Xe cấp cứu và những mẫu chuyện tâm linh – Tác Giả aznkutechick
6. rừng thiên…nước độc…..và……
-có 2 ca.1 ca đi Vũng Tàu 1 ca đi Đắc Lắc…..con đi ca nào?
-hôm nay rãnh,để con đi Đắc Lắc cho ạh…
-đường hơi xa,con đi với tài xế hay đi một mình?
-thôi,để tài xế ở nhà trực xe nhỏ đi chú,có gì con rủ bạn đi chạy phụ đc rồi
-tuỳ con,vậy qua CR đi rồi chú nhắn số đt cho
bắt đầu 1 buổi trưa thường là như thế….ít khi đc 1 giấc ngủ trưa nào trọn vẹn,1 là xe ới ơi….2 là chủ hàng gọi chửi….3 là đi chạy cấp cứu……đang ngồi vân vê cái đt xem giờ rủ ai đi chung,từ lâu rồi ko có bạn bè gì cả nên giờ chả biết phải rủ ai nửa…..đi ên thì phê thiệt,khó mà chạy xuyên suốt…..àh,nhớ rồi…..chap này sẽ có liên quan đến 1 mem của voz….GoldTrago……tuy ko hoạt động nhiều chủ yếu là nằm vùng hóng chuyện…..lão là 1 sếp to của cty P.G.B vận tải về đầu kéo ở các cảng của TP,gốc người Hải Phòng,ăn nói hơi bố đời nhưng cực kỳ lành tính(lành ở đây là trong làm ăn nhécòn ngoài thì e ko bàn tới)rất nhiệt tình với ae.e quen lão qua 1 lần xe tải e và xe lão tung nhau trong cảng…..
-way,đang đâu đó?
-nhà….mới bị ông T Bình Tân đổ bia xong…tới trễ có 5’ mà ổng đổ gần 3 chai bia…có gì ko?
-đi Đắc Lắc với e chuyến đi,đi mình ên sợ ko lái nổi
-…..để xem,m chạy trước nhé…a sướng rồi đấy,mà đi với ai?
-oh,lên nghỉ tý đi,chắc a chạy ca về.có con bé điều dưỡng nửa….bệnh nhân cũng hơi khoẻ rồi nên xuất viện,chắc ko có vấn đề gì…
-vậy qua đón t đi
2 ae đèo nhau qua bãi rồi lấy xe trực chiến CR.sau khi đón bn thì mới biết,bn người dân tộc,ko biết tiếng Kinh,chỉ giao tiếp qua 1 người cũng là người dân tộc đang nuôi bệnh trong bv luôn….cái khó là đường vào bản,thằng nhóc con của bn chỉ ra dấu chỉ đường sau khi đã lên tới Đắc Lắc…..nhà bn nằm trong bản sâu trong rừng….chỉ nhớ nó tên Chư gì đó…từ QL chạy hướng lên núi,rồi vào đường rừng phải gần 70km…..đường đi ko còn là đường đất đỏ nửa mà là đường sình lầy,rất khó khăn mới vào đc tới nơi…còn cách làng khoảng 3-5km thì…..soạt…….xe trượt trên đường sình nằm vắt ngang đường…ko có cách nào quay lại đc….lúc đó gần 4h sáng…..
-chết mẹ….rồi sao ra khỏi chổ này?
-giờ bảo thằng nhóc vào trong làng nhờ người ra giúp thôi
-ông nói đc tiếng dân tộc ko?
-ko….ra dấu với nó đi….
gần nửa tiếng để 2 ae ra dấu với thằng nhóc để nó vào làng nhờ người ra giúp…..cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhàng vì ơn trời nó đã hiểu……
-trong thời gian nằm chờ thì 2 ae ngồi chém gió với con bé điều dưỡng,hù ma các kiểu chủ yếu là giỡn chơi….nhưng….cái giỡn chơi ko đúng chổ,nhất là đang trong rừng…..
gần 3hh chiều thì người trong bản làng cũng ra tới,sau khi đẩy xe quay xuôi lại đc thì chậm chạp từ từ bò vào trong bản….bản làng này có gốc view cũng đẹp tựa như cái làng ở chap trước…..khoảng chục các nhà sàn đc dựng lên thành hình tròn,ở giữa là khoảng trống để dân làng tụ tập sinh hoạt..
