọn đồ để về bên cái biệt thự đấy
-Quái!!!!Đà Lạt cháy phòng,sao còn cái này lại ko ai thuê nhĩ,giá cũng ko mắc nếu là cả gđ ở,sao ko ai thuê nhĩ?Vy thắc mắc
-chắc họ ko biết,chứ bạn muốn cả đám mình ngủ trên xe àh
-ko,tại mình thắc mắc thế thôi,kìa,bạn quẹo trái đi,Lê Hồng Phong đấy.chạy từ từ mình tìm địa chỉ
-1 vòng 2 vòng…..bạn đùa mình àh,con đường này mình chạy 2 vòng rồi đấy.cái biệt thự đâu.
-từ từ…để mình xuống hỏi đã,bạn cứ xồn xồn lên…..tiếng Vy cáu gắc….
-kìa,bạn hỏi chú đó đi,chắc họ biết.
-chú ơi,cho con hỏi địa chỉ xxx là ở đâu chú?
-tới đó làm gì?
-dạ con thuê nhà,con bên chi hội NH trực cấp cứu ở đây.
-sau khi nhìn khắp cái xe cấp cứu thì ổng dơ tay chỉ 1 đường dốc nằm khuất sau bụi cây,kèm theo câu nói…….ko nên ở đó nhé….
-dạ…vâng……sao thế nhĩ…..mình vừa thắc mắc nhưng vẫn cho xe chạy tới…..
-sau khi dọn dẹp bụi cây sơ thì chạy vào,căn biêt thự tối om xuất hiện dưới cuối con dốc,lúc đó đồng hồ cũng điểm 7h kém……
-alo a ơi,e tới nơi rồi,chìa khoá vào nha đâu ạh?dạ….dạ…..tiếng Vy nói qua đt
-khoảng 15’ sau…..1 xe 4 chổ đậu xịch lại,1 thanh niên tầm 30 ngoài bước xuống đưa chìa khoá + lấy tiền rồi lên xe đi ngay…..ko nói 1 câu gì ngoài cám ơn và ko quên lời dạn ko đc lên tầng lầu,chỉ đc ở tầng dưới thôi…..thặc là lạnh cmn lùng
-Vy đứng nhìn khắp ngôi nhà 1 lần rồi buộc miệng nói 1 câu…..nhà gì như mấy nhà trong phim kinh dị vãi……sau câu nói…..1 luồng khí lạnh thổi ngang làm cả đám chùn bước ko ai dám bước đến
-thôi nhanh xê xê ra cho vào nha,gió lạnh vãi….Hưng nói rồi chộp chìa khoá bước vào nhà
-tả sơ ngôi nhà nhé.nhìn đúng kiến trúc nhà mang hơi hướng của Pháp.bước vào là gặp bộ bàn lớn dài xếp 10 ghế,bên trái là 1 căn phòng,bên phải 1 căn phòng,chính giữa trong cùng là nhà bếp,bên trái phải nhà bếp cũng là 2 phòng nửa.tổng cộng có 4 phòng dưới đất,sát trong cfung có 1 cầu thang dẫn lên lầu….bước vào phòng đầu tiên bên trái là cửa sổ đóng kín nhìn xuống khu vườn,ngay cửa sổ là bàn nhỏ uống trà với bộ ấm trà + 2 ghế ngồi,bên phải căn phòng là giường ngủ,có vẻ lâu rồi ko ai ở nên có bụi
-nhà gì bẩn thế ko biết,mắc công dọn dẹp nửa.đã mệt gặp cái gì đâu ko…tiếng Hưng cáu gắt
-Thì chịu thôi,còn ko lên xe ngủ….Tiếng Yến dè bỉu
-thôi,ra nấu đồ ăn ăn trước đi rồi tính,đói quá đói rồi……Mạnh,vị bác sĩ bv Nhiệt Đới đầu hôm đến giờ mới lên tiếng
-oh,ăn trước đi rồi dọn,tắm rửa rồi cả đám mình đi du xuân với thiên hạ nhé
-cả đám nhất trí thế rồi đóng cửa,cửa chưa đóng sát thì nghe……xoảng………cái ấm trà trên bàn rớt xuống đất bể banh chành….
-Ai nãy ko đóng cửa sổ àh…..tiếng Vy hỏi
-có mở đâu đóng – tiếng mình nói vì mình là người duy nhất đi dạo khắp căn phòng đó….
