Home Truyện Ma Thành Viên Bên Dòng Sông Mã – Chương 2 – Tác Giả VamPire

Bên Dòng Sông Mã – Chương 2 – Tác Giả VamPire

Cũng trong hôm đó , khi trời còn tờ mờ chưa sáng rõ thì thằng Nam và hơn 30 người nữa đã chuẩn bị đồ nghề kỹ càng lên 4 chiếc thuyền đã đợi sẵn bờ sông rồi dong thuyền ra khơi , ngược dòng hướng về ngọn thác phía mạn Lào . Lần này họ ra đi không phải vì miếng cơm manh áo ngày một ngày hai nữa mà là vì miếng cơm manh áo của cả cuộc đời họ và con cháu họ về sau nữa , T đứng trên bờ đăm chiêu nhìn theo những con thuyền khuất dần trong sương sớm , truyện này T cũng đã cân nhắc kỹ nhưng cũng không biết phải làm ra sao , nếu không đánh hạ con cá đó thì có lẽ sau này nguyên một con sông có lẽ cá bé cũng không còn nữa nhưng nghĩ đến chuyện đánh hạ con cá đó thì trong T cảm thấy có điều gì đó bất ổn mà không thể nói thành lời , T cứ phân vân mãi mà không đưa ra được quyết định để góp ý với bà con dân bản ( T thầm ước , giá như giờ này thầy Kiện còn sống thì có lẽ thầy đã đưa ra giải pháp tối ưu nhất rồi ….) , không biết làm cách nào khác T đành quyết định thuận theo số đông vì nghe những ý kiến của bà con cũng có lý . Nhưng chuyến này T không ra khơi nữa , không phải vì T sợ chết hay vẫn còn sợ hãi sau chuyến đi cá vừa rồi , mà là do mọi người yêu cầu T ở lại để đề phòng những chuyện như chuyện của ông Chử vừa qua , cứ đứng bần thần xuy nghĩ về những điều đó mãi thì T giật mình nghe tiếng gọi , T ngoảnh lại thì không ai xa lạ chính là ông Chử , nhìn ông cũng đã đỡ nhiều rồi , một tay ông chống lạng chân bước cà nhắc đến gần phía T đang đứng rồi cất lời
– Chú T về thôi , thuyền đã ra khơi , mọi người cũng đã về hết rồi , chú còn đứng đó làm gì vậy ?
+ Dạ chào chú Chử , chân chú đã đỡ chưa mà mới sáng sớm chú đã đi cùng mọi người ra bờ sông vậy
– Cảm ơn chú , nhờ thuốc của chú mà tôi cũng đã đỡ nhiều rồi , nhìn vẻ mặt của chú lo lắng quá , có gì không tốt trong chuến đi này sao ? . Cái bụng chú thật tốt , lúc nào
cũng lo lắng cho bà con dân bản , nhưng chú liệu sức mà làm đừng cố gắng quá mà thiệt thân , cái gì nhắm khó quá thì thôi bỏ , xuôi theo mệnh trời vậy …
T dạ vâng vài câu rồi cùng ông Chử đi về , những câu nói chân tình của ông Chử cũng làm T vơi đi phần nào sự lo âu phiền muộn T thiết nghĩ ( thôi thì cứ để mọi việc xuôi theo số mệnh vậy , đến đâu thì hay tới đó , mình ở nhà nên chuẩn bị trước những điều cần thiết phòng khi có biến xảy ra )…..
Đến chiều tối hôm đó thì 4 chiếc thuyền cũng đã đến gần ngọn thác ( biên giới Lào ) nơi mà con thủy quái trầm mình ẩn náu bấy lâu nay , mọi người nhanh chóng tấp thuyền vào bờ hạ trại rồi tranh thủ nấu bữa cơm chiều đặng đêm nay còn có sức mà giết thủy quái , những người có kinh nghiệm sông nước thì đi men theo bờ sông ra tới gần ngọn thác để tính toán địa hình và thăm dò vùng xoáy , khi ra đến nơi thì mọi người mới giật mình nhìn trân trân vào vũng xoáy nơi con thủy quái ẩn nấp , Lòng sông hôm nay cảm tưởng như hung dữ lạ , nhìn vũng xoáy mọi người thấy lớn hơn , nước chảy xiết hơn , cảm giác như con cá đó biết điều gì sắp sảy ra nên nó đang quấy đảo một cách điên cuồng nơi đáy sông đó vậy . Nam nhìn sang mọi người và cảm nhận được sự hoang mang nơi họ , nhưng chả nhẽ đã quyết tâm đến đây rồi còn quay đầu về , lại còn bao nhiêu hệ quả về sau khi để con cá đó sống nữa . Nam nên tiếng kêu mọi người đi về để còn chuẩn bị vì biết đứng đó càng lâu thì nhuệ khí của mọi người càng giảm , đó là điều không tốt trước những trận chiến , mọi người hiểu ý của Nam nên cũng nhanh chóng về lại khu trại và không quên thống nhất với nhau , nếu có ai hỏi gì thì cấm không được nói ra những điều vừa thấy vì sợ những người còn lại hoang mang ( nhất là những người đi rừng , có ít kinh nghiệm về sông nước ) . Sau khi ăn uống xong xuôi thì mọi người tranh thủ nghỉ ngơi vì ai cũng biết đêm nay có thể họ sẽ thức cả đêm …… Khi đã đến giờ tốt mọi người lục đục lên thuyền tiến gần về chân ngọn thác , thuyền thằng Nam chở theo cuộn dây chão to như bắp tay đã được buộc chắc chắn vào cây cổ thụ ở bờ sông bên này rồi chạy thẳng sang bờ sông bên kia kiếm một
cái cây to nữa rồi buộc nốt đầu còn lại vào đó , sau đó thuyền thằng Nam và 3 thuyền còn lại buộc dây leo vào sợi dây chão đó để đề phòng vũng xoáy đó hút thuyền , rồi đốt đèn đốt đuốc sáng rực một khúc sông . sau khi chuẩn bị xong xuôi thì mọi người mới lôi con lợn cỡ khoảng hơn một yến ra rồi lấy móc câu to quấn vào xung quanh người nó , sau đó cầm dao khía nhẹ vào cổ cho tiết chảy ra cốt để dụ cá , rồi họ ném con lợn đó xuống dưới lòng sông . Trong màn đêm giữa núi rừng tiếng kêu của con lợn bị chọc tiết như to hơn , vang vọng hơn , tiếng kêu đó làm cho lũ chim rừng giật mình kêu lên quang quác rồi vỗ cánh bay vào khoảng không vô định , những con thú ăn đêm ở khu rừng quanh 2 bờ sông cũng nhốn nháo chạy tìm nơi ẩn nấp , cả một khúc sông như bừng dậy với âm thanh hỗn loạn của muông thú được một lúc rồi lại trở về với sự tĩnh lặng vốn có của nó , lúc này chỉ còn lại âm thanh duy nhất của ngọn thác gần đó , trong khi đó thì con lợn đã chết được một lúc rồi , và máu của nó cứ thế rỉ ra loang đỏ rồi cuốn theo dòng chảy trên sông , thằng Nam ra kéo bớt dây từ những chiếc móc câu to lên khiến cho