-các ae miền xuôi lên đấy àh…..ông tộc trưởng hỏi
-ủa,già nói đc tiếng miền xuôi àh
-chút…chút thôi…..mấy ae tắm rửa nghĩ ngơi đi,để già cho người nấu đồ ăn cho…….với chất giọng lơ lớ,hơi khó nghe nhưng vui tai
-dạ.tắm ở đâu đc ạh?con bé điều dưỡng hỏi….
-kìa….ra kia đi,ngoài bờ suối ấy…..
-trời,lộ thiên hả a?con bé quay qua hỏi mình với vẻ mặt bồn chồn
-ai biết,a có lên đây bao giờ đâu mà biết…
-a dẫn e qua đó đi,chứ trời tối rồi……e sợ
-thôi a lạy e,chả lẽ e bắt a đứng canh e tắm….e bảo lão L kìa……
-thôi,nhìn ổng dữ quá e ko dám nhờ…..đi a…..plzzzzzzzzz
con suối cách ngôi làng khoảng 100m,nhưng trong điều kiện trong rừng + chiều nên tin e đi hầu như chỉ là 1 màu đen,ko thấy gì cả?bản làng cũng ko có điện đóm gì,sinh hoạt buổi tối chủ yếu dựa vào đuốc,nếu ko có con xe để sạc pin điện thoại thì coi như thành người tiền sử luôn rồi…..
-e xuống đó tắm,khi nào xong thì về theo đường củ…a đi về trước…
-thôi,a đứng xích đằng kia đi….e sợ ma
-thôi a lạy e cái nửa,tha a đi,a ko đứng đây đâu…nhỡ đâu….. hí hí
-quỹ,đứng đây đó nha,tý e kêu mà ko có thì chết với e àh
-oh……nhưng ẻm vừa xuống tắm là e te te về bản chơi rồi…
buổi tối ở bản cũng vui,vì trể rồi ko ra đc nên 2 ae quyết định ngủ lại sáng về sớm,chứ giờ đi ra chắc chắn dính vào bãi sình ấy cũng như ko….tối đó 2 ae đc bản làng thết đãi cho món thịt rừng…nhím và nai….chỉ có làm thịt xong rồi xiên vào cây và nướng chứ ko làm gì khác đc….2 ae say sưa ăn và uống rượu mà quên béng vụ con bé điều dưỡng đang tắm dưới kia…..10’ – 15’ – 30’ chưa thấy nó quay lại….e sốt ruột nên đứng lên đi ra suối…
-m đi đâu đấy?
-con bé điều dưỡng nó tắm chưa thấy lên
-kệ đi,chắc mẫm a dân tộc vạm vở nào dẫn đi chơi rồi…
-đùa,để e ra đó xem…vừa nói e vừa lên xe lấy đt bật đèn pin đi
đi gần tới con suối,nhìn từ hơi xa e rọi đèn pin tới thì thấy….bộ đồ nó còn để trên mõm đá…..quái,tắm tđn mà lâu thế…..
-ê,tắm xong chưa vậy?lâu quá…
-……..1 bầu khong khí im lặng……ko ai đáp lại ngoài tiếng róc rách….
-ê,e tắm xong chưa?a xuống đó nghen
-…..vẫn im lặng……
e hốt hoảng chạy xuống ven suối thì……ko có ai…..nhìn xung quanh đó cũng ko có ai…….xa xa có tiếng khóc thút thít……e men theo tiếng khóc thì thấy 1 tảng đá to nằm giữa con suối…..suối cũng ko sâu lắm,nước lên tới đầu gối thôi,từ trên bờ e hỏi lớn xuống…
-này,e tắm xong chưa?làm gì ngoài đó vậy?