-vậy sao……….nó….rớt…đc…….Yến lí nhí hỏi với giọng run run
-thôi,ko có gì,chắc gió đó mà…….Hưng lớn tiếng nói phá vỡ bầu không khi đang căng thẳng…….nhưng trong tâm ai cũng biết….căn phòng ko 1 ngọn gió nào lọt đc vào…..
-sau khi cả đám nấu ăn uống no nê hết rồi,đang ngồi trên bàn chém gió các kiểu thì…xẹt xẹt xẹt…..nghe như tiếng kéo ghế trên lầu nhĩ….tiếng mình nói
-nãy giờ cái nhà này lạ lắm rồi đấy……tiếng Mạnh nói…..
-chợt phụt…..điện tắt ngóm…….cả đám giật mình hú hét đủ kiểu……thì điện có lại……
-có…ai….thử lên….lầu xem…sao ko…..tiếng Yến nói
-thôi,đi thì đi ên đi….đây ko đi nhé…..tiếng mình nói
-nãy ông chủ nhà dặn ko lên thì thôi đừng lên…..mắc công…..tiếng Vy nói
-cả đám ngồi chưa hoàn hồn thì chợt….đùng….đùng….đùng……nghe như tiếng ai chọi đồ vào tường,vẫn tiếng động từ trên lầu….
-cả đám ùa bung cửa chạy khỏi nhà……vừa chạy vừa la thất thanh,con bé Yến chạy sau cùng vấp bậc cửa té đập đầu ứa máu….
-alo,a ơi,cái nhà có……Vy gọi điện nói chưa dứt câu thì hưng giật đt nói
-alo,a cho tụi e xin tiền lại,tụi e lấy lại phân nửa tiền cũng đc,chứ tụi e…….(đầu dây bên kia nói)…….bây giờ a trả tiền lại tụi tui,căn nhà a như ngôi nhà MA vậy,ai mà dám ở…tiếng Hưng hét vào đt
-rồi nó nói sao Hưng?tiếng Mạnh hỏi….
-nó ko trả tiền lại,ở tới sáng rồi nó qua….bây giờ chỉ còn cách là đi bỏ tiền thôi…..chứ ai dám vô nửa….
-ko…..đc rồi……xe đề…..máy ko đc……mặt e xanh chành đứng phía sau nói…
-ông đùa hả?tự dưng lúc này ko đề đc là sao……tiếng Hưng quát lớn…
-ko tin….lên đề….thử đi……tiếng mình nấc cục nói…..
-bây giờ chỉ còn 1 cách….vào nhà rồi lên lầu xem trên đó có gì….rồi cả đám dồn vào 1 phòng ở,chứ bây giờ ra đường,lạnh thế này thì ai mà chịu nổi….tiếng Hưng dịu giọng nói
-hay đợi mình lên voz cầu cứu ae Đà Lạt….tiếng mình hỏi
-thôi,mình ên ông thì còn có thể có….chứ cả đám thế này….với cả cái xe….ai mà chứa…chưa tính cái xe ko đề máy đc…..tiếng Mạnh nói

giờ chỉ có cách của Hưng thôi,giờ cả đám đi lên lầu,xem thế nào rồi tính tiếp…..
-kéttttt…..tiếng cửa mở ra…..ngôi nhà vẫn thế,với vẻ lạnh lùng vốn có của nó như ban đầu,bây giờ còn hơn gấp bội…..
-cầu thang đằng kia…..tiếng Hưng chưa nói dứt câu thì phụt…..đèn tắt……nhưng đã chuẩn bị tâm lý từ trước nên cả đám chỉ…aaaaaaaaaa…….ooooooo…….eeeeeeeeee…..rồi im….
-lần bước từ từ lên trên cầu thang…..cả đám ngước nhìn lên……..1 bóng người vụt chạy lên trên…..rất rõ ràng……chắc chắn là ai đó ở trên lầu…..
-cả đám rầm rập chạy theo cái bóng vừa vụt đi vừa hô to…ai vậy?cho hỏi thăm……đáp lại là tiếng im lặng vốn có…..ko ai trả lời…..chạy lên hết cầu thang thì…..ko có ai…..1 dãi hành lang trống quơ….độc nhất có 1 căn phòng mở cửa…ở cuối hành lang……có ánh đèn leo lét từ căn phòng hắc ra ngoài…..cả đám còn đang đứng chần chừ to nhỏ…….