xác con lợn cứ lập lờ ở mặt nước chứ không chìm hẳn , trên thuyền mỗi người cầm một cây chĩa đại , luôn luôn trong tư thế chủ động để khi con thủy quái nổi lên thì đồng loạt ném xuống với hi vọng bắt sống được nó , thỉnh thoảng vẫn có những con cá to 2 đến 3 tạ theo mùi máu bất chấp bơi đến kiếm mồi , khi chúng bơi đến gần con lợn thì cũng là lúc từng cây chĩa lao thẳng xuống sông cắm ngập vào thân khiến cho cả một khúc sông đỏ máu và mùi tanh của cá , trên thuyền ai đấy đều lặng im chờ đợi , nét mặt ai cũng căng thẳng , thỉnh thoảng lại có vài ba người chụm đầu vào kéo con cá vài chục kg lên thuyền rồi sau đó lại trở về vị trí của mình và cầm cây chĩa đại mắt nhăm nhăm nhìn xuống lòng sông , cứ như vậy đến gần sáng vẫn không có kết quả gì thằng Nam mới kêu mọi người tập trung lại bàn phương án khác , sau khi bàn bạc kỹ lưỡng mọi người nhất trí đợi đến sáng ngày mai trèo lên đỉnh ngọn tháp nơi có những tảng đá to nhô ra và đặt thuốc nổ để đánh bật hòn đá ra với ý định lấp miệng hang nơi vùng xoáy đó lại , hoặc chí ít cũng đè chết được con cá đó . Khi đã bàn bạc xong xuôi và chỉ định được một số người sáng mai trèo lên đỉnh ngọn tháp và đặt thuốc nổ thì mọi người mới cảm thấy tinh thần có chút thoải mái , ai nấy ngồi bệt xuống sàn thuyền nghỉ ngơi , có người còn nằm lăn ra ngủ tại chỗ , rồi thằng Nam và mọi người thu dây quay thuyền vào bờ . Vào đến bờ nó liền nổi lửa cặm cụi nấu bữa ăn cho anh em lại sức , lúc này trời cũng đã gần sáng nó mới gọi mọi người dậy ăn tạm chút cháo cá lót dạ , lúc sau ăn uống xong xuôi mọi người có vẻ tỉnh táo hơn , những người đã được phân công thì đã gọn gàng tay nải và lên đường . Sau gần một tiếng nhìn chăm chăm lên đỉnh ngọn thác thì mọi người cũng đã thấy cột khói bốc lên từ đó , biết là mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi , tất cả mọi người nhao ra tìm nơi ẩn nấp phòng khi nổ mìn bị đá văng vào , khi ai đấy đã tìm được chỗ nấp yên vị thì khoảng 10 phút sau một tiếng nổ chát chúa vang lên liền theo đó những tiếng nổ khác cũng vang rền không kém , khiến cho cả khu rừng như náo loạn , tiếng thú rừng xen lẫn tiếng đất đá rơi xuống lòng sông ầm ầm khiến cho người ta cảm tưởng như có trận lũ quét khủng khiếp vừa đi qua , mà cũng giống lũ quét thật , khi có một tảng đá to lắm to gấp mấy lần cái nhà sàn , lao ầm xuống lòng sông , xuống đúng vũng xoáy đó , nó tạo ra một cơn sóng chạy thẳng về phía những chiếc thuyền , khi sóng đến nơi từng chiếc thuyền chao đảo nghiêng ngả như sắp lật nhào và chìm xuống dòng sông vậy , rồi nó đánh tràn cả vào bờ nơi mọi người dựng lán trại , cũng may là do chuẩn bị trước nên không có ai bị làm sao cả , chỉ có một số vật dụng ở lán trại như bát đũa nồi niêu xoong chảo là bị cuốn đi mất thôi . Đợi đến khi nước rút thì mọi người mới chạy ra xem , cũng may là mấy chiếc thuyền không làm sao cả , rồi họ kéo nhau trèo thuyền ra gần vũng xoáy đó xem tình hình thế nào . Trước mắt họ một cảnh tượng kinh hoàng đang diễn ra , vũng xoáy đã biến mất nhưng cả một khúc sông quanh đó đã nhuộm đỏ lòm màu máu , tanh ngòm mùi cá , xung quanh là xác cá lớn cá bé đủ cả đang đứng trên thuyền bần thần nhìn ra xung quanh bỗng một chiếc thuyền như bị nhấc bổng lên rồi đập xuống , mọi người chưa kịp định thần thì chiếc thuyền đã từ từ chìm xuống , tất cả những người trên thuyền thi nhau nhảy xuống và bơi về những chiếc thuyền còn lại , trên thuyền thằng Nam và những người khác hoảng hốt quăng dây cho những người đang bơi về hướng thuyền của mình , trước mắt họ ngay dưới lòng sông có một vệt máu loang to và dài đang lao nhanh về phía những người dưới nước , một số người không kịp bơi về thuyền thì đã bị chính vệt máu đó lôi thẳng xuống lòng sông . Ai nấy đều hoang mang chưa biết làm thế nào thì bỗng dưới lòng sông nhô lên một mảng đen xì to gấp mấy lần cái phản , từng vệt máu từ đó chảy ra hòa vào nước nhuộm đỏ cả một vùng , ai cũng biết là con cá đó đang quay lại trả thù , nhưng bây giờ biết làm cách nào để hạ nó đây , không ai nghĩ là nó to đến mức như thế nên bây giờ mọi người chỉ biết đứng chờ chết , bỗng thằng Nam nhanh trí cởi vội chiếc áo nó đang mặc ra rồi xé ra từng mảnh nhỏ tẩm kỹ dầu từ mấy chiếc đèn trên thuyền sau đó nó nhét vội vào ống thuốc nổ nén được làm bằng tre rồi châm lửa đốt và ném về phía con cá , mọi người sau khi nghe thấy tiếng nổ liền giật mình ngó lại thấy thằng Nam đang cuống cuồng tay chân thì mới nhanh chóng hùa nhau làm theo , sau hàng tràng dài những tiếng nổ vang lên mọi người đứng trên thuyền nín thở chờ đợi , lúc lâu sau thì chiếc bụng trắng hếu của con cá nổi lên , nhìn nó to như 2 chiếc chiếu gộp lại ai lấy đều bàng hoàng kinh hãi , lúc này thằng Nam mới định cầm chĩa đại để lao mạnh vào bụng con cá hòng kéo nó về làm chiến lợi phẩm , nhưng khi nó vừa giơ chĩa lên chưa kịp lao thì bỗng nhiên con cá từ từ chìm xuống lòng sông . Mọi người trên thuyền kẻ cười người khóc , người cười vì đã giết được con cá thành tinh đó , người khóc vì một số người thân của họ đã bị con cá kéo xuống đáy sông , lúc này những người trèo lên đỉnh ngọn tháp cũng đã về đến nơi , họ nhanh chóng lên thuyền rồi kiểm duyệt lại quân số xem ai còn ai mất , khi đã xong xuôi tất cả mọi người xuôi dòng trở về …..
