Xe cấp cứu và những mẫu chuyện tâm linh – Tác Giả aznkutechick
2.về thăm bà con…..nhưng ai thăm????
Bửa giờ do phần công việc nhà nhiều quá + với bố mẹ về chơi nên ko biết bài hầu ae đc.hôm nay bố mẹ lên máy bay thì có làm 1 cuốc về Bắc An Hoà – Đồng Tháp.đáng lý ra thì sẽ có thêm bác fanhungdatinh đi theo nhưng vì phút chót có công việc đột xuất nên e đi ên…….thì chuyện lạ bắt đầu…..
-vẫn như mọi ngày,đang bù đầu vì hôm nay xe về nhiều nên hơi căng thẳng đầu óc…tèn tén ten
-dạ e nghe a ơi
-ờ.chú đi Mỹ rồi nên giờ a phải ở nhà lo trước sau cho Chi Hội.có ca đi Đồng Tháp e qua chạy dùm a nha
-dạ vâng.a nhắn cho e số đt bệnh nhân đi rồi e đi cho,e đang căng thẳng đầu óc – đi cho khoay khoả tý
-e chạy lên Ung Bứu đi rồi a nhắn số cho nha.giờ a đang kẹt tay rồi
-dạ vâng….
sau khi nhận điện xong thì gọi cho fanhungdatinh vì ku cậu bửa giờ cũng ngứa tay chân vì ko có ca nào.set kèo xong hết thì phút chót ku nt lại bảo có việc đột xuất…..đi ên thôi,vác cong xế nhiều đèn phóng thẳng ra Ung Bứu – Nơ Trang Long….sau khi thủ tục xong hết thì Cao Tốc trực chiến……trên xe im lặng,a của bệnh nhân quyết định phá vỡ bầu ko khí im lặng bằng vài câu hỏi linh tinh liên quan đến nghề nghiệp này nọ…….
-bệnh nhân bị sao vậy a?
-nó bị Bứu,giờ di căn tùm lum,coi như bộ đồ lòng là xong rồi…..tiếng a bệnh nhân buồn bả nói
-a là….?
-tui anh em cột chèo với nó….
-còn người ngồi sau…
-cái đó vợ nó đó….
-ko còn người thân nào nửa sao a?
-àh…..uhm……nhà nó 6-7 ae lận…..nó con út……lúc đương thời bà già nó bán nhà đc bao nhiêu ko biết nhưng chia nó 200tr nhưng nó ko lấy,bảo để cho mẹ là của hồi môn,cách đây 1 năm nó phát hiện bệnh,vợ nó gọi báo với anh chị e nó thì chỉ nhận đc những câu hứa hẹn thôi chứ ko ai lên,còn mẹ nó nghe nói thế thì tắt đt luôn,cả năm nằm viện mà chả ai lên thăm cả,chỉ có tui với vợ nó thay phiên nhau nuôi bệnh thôi…..
-trời….lần đầu tiên thấy cảnh này luôn
-tui cũng vậy.nào giờ có đâu cậu ơi,tui ko hiểu gđ thằng này sao nửa
-vậy viện phí này noj thì sao ?
-ông chủ xưởng chổ nó làm cho cũng mấy chục triệu,còn nhiêu thì gđ tui góp giúp nó,chứ ko lẽ giờ bỏ phế…..
bổng……đùng đùng đùng…..tiếng người la hét phía sau,tiếng đạp đồ rầm rầm…..chưa hiểu chuyện gì thì……
-dừng xe lại….tao nói thằng tài xế dừng xe lại,ko là tao nhảy xe….đmm chở tao đi đâu…..mày muốn cả xe này chết ko….
-a ơi,ảnh quậy rồi….a giúp e với…..tiếng chị vợ la lớn…..
dừng xe lại,e và ông anh nhảy xuống mở cửa,vừa mở cửa thì bệnh nhân nhào tới như muốn bóp cổ mình,giật mình nhảy sang bên,ông anh ổng nhảy lên xe đè xuống,e lui cui lấy dây ra cột tay chân lại………vừa cột mà nghe tiếng ổng la hét,chửi rủa đủ điều…….đồ đạc trên xe tang hoang cả,đồng hồ đo hơi – tủ kiếng bể hết cả….
xong đâu đó thì lên đường tiếp……
-trên quãng đường còn lại thì lòng nặng trĩu lạ lùng,linh tính như mách bảo có cái gì đó rất lạ sau tùng xe nhưng ko giải thích đc………khi xe về tới Sa Đéc thì vợ bệnh nhân đập cửa
-a ơi,ảnh bị co giật….
thắng xe nhảy xuống kiểm tra,cảm thấy ko ổn nên e qđ quẹo vào BV Sa Đéc……sau khi kiểm tra thì bác sĩ thông báo……
-chúng tôi đã cố gắng hết sức,nhưng bệnh nhân ko qua khỏi….chúng tôi rất lấy làm tiếc….
tiếng oà khóc của chị vợ,đắng lòng……..lại 1 người nửa….ko về đc đến nhà…….
sau khi thủ tục xong hết thì phủ khăn trắng rồi lầm lũi đưa xe ra khỏi bệnh viện…..
nhà bệnh nhân nằm ở phà Bắc An Hoà – Cao Lãnh,đường đi nhỏ,vừa lọt cái xe thôi,xe đi tới đâu dân chúng ùa ra xem tới đó,gần tới nhà bệnh nhân có cái đình rất to,trước đình có 4-5 bà đang ngồi 8 chuyện……sau khi lui xe vào nhà bệnh nhân thì e nhận ra 4-5 bà khi nãy cũng vừa tới,ko chú ý lắm nên e mở cửa đưa thi thể bệnh nhân xuống trong tiếng gào khóc của 2 đứa con nhỏ + anh chị em bên vợ của bệnh nhân….
1 trong 4-5 bà khi nãy tò mò tới hỏi…
-ủa,này là ai vậy N???(N tên vợ bệnh nhân)
-dạ chồng con…..ko dứt câu thì 4-5 bà nhìn nhau rồi la hét om sòm……bỏ chạy thục mạng…..
-thằng T….nó về rồi…….trời ơi…..cứu tui với……
tiếng la hét của 4-5 bà làm náo loạn cả 1 đường làng,phải nói rất khó khăn mới tóm 4-5 bà lại hỏi chuyện……anh vợ bệnh nhân hỏi
-cái gì vậy?tại sao lại la hét?
-thằng T…….lúc nãy tụi tui ngồi ở đình gặp nó…….nó mặc bộ pijama………1 bà lên tiếng kể trong cơn hoảng loạng
-tui….còn hỏi….nó hết bệnh….rồi hả…..nó còn kêu….dạ,hết rồi…..về thăm bà con rồi lầm lũi hướng về nhà…….1 bà lên tiếng nói tiếp…….
-nghe tới đây thì mình hiểu chuyện gì rồi……nên thôi…….đưa thi thể vào nhà rồi lui xe ra trong tiếng gào khóc của gđ……..