-vào đó xem….sao phòng đó có mở đèn……Hưng nói….
-đi,tới đó xem sao…
-cả đám vừa quây qua căn phòng…. http://imgur.com/qZEXenZ …….ko phải nói phải ko……1 thân người với mái tóc dài xoả xuống đang đứng nhìn cả đám……..aaaaaaaaaa…….aaaaaaaaaaaaa……….aaaaaaaaaaaaaa
-trời ơi…..cứu chúng tôi với…..ai đó cứu với……cả đám hổn loạn xô nhau bỏ chạy……Mạnh chạy đầu tiên,bị cả đám xô té lộn xuống cầu thang…….ko 1 ai có thể ngoái đầu lại xem cái “thứ” gì đang đứng nhìn mình…….
-vừa chạy vừa la thất thanh thì….đùng….mình thành người chạy đầu tiên va phải thân hình ai đó,chưa hoàn hồn thì nhận ra là a chủ nhà……
-tại sao các người lên lầu?chẳng phải tôi đã bảo là ko đc lên àh…tiếng ông chủ nhà quát lớn…..
-ơ…a…..cái…..tiếng con bé Yến nói ko thành lời…..
-tất cả bình tĩnh….để tôi giải thích…….tiếng a chủ nhà dịu xuống
-sau khi cả đám bình tĩnh thì anh chủ nhà nói
-phòng đó của vợ tôi.sau khi cưới vợ…..gđ tôi nhường căn biệt thự cho cả 2 vc ở…..nhưng ko đc bao lâu…vợ tôi phát hiện mình bị phong cùi…..nên đã treo cổ chết trong căn phòng đó……tôi quay lại đây để trả lại tiền cho mọi người….vì tôi vừa biết đc các bạn là người của hội từ thiện…..ăn tiền này tôi cũng ko vui vẻ gì…..
-a có thể….dẫn bọn e lên căn phòng đó lại ko…..tiếng Vy lạnh lùng nói…
-đùa….đùa chứ……….bạn đùa mình hả Vy?bạn lên ên đi.mình ko đi đâu nhé….tiếng màu gắt lên
-vậy bạn ở đây đi,mình đi với a chủ nhà….mình đi chứ a?????
-vậy mình đi nửa….mình ko muốn ở đây mình ên…..
-bước vào căn phòng……đập vào mắt là bức hình của cô vợ….với mái tóc dài xoả xuốn bờ vai…..đôi mắt đượm vẻ buồn rất lạ….đến bây giờ mình vẫn còn ám ảnh về tấm hình đấy……
-sau khi nhận lại tiền…..Vy chỉ lấy phân nửa là 3tr…..còn phân nửa Vy nói muốn tìm người lau dọn lại căn nhà……
-sau chuyện đó…cả đám qđ chỉ ở 1 phòng…….tiệt nhiên ko còn bị bất cứ 1 cái gì làm phiền đến sáng……sáng hôm sau….cả đám thu dọn đồ đạc……lau dọn sơ căn phòng lại rồi ra xe về…..tự dưng sáng sớm mà cái xe đề đc trơn tru,ko gặp bất cứ trở ngại nào…..thêm 1 ca trực nửa……chiều lại cả đám tạm biệt Đà Lạt đang oằng mình cõng lượt du khách mới mà lòng nặng trỉu…bao nhiêu câu hỏi hiện ra trong đầu nhưng ko ai nói với ai lời nào cho đến khi về đến Sài Gòn……………..
…………….. …………….. …………….. …………….. …………….. ……………..
cách đây ko lâu….trong 1 lần đưa bệnh về Bình Phước..mình vừa đến đèn xanh đỏ ở Bình Phước đã xảy ra tai nạn……..nam thanh niên vì cố vượt đèn vàng đã tông vào bên hông xe,do đánh tay lái mình đã hút xe lên con lươn giữa…thiệt hại…..móp cửa phụ – cong bánh đầu – hư mâm trước sau – nổ lốp đầu……nên mình đã miss cuộc hẹn off bia với ae voz……vừa khi sửa xe để chạy đở về Sài Gòn thì bạn gái mình ko cho ra ngoài vì trước đó đã thức 4-5 đêm liền để xuất hàng Tết,hôm đó lại xảy ra tai nạn nên miss cuộc gặp với ae……..

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
0 Comments
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x