-hu….hu…..hu……tiếng khóc thúc thít giữa rừng sâu……4 bề 1 màu đen ma quái…
-a qua đó nghen…..e có mặc đồ ko vậy?
-hu…hu….hu……….
lội qua con suối,bước đến gần tảng đá…..e phát hiện nó ngồi quay lưng lại…..ôm mặt khóc thút thít…….bước tới gần đặt tay lên vai nó……chưa kịp đặt lên thì nó quay phắt lại……..e giật mình la a 1 tiếng lớn rồi trượt chân xuống suối…..hết hồn đứng bật dậy thì thấy nó đã đứng trước mặt mình……mắt nó trợn ngược tóc tai bù xù cả lên….miệng vừa phát ra tiếng khóc thúc thích xen lẫn với tiếng gì kỳ lạ lắm,như là tiếng dân tộc ấy….e vừa lết thụt lùi trong khi vẫn chưa đứng lên đc,đt thì rơi xuống nước nên tắt mất đèn pin…..chỉ còn thấy cái bóng đen đứng trước mặt…..
-e làm gì vậy
-hu…hu….hu…..tô ôi tà răng tèn ten(tiếng dân tộc,e méo biết nói gì nửa)
e vừa thụt lù vừa la lớn lên
-a L,a L ơi,cứu e với…..e càng hét to thì cái bóng đen càng bước tới nhanh hơn
-ọi tăng tà răng lăn tăn(lại tiếng dân tộc,méo hiểu)
có vài tiếng bước chân chạy đến,e liếc nhìn thì thấy a L cầm đuốc chạy đến với mấy người…quay qua thì thấy cái bóng đã đi qua bờ bên kia con suối…..
-a L,con bé điều dưỡng,nó bị gì lạ lắm,nó bên kia kìa……
-ơ tà ren len ten…..(tiếng dân tộc,của ông gìa làng)
quay qua thì thấy con bé nằm 1 đống bên bờ bên kia….a L chạy lại ôm đồ nó rồi phóng qua đó,e bật ngồi dậy la ta
-e về xe bật đèn….a ẳm nó về xe
sau khi bật đèn + máy trợ tim,trong tư thế sẳn sàng thì a L ẳm nó về tới……hô hấp nhân tạo rồi làm mọi thứ nó ko tỉnh……đa chuẩn bị dùng phương án cuối thì nó từ từ mở mắt….nó giật mình xô đẩy mọi người xung quanh,vừa la vừa thụt lui vào trong góc xe…..
-đừng qua đây,e xin chị đừng hại e…….nó vừa khóc vừa nói
-ổn rồi,ổn rồi…..e bình tỉnh lại đi…..
-đừng….đừng hại e…..e ko biết gì hết…..
sau khi để con bé bình tĩnh lại thì e hỏi….
-có chuyện gì vậy?sao e đi ra đó làm gì?
-e…đang tắm…thì có 1 người đứng sau lưng….e tưởng a…..e định la lên thì chị đó đã đứng kế bên e….rồi chỉ dẫn e đi….tới đó thì e ko biết gì nửa….cho đến khi biết mình ngồi trên xe……
-ma rừng rồi mấy ae ơi….con ma rừng rồi đó……..nó chuyên bắt con nít trong làng…..
-thôi đc rồi già làng……a L giơ tay lên ngăn lại……
-giờ chỉ còn cách sáng về sớm,chứ bây giờ cũng ko có đi đâu đc.tốt nhất bây giờ ngủ trên xe…..a L nói tiếp..
-chỉ có vậy thôi chứ ko còn cách nào nửa cả…
5h sáng…..mặt trời vừa lú lên thì a L phóng ra trước ca bin nổ máy bường đi trong màn sương sớm,cả bản làng chưa ai thức..tiếng máy xe rú trong màn đêm vượt sình lầy từ từ….từ từ rời khỏi bản làng…….
e bật ngồi dậy nhìn ra trước xe đường,bất chợt nhìn bên hông xe….trong sương sớm,1 bóng người đứng vẫy vẫy………