Tối hôm đó khi họ về đến nơi thì bà con dân bản chạy ùa ra đón , nhận thấy thiếu mất một chiếc thuyền thì ai nấy đều lo lắng , có người còn dơm dớm nước mắt chực khóc , T đã đứng đó từ lúc nào liền ngoắc thằng Nam ra hỏi nhỏ , sau khi lắm bắt được tình hình T bùi ngùi trầm ngâm xuy nghĩ và trong mắt ánh lên một thoáng lo âu , cứ lưỡng lự mãi cuối cùng T bèn thở dài và lựa lời nói với bà con , khi nói xong từng tiếng nấc nghẹn ngào , những tiếng kêu trời than đất vang vọng một khúc sông nơi bản nghèo . Sáng hôm sau cả bản kéo nhau ra bờ sông tổ chức cúng bái to lắm , cúng cho vong linh những người con của bản của rừng núi , cúng cho những người con không ngại hiểm nguy dấn thân để đem lại cuộc sống ấm lo cho bà con dân bản về sau , dù thân xác họ nằm mãi mãi dưới đáy sông hoang lạnh nhưng T vẫn cúng họ qua những vật dụng của họ thường ngày rồi rước vong linh của họ về nhà văn hóa của bản , vì có công nên họ cũng được thờ cúng trang trọng như những bậc trưởng bản già làng…….
Gần 10 ngày sau đó khi mọi việc đã tạm lắng xuống thì T mới cùng một số người có chức trách trong bản tụ họp với nhau bàn bạc lại , T đứng đó trầm ngâm nói lên xuy nghĩ của mình ” tôi sợ chuyến đi vừa rồi của mọi người thành công cốc rồi các chú các bác ạ , tôi vẫn nghi con cá đó còn sống và qua những sự việc vừa rồi tôi nghĩ nó sẽ về tận đây để trả thù , thôi thì đề phòng trước , tôi thiết nghĩ sau chuyến lái buôn lên đổi hàng đợt này chúng ta mỗi người bớt đi một chút đem đổi ít thuốc nổ và lựu đạn để phòng xa ” . Trong ánh mắt của những người ngồi đó dấy lên sự nghi vấn và một chút hoang mang , có thể sự nghi vấn của T là sai nhưng với kinh nghiệm lâu năm của họ thì những lời T nói không phải là không có lý , cuối cùng tất cả mọi người thống nhất theo ý kiến của T .
Được 2 ngày sau thì cánh lái buôn lại từ miền xuôi trở lên , lần này họ mang theo nhiều hàng lắm , bà con đổi hàng nhiều lắm chủ yếu là muối và dầu hỏa , vì họ cần muối để ướp cá ướp thịt và không quên đổi thêm một chút mì chính và nước mắm . T cũng đổi một ít vật dụng cần thiết rồi gọi những chủ buôn ra một góc nói nhỏ , cánh lái buôn ai lấy tròn xoe mắt nhìn T rồi lưỡng lự như có vẻ xuy tính điều gì đó , thấy vậy T liền đem hết sự tình ra kể cho họ , mong họ giúp đỡ , khi nghe xong câu truyện T kể thì cánh lái buôn nói một đôi câu chia buồn và đồng ý giúp đỡ T và bà con , nhưng mỗi chuyến chỉ mang được một chút thuốc nổ và lựu đạn lên thôi vì thời đó vẫn còn chiến tranh loạn lạc nên những chuyến hàng như vậy bị kiểm tra gắt gao lắm . Tối đó T và bà con làm cỗ chung cho cả bản để mời cánh lái buôn , cỗ to lắm bà con giết thịt hẳn một con trâu và thêm 2 con lợn nữa ….. Trong khi mọi người còn đang chúc tụng say sưa thì nhóm của thằng Cảnh cứ cắm đầu vào ăn , chúng nó cũng uống rượu nhưng uống cầm chừng rồi quay sang liếc vọi nhau như đang xuy tính điều gì đó , đêm đó khi mọi người đã về hết chỉ còn lại đoàn xe của lái buôn đỗ ở sân nhà văn hóa bản , nhìn ra xung quanh thì chỉ còn một số ít nhà vẫn còn đèn , đám thằng Cảnh đang tâp trung ngồi vừa hút thuốc vừa nhìn dáo dác ra xung quanh như đang canh chừng một cái gì đó , chúng nó xì xầm to nhỏ đợi cho mọi người ngủ hết thì bắt đầu hành động , lúc lâu sau khi xung quanh đã chìm vào giấc ngủ thì đám thằng Cảnh bắt đầu hành động mỗi thằng giắt đít một cái đèn pin rồi thằng cuốc thằng xẻng lần mò trong bóng đêm đi về hướng rừng ma , đêm đó dưới ánh trăng non nhàn nhạt cũng đủ soi sáng đường đi của bọn chúng , đi một lúc lâu thì cũng đến cửa rừng ma , rồi chúng nó nối chân nhau đi theo thằng Cảnh đi sâu vào trong rừng , lúc này chúng nó mới dám bật đèn để soi đường và tìm những mồ mả của người dân quanh bản . Dưới ánh trăng mờ ảo không đủ xuyên qua kẽ lá của những tán cây cổ thụ thêm vào đó những ánh đèn loang loáng từng ngôi nhà mồ thấp hoáng ẩn hiện trong những bụi cây rậm rạp , thỉnh thoảng có tiếng những con chim ăn đêm kêu vang vọng cả núi rừng , rồi những ánh mắt của những con cú mèo ẩn và cả những động vật khác như cáo cầy và mèo rừng hiện trên những tán cây và những bụi cây gần đó càng làm tăng thêm vẻ ma mị , đám thằng Cảnh đi đến đâu thì tiếng chân thú rừng chạy toán loạn nghe rào rạo như có gì đó vô hình đang vây quanh hay đuổi theo chúng vậy , sau khi đi lòng vòng xem xét thật kỹ thì đám thằng Cảnh quay lại dừng ở ngôi mộ khá to và khang trang , chúng nó phát quang cây cỏ chung quanh và tiến vào rồi nhanh chóng dỡ những bức vách bằng phên nứa xung quanh ngôi nhà mồ để dễ bề hành động , chúng nó chia nhau ra làm 2 nhóm , nhóm thằng Cảnh thì đang bắt tay đào ngôi nhà mồ đó , đám còn lại thì quay sang đào một ngôi nhà mồ quanh đó , gần một tiếng sau thì nắp quan tài cũng lộ ra , rọi đèn xuống thì tấm ván thiên đã mục nát hết sau một lúc hì hục bới lớp đất ra thì từng mảnh xương trắng hếu lộ ra thằng Cảnh rọi đèn vào thì thấy loang loáng ánh kim loại nó liền nhảy vội xuống moi đất nhấc lên thì được một cái kiềng bằng bạc và một cái nhẫn vàng , nằm rải rác trong huyệt còn có cả một số vòng cổ vòng tay bằng đồng nữa , chúng nó gom hết vào một chỗ rồi gói vào cái bao mang theo và nhanh chóng đi sang ngôi mộ khác , nhóm thằng cảnh và nhóm còn lại ra sức hùng hục đào đến gần sáng thì dừng tay , lúc này chúng nó cũng đã cầy nát gần 10 ngôi nhà mồ , chúng nó bàn nhau tìm một cái hốc đá gần đấy giấu hết đồ nghề và những thứ lấy dưới mộ lên vào đó để tối mai còn đào tiếp vì ngày kia là lên đường về rồi nên chúng nó muốn kiếm thêm một mẻ kha khá vào đêm mai nữa rồi về còn đem đi bán lấy tiền chia nhau , thằng Cảnh biết tập quán của người dân nơi đây ( rừng ma là nơi gần như bất khả sâm phạm của người dân tộc Thái , không ai dám đặt chân vào rừng ma khi không có việc cả , những người đi săn thú cũng chỉ dám luẩn quẩn quanh mép rừng rồi nhanh chóng đi đến những khu rừng khác , với họ có một nỗi sợ hãi mơ hồ với rừng ma vì họ nghĩ nếu bước chân vào rừng ma thì khi đi về sẽ bị con ma rừng nó ám vào người và theo chân về đến nhà để gây lên bệnh tật cho người mà con ma đi theo và cả những người xung quanh nữa . Cho lên chỉ khi trong bản có người chết thì người ta mới dám bước vào rừng ma để thực hiện thủ tục chôn cất cho người đã khuất , những lúc như vậy thì khi đưa ma họ đi một đường , nhưng khi về thì mỗi người đi một hướng khác nhau để ra khỏi khu rừng đó nhằm đánh lạc hướng con ma rừng . Đối với họ người nào đó mất đi không hẳn là họ đã chết mà họ bước sang một thế giới khác , họ tiến hành chia vật dụng và chia của ‘ có cả vàng bạc cho vào quan tài ‘ rồi dựng nhà mồ để cho người chết ở như khi họ còn sống vậy . Sau khi chôn cất xong thì họ kéo nhau đi về và không bao giờ quay lại ngôi nhà mồ đó nữa , dù có là lễ tết hay ngày giỗ của người đó . Vì họ nghĩ sau khi người đó sang thế giới khác thì anh em con cháu đã chia của cho người chết và dựng nhà cho họ ở riêng sống một cuộc sống mới , không còn phiền lụy đến con cháu người thân nữa nên khi chôn cất song họ bỏ hoang luôn ngôi nhà mồ không ra chăm sóc hay sửa sang gì cả , vì họ sợ ngoài con ma rừng ra họ còn sợ hồn ma của người thân vì thương con thương cháu , thương anh em nên đi theo họ về và cứ thế ám lấy cuộc sống của họ khiến cho họ bệnh tật và không làm ăn chăn nuôi được ) , lắm bắt được tâm lý của người dân nên thằng Cảnh yên tâm ra về mà không sợ ai phát hiện dù quanh đấy là những ngôi nhà mồ bị đào sới tan hoang , đâu đó có một vài nhà mồ còn vương vãi cả vài khúc xương hay cái đầu lâu trắng hếu bên cạnh mép huyệt ……. Khi về đến bản thì trời cũng đã nhá nhem gần sáng , chúng nó kéo nhau ra bờ sông tắm táp cho xạch xẽ để xua tan đi mùi tử khí còn đọng lại trên người , tất cả lao ra bờ sông ngụp lặn riêng chỉ có thằng Cảnh là không giám ra gần mép sông , bọn bạn nhìn nó bằng con mắt kinh tởm nhưng đâu có ai hiểu cho nó vì nó vẫn còn nhớ chuyện của ông Vếnh và vừa mới nghe thêm chuyện của ông Chử nữa khiến nó dù là người mạnh bạo cũng không khỏi kinh hãi , lại thêm chuyện đêm hôm trước khi nó ngủ ở nhà con Nga khiến cho nó bồn chồn lo lắng , nó bán tín bán nghi hồn ma đó là của đống xương đang chôn ngay gần bờ sông kia , đứng đây nó nhìn một cách lén lút ra phía đó , nó chỉ thấy lờ mờ một ụ đất nó biết chắc đó là ụ đất mà nó đào lên lấy trộm 2 cái nhẫn vàng bữa trước , nó đang đờ đẫn nhìn về phía ụ đất đó thì bỗng tim nó đánh thót một phát vì bây giờ nó nhìn thấy tận 2 ụ đất chứ không phải 1 nó dụi mắt vài lần nhìn lại thì vẫn là 2 ụ đất và nó thấy một vài bóng người mờ ảo đang đứng vất vưởng ở 2 cái ụ đất đó , nó vội vàng dục bọn bạn tắm nhanh để còn về , sau khi bọn kia lên đến nơi thì nó cũng đã bình tĩnh được đôi chút nó quay lại hỏi bọn mày có nhìn thấy đám người đang đứng ở kia không mà còn tắm với chả táp , nhanh nhanh đi về kẻo người ta nhìn thấy bây giờ , đám bạn của nó quay sang nhìn rồi quay lại hỏi nó , mày bị âm khí nó xông vào ngu lão rồi hả bọn tao có thấy ai đâu , mà mày đi xuống sông mà tắm đi người mày hôi như xác chết ấy , thằng Cảnh đứng đực mặt ra nhìn về phía đó rồi lẩm bẩm cái gì trong mồm mà bọn bạn nó không nghe rõ , sau đó nó bất thần quay lại dục mọi người về nhanh , rồi nó nhanh chóng đi trước bỏ mặc lại đám bạn với những ánh mắt khó hiểu và những cái lắc đầu ngán ngẩm ……………….
Thằng Cảnh đi một mạch về hướng nhà văn hóa rồi nó chui thẳng vào một góc trong sạp hàng , nó ngồi ru rú trong đó như sợ hãi một điều gì đó mơ hồ mà nó dần cảm nhận được , nó nằm xuống cố nhắm mắt dỗ giấc ngủ mà không sao ngủ được , nó cứ nhắm mắt lại thì những hình bóng mà nó gặp sáng nay lại chập chờn hiện ra trong tâm trí nó ngày càng rõ như ngay trước mắt nó vậy , mặc dù cả đêm qua thức trắng và đào bới đến kiệt sức mà nó không sao đi vào giấc ngủ , nó ngồi đó đốt thuốc liên hồi nhìn ra phía ngoài với ánh mắt hoang mang , khi đám bạn nó về đến nơi nó mới ú ớ gọi thằng Đ thằng bạn thân tín của nó lại và thì thầm nói ” có lẽ chuyến này tao phải ở lại nhờ thầy T chút việc rồi , đêm nay chúng mày tự đi làm nốt mẻ cuối đi , tao mệt quá , ngày mai chúng mày về bán hết số vàng bạc vòng nhẫn đó thì mày nhớ cầm phần của tao về cho ông bà già tao và mang qua con Nga chút ít bảo của tao gửi về , nó có hỏi thì cứ nói tao bận việc nhá ” sau đó nó cứ ngồi vậy thừ người ra , thằng Đ có hỏi gì nó cũng mặc , nó ngồi đó đợi chú nó ngủ dậy rồi nói luôn ý định với chú nó .
Cả ngày hôm đó mọi người bận rộn đổi hàng và bốc xếp thu dọn hàng hóa lên xe để sáng mai còn về sớm , chú nó thấy nó ngồi im một góc như thằng mất hồn vậy , chú nó hỏi nó cũng ậm ừ cho qua chuyện , thấy nó như vậy chú nó nghĩ chắc thằng này đổ bệnh rồi , đang đứng lẩm bẩm thì chú nó giật mình quay lại vì thẳng Cảnh từ lúc nào nó đã bước đến từ đằng sau rồi lờ đờ nhìn chú nó bằng cặp mắt thâm quầng và đỏ quạch vì mất ngủ , nhìn nó như cái xác di động vậy , rồi từ người nó tỏa ra mùi gì đó hăng hắc hôi hôi như xác chết chôn lâu ngày vậy , nó mở mồm hỏi ý kiến chú nó xin cho ở lại , thì cũng đúng với ý định của chú nó , thấy thằng cháu như vậy chú nó đang tính đến nhờ thầy T cho nó ở nhờ đây để chữa bệnh một thời gian chuyến sau thì lên đón nó về , chứ nó ốm đau như vậy mà bảo nó về có khi chết ở dọc đường cũng nên .
Nghĩ là làm chú thằng Cảnh mới cho người đi gọi T đến để nhờ việc , khi đến nơi T giật mình vì nhìn thằng Cảnh từ người đó toát ra toàn âm khí , T vội vàng bấm quẻ thì mới thảng thốt vì biết thằng Cảnh có nhiều người âm theo quá , mà toàn người dân tộc thái không thôi , T lẩm bẩm không biết thằng này đã phạm vào việc gì đó mà khiến cho nhiều người âm theo đến vậy , rồi T kéo thằng Cảnh ra một góc gặng hỏi nhưng nó cứ quanh co không nó cho T biết , sau một hồi T ngán ngẩm nói ” tôi biết chú đang bị nhiều người âm theo lắm , mà toàn người dân tộc thái , nếu chú có làm gì mạo phạm đến họ thì chú nên nói cho tôi biết , giờ chú cứ nghỉ ngơi đi , rồi đên trước tối ngày mai mà không nói cho tôi biết để tìm cách hóa giải thì lúc đó khó cứu rồi ” , T nói song thì thằng Cảnh lủi thủi đi vào trong sạp hàng nó mệt mỏi nằm xuống , nó cũng muốn nói cho T biết lắm chứ , nhưng nó mà nói ra thì có lẽ cả bản giết nó mất , lại còn anh em bạn bè nó nữa , nó biết nói sao với đám bạn của nó nếu để lộ chuyện .
Đêm đó khi đám bạn thằng Cảnh đã đi được một lúc thì Thằng cảnh nhảy lên cabin xe nằm tiện trông xe và hàng hóa luôn , nó đang nằm mệt mỏi nghĩ vẩn vơ thì giấc ngủ chợt ập đến , nó ngủ ngay tức khắc , và nó mơ …. Nó mơ thấy con Nga đang đưng trước nó , không biết tại sao con Nga có mặt ở đây nhưng rõ ràng là con Nga đang đứng đó và gọi nó dậy nó choàng ngồi dậy vồ vập hỏi han được một lúc rồi con Nga rủ nó đi dạo quanh đó cho thoải mái , vừa dứt lời con Nga nhẩy ra khỏi cabin oto rồi chạy ra đằng xa tay vẫy vẫy như đang chơi trò đuổi bắt với nó vậy , trong thâm tâm nó cũng nhớ con Nga lắm mới có mấy ngày mà nó đã nhớ phát điên lên , nhiều lúc ngồi đực mặt ra nhìn trời nhìn đất nó ước giá như giờ này có con Nga ở đây thì nó sẽ dẫn con Nga đi quanh bản và những chỗ có quang cảnh thật đẹp để nó tha hồ mà tâm sự mà hú hí với con Nga , nhưng giờ nó như đang mơ vậy , con Nga đang hiển hiện trước mắt nó , đang vẫy vẫy tay lại còn gọi nó nữa , nó cứ thế đi theo con Nga như có một lực hút vô hình , nó muốn đuổi theo để bắt con Nga lại để mà ôm ấp để mà hôn hít cho thỏa nỗi nhớ nhưng nó đuổi mãi mà không bắt được mặc dù con Nga đi rất chậm , nó có chạy nhanh đến đâu thì bóng dáng con Nga vẫn chập chờn ở phía trước , nó cảm tưởng như đã đuổi theo con nga rất lâu , cảm giác như đã chạy mấy vòng quanh bản vậy .
Rồi nó thấy con Nga chạy ra gần bờ sông , chỗ có 2 cái nấm đất mà mọi người trong bản chôn xương của người chết đuối ở đó , bỗng nó cảm giác có cái gì đó bất ổn khi đến gần 2 cái nấm mộ nho nhỏ đó , nó lưỡng lự không muốn theo nữa thì chợt con Nga lột bỏ quần áo rồi đi từ từ xuống sông , nó đứng đó nhìn như ngây dại , đêm nay con Nga đẹp quá , đẹp như tiên xa vậy , dưới ánh trăng rằm sáng vằng vặc nó say đắm nhìn con Nga , nó đang đờ đẫn thì bỗng có tiếng gọi của con Nga ” anh Cảnh xuống đây với em , nước mát lắm ” rồi cất tiếng cười trong trẻo giữa đêm khuya thanh vắng , thằng Cảnh vội vàng lột bỏ quần áo ra rồi bước chậm về phía con Nga , khi nó đi gần đến mép nước bỗng có tiếng gọi lớn ” ơ thằng Cảnh mày đứng đó làm gì đấy , nửa đêm mà đi tắm hả mày , tắm chỗ đó coi chừng mada nó kéo chết đấy nhá ” . Thằng Cảnh đờ đẫn trả lời trong cơn mộng du , ” tôi xuống tắm với người yêu tôi , chú cứ mặc tôi , người yêu tôi đang đợi dưới sông kìa , chú thấy có đẹp không ? ” , ông Chử đêm đó khó ngủ lại là ngày rằm thấy trăng sáng nên ông mới lồm cồm bò dậy ngồi hút thuốc lào định bụng lấy ít thịt nai khô rồi ra thổi lửa nướng lên một ít để chút nhắm ít rượu cho dễ ngủ , đang lụi cụi chuẩn bị thổi lửa thì ông giật mình thấy có bóng người đi qua trước lò rèn , ông ngẩng mặt lên nhìn kỹ thì mới biết là thằng Cảnh ở đội lái buôn , ông tự hỏi ( đêm hôm không biết nó ra sông làm gì ? , chắc nóng quá mới chạy ra sông tắm , mà thằng này gan thật , nó không biết sợ ma sao ? , thôi gọi nó một câu chút nó tắm song quay lại làm với mình chén rượu cho có bạn nhậu , sẵn tiện dò hỏi nó về vụ 2 cái nhẫn vàng chôn cùng đống xương kia luôn ) , rồi ông cất tiếng gọi mấy lần mà không thấy nó trả lời , ông lấy làm lạ liền tập tễnh đi theo nó xem thằng này nó mộng du hay làm sao mà cứ lừ lừ đi như vậy , gọi cũng không thèm trả lời . Khi thằng Cảnh bảo con người yêu nó đang tắm dưới sông đợi nó , ông Chử đảo mắt ra sông thì đâu có thấy gì đâu , tuy ông cũng đã ngoài 50 và từ chỗ ông đứng đến bờ sông cũng khá xa nhưng chả nhẽ mắt ông kém đến thế , ngày thường ông vẫn đi săn bắn mấy con chim tận trên ngọn cây cao hơn 10m còn được thì chả nhẽ có người dưới sông ông lại không thấy , mà đêm nay trăng sáng soi rõ đến từng ngọn cỏ thế này trả nhẽ ông lại hoa mắt , ông dụi mắt nhìn lại nhưng vẫn không thấy ai ở dưới sông bỗng ông ngớ người ra nhìn lại chỗ thằng cảnh thì nó đã đi ra đến mép nước rồi , gần nó có cái gì đó trăng trắng lờ mờ giống như hình người con gái nhưng ông bỗng giật mình vì biết đó là thứ gì rồi , ông vội vã gọi to mấy câu nữa nhưng nó vẫn cứ từ từ bước xuống sông , chợt nhớ đến lá bùa mà T đưa cho ông , ông rút vội ra rồi cúi xuống nhặt một hòn đá rồi nhanh chóng gói lá bùa ra ngoài , ông cố nhắm vào người thằng Cảnh mà ném , viên đá lao đi trúng lưng thằng Cảnh sau khi trúng hòn đá có gói lá bùa thì lúc này thằng Cảnh mới giật mình tỉnh giấc thoát khỏi cơn mộng du , lúc này nước đã ngập đến bụng nó rồi , nó vội vàng quay vào bờ nhưng bóng trắng đó cứ chờn vờn trước mặt thằng Cảnh không cho nó quay lại , nó la bài hãi kêu ông Chử xuống cứu nó , nhưng ông Chử chân vẫn còn đau và ông vẫn còn ám ảnh với sự việc vừa rồi nên ông cứ đứng mãi trên bờ không giám xuống cứu , ông định hô thật to để cho mọi người quanh bản gần đó nghe thấy mà ra ứng cứu nhưng bỗng tim ông giật đánh thót một phát rồi ông á khẩu , mồm mở rộng mà không thể hét được . Trước mắt ông là cái bóng đen ngày nào đang từ từ ngoi ngóp dần về phía thằng Cảnh , bóng đen nhớp nhúa đó hiện rõ dưới ánh trăng đang lần hồi đeo bám lên cổ thằng Cảnh , dù nó cố chạy vào bờ nhưng ngay mép nước bóng trắng của cô gái cứ dập dờn lượn qua lượn lại như không muốn cho nó chạy vào bờ , ông đứng đó chứng kiến bóng đen nhớp nháp đó trèo lên cổ thằng cảnh rồi kéo thằng cảnh dần ra lòng sông , ông thấy nó cố gắng nhoi lên mấy lần kêu cứu rồi chìm hẳn , sau khi chứng kiến thằng Cảnh chìm nghỉm dưới đáy sông lạnh lẽo , thì ông quay lại tìm kiếm hồn ma của cô gái , ông thấy hồn ma đó đang bay là là ra giữa sông rồi bỗng nhiên cất tiếng cười hay tiếng khóc ghê rợn trong đêm thanh vắng , rồi ông nghe thấy bên tai khi xa khi gần ( trả cho tao….. trả…đồ…cho tao , không trả đồ…thì…trả mạng…..) . Sau đó hồn ma cô gái đó bay dần theo dòng chảy của bờ sông rồi mất hút , lúc này ông Chử mới hoàn hồn , liền hô hoán thật to , ít lâu sau thì quanh bản rộ lên tiếng bước chân , mọi người chạy vội ra bờ sông đốt đuốc sáng chưng , trong đó có cả ông chú thằng Cảnh nữa , khi ông Chử đang lắp bắp kể lại thì chú thằng Cảnh chạy vội ra chỗ quần áo mà nó bỏ lại lúc nãy ôm chặt vào lòng rồi hét lên đau đớn , lúc này T cũng đã ra đến nơi sau khi đã lắm rõ tình hình và đã đoán chắc 100% là thằng Cảnh ăn trộm 2 cái nhẫn vàng ở dưới nấm mộ thì T lắc đầu nói , ” có vay có trả , luật của người âm là vậy . trộm cắp đâu không trộm , lại trộm của người chết , âu cũng là cái số rồi …” , đêm đó cả bản nghèo lại được phen nhốn nháo , ai cũng lo sợ , không phải lo sợ cái chết của thằng cảnh mà trong họ đang lo sợ một cái gì đó vô hình không thuộc vào cõi dương này , họ lo sợ về con mada kia…..
Sáng hôm sau khi mấy thằng bạn của thằng Cảnh về thì nghe mọi người kể lại , nhìn chú thằng Cảnh như người mất hồn đang ngồi ông đống quần áo của nó khóc rưng rức đợi T đến để chút nữa ra bờ sông cúng câu hồn thằng Cảnh về nhập vào bộ quần áo nó mặc trước khi chết và cúng tạ tội với ngôi mộ mà nó đã đào trộm lấy 2 chiếc nhẫn đó , khi T và ông chú thằng cảnh cùng mấy thằng bạn nó chuyển đồ cúng ra bờ sông thì ở đó đã đông nghịt người dân quanh bản hiếu kỳ đứng đợi sẵn rồi sau đó T sai mọi người sắp đồ cúng đồ cúng gồm có .
– 2 bàn thờ ; một bàn thờ của hà bá và một bàn thờ của âm phủ có tác dụng dẫn hồn sứ giả , và 2 cái mũ một vàng một trắng , quần áo của thằng Cảnh ( vì không có ảnh )
– 1 chiếc gương
– 1 cây gậy bằng gỗ
– cây phan thần
– hình nhân
– cầu vải có 6 xà ngang bằng que tre
– 1 cái thang được làm bằng dọc lá chuối
– 7 lá cờ làm bằng giấy ( có ghi câu chú )
– 1 con gà trống
– 1 nồi đất bên trong đựng những lá bùa
– 1 và một chiếc bè làm bằng cây chuối
bọn bạn thằng Cảnh đứng đó chứng kiến từ đầu đến cuối buổi lễ thấy vậy thằng nào thằng đấy mặt xanh như đít nhái , mới quay ra bàn nhau đem trả lại chỗ cũ những gì đã đào trong rừng ma nhưng giờ thì làm sao mà đủ thời gian đi nấp từng ngôi mộ lại , rồi còn cúng bái nữa , lại còn những người dân trong bản nữa chứ , khi họ biết người thân của họ đến chết vẫn không yên , vẫn bị bọn nó đào sới bung bét để trộm vàng trộm bạc thì họ có tha cho chúng nó để về đến quê không , nghĩ vậy nên chúng nó thống nhất là giấu nhẹm chuyện này đi , dù thằng nào cũng lơm lớp lo sợ . Ngày hôm đó đoàn buôn phải nán lại thêm một ngày nữa đợi khi đã cúng bái xong xuôi thì mới khởi hành về được …. Khi về đến thủ đô thì chú thằng Cảnh vội vã kêu vợ con mình ra kiểm kê hàng hóa thay ông rồi chú nó bắt xe cùng mấy thằng bạn thằng Cảnh chạy thẳng về quê thông báo tin buồn cho bố mẹ thằng Cảnh , mặc dù không có xác nhưng đám tang của thằng Cảnh vẫn diễn ra như bao đám tang khác chỉ khác điều là trong quan tài không phải là thân xác thằng Cảnh mà là bộ quần áo của nó , đám tang của nó diễn ra dưới sự đau thương của gia đình bà con nhà nó và sự khoan khoái nhẹ nhàng của những người quanh đấy , họ như vừa trút được gánh nặng vì bh không còn lo thằng nào cầm đầu rình mò trộm cắp phá làng phá xóm nữa rồi , có người còn độc mồm nói ( quả báo , nó chết là đúng lắm , ai bảo trộm cắp phá làng phá xóm cho lắm vào ) …..
Sau đám tang thằng Cảnh bọn bạn nó đem vàng bạc đào trộm được ở những ngôi mộ đi bán và chia đều , cũng không quên chia cho thằng Cảnh , thằng Đ đem về cho bố mẹ thằng Cảnh rồi để một ít đem ra cho con Nga . Rồi chúng nó ở rịt luôn ở nhà không giám theo xe đi buôn nữa cho dù chú thằng Cảnh có mời mọc đủ kiểu , nhưng không phải cầm tiền của người âm mà tiêu pha một cách dễ dàng , những thằng tham gia đào trôm mộ hôm đó về chúng nó sống sung túc một thời gian về sau thằng nào thằng đó cũng làm ăn thất bát gia cảnh xa xút đi trông thấy , vợ con ốm đau liên miên , có thằng thì sốc thuốc phiện mà chết , có thằng thì bị tai nạn khi làm việc nằm liệt một chỗ , rồi những sự việc khác không đâu vào đâu sảy đến với chúng nó , không chừa một thằng nào …….
Quay lại với bản nhỏ bên dòng sông mã thời gian thấm thoát trôi qua , đã qua không biết bao nhiêu chuyến đổi hàng của cánh lái buôn với bà con trong bản , lượng thuốc nổ mà T và mọi người đổi của lái buôn đang tích trữ ở một gian trong nhà văn hóa cũng đã nhiều hơn so với sự tính toán của mọi người . Những người chuên đi đánh cá hồi nào đến giờ đều lên bờ đi săn hoặc ở nhà phát nương làm rẫy hết nhưng trời thật không chiều lòng người , cuộc sống luôn có thử thách cho tất cả mọi người không chừa một ai cả . Năm đó cả miền Tây Bắc này bị hạn hán , đã mấy tháng rồi mà trời cứ nắng như đổ lửa không có lấy một giọt mưa , những giếng nước quanh bản khô cạn trơ cả đáy ra , hết nước sinh hoạt bà con quanh bản phải ra gánh nước sông về dùng nhưng cuộc sống luôn vướng phải những khó khăn mà không ai có thể lường trước được , lúc đầu là gà vịt thỉnh thoảng lại mất một vài con khi ra bờ sông uống nước , cả bản ai cũng nhìn nhau bằng ánh mắt nghi hoặc , nhưng tất cả không chỉ dừng ở đó rồi đến những gia súc như lợn hay dê cũng bị mất tích , thời gian đó người trong bản hoang mang lắm , vì không biết gia cầm gia súc bị ai bắt hay là mất ở đâu , cuộc sống đã khó khăn rồi quanh bản lại còn bị cả một đàn voi rừng từ bên lào về phá nương phá rẫy , chúng cứ thủng thẳng vào giữa nương ngô như chỗ không người , chúng nhổ cả cây lên rồi cho tất vào mồm nhai ngâú nghiến , sau khi chúng bỏ đi thì cả một nương ngô tan hoang , rồi quay ra chỗ máng nước bằng tre người ta thường dùng để dẫn nước từ trên núi về lấy nước cho ruộng lúa hay nương ngô vục vòi xuống hút nước ùng ục , uống chán chê rồi chúng cuốn vòi phá tan máng nước , cực chẳng đã người dân lại phải bỏ công sức ra làm lại , nhìn cảnh đó T và những người có chức sắc trong bản cũng xuốt ruột lắm nhưng không biết phải làm sao , vì hạn hán là việc của trời , làm sao người phàm có thể thay đổi được điều đó , có mấy lần bà mo Hướng gọi bà con lại xì xầm to nhỏ kêu gọi bà con góp mỗi người một ít để làm cái lễ cho bà cúng mưa , nhưng T gạt đi vì T viết có cúng thế hay cúng nữa thì trời cũng không mưa được , chỉ làm cho bà con tốn kém nghèo lại thêm nghèo thôi , bà mo Hướng tức ra mặt nhưng ko thể làm gì được T vì bà con dân bản ai cũng nhất nhất nghe theo lời khuyên của T , thôi thì mọi người chịu khó ra sông gánh nước về dùng vậy , biết là khó khăn khổ cực cũng phải cố chứ biết làm sao . Bây giờ mà di dời chuyển làng bản đến nơi ở mới thì cũng không được , chả nhẽ lại bỏ nhà bỏ cửa đi khai hoang lập bản mới , sức người bao nhiêu cho đủ , bà con trong bản cũng dần cam chịu với cuộc sống hiện tại , sự đói nghèo ngày càng thắt chặt họ hơn , bỗng một hôm có đám trẻ chăn bò chạy hộc tốc về đến bản chúng la làng la xóm , làm cho cả bản được phen nhốn nháo , nhìn cả đám đứa nào đứa đấy mặt cắt không còn giọt máu , có đứa thì cứ đứng khóc thút thít . sau khi đợi chúng nó bình tĩnh thì T mới gọi một thằng trong nhóm chăn bò , nhìn nó cũng không còn bé như bọn còn lại và có sự rắn rỏi , lúc này nó đã bình tĩnh lại nhưng giọng vẫn còn run , nó lắp bắp nói ” con … con cá , ở dưới sông , nó to… lắm , nó bắt mất con bê rồi….) , lúc này những tiếng xì xào bàn tán rộ lên , những người trong chuyến đi săn hôm nào ai đấy xanh mặt lo âu nhìn nhau , T cũng vậy lúc này thì T đã hiểu gia cầm gia súc do đâu mà bị mất không lý do như vậy và T quay sang nhìn thằng Nam cả 2 đều ngầm hiểu là con thủy quái hôm nào vẫn chưa chết và nó đang quay lại trả thù . sau khi trấn bà con và mọi người cũng đã ra về thì T cùng những người khác quay lại bàn bạc , giờ thì ai cũng muốn cũng tranh nhau đi giết con cá đó nhưng giờ biết tìm con cá ở đâu , liệu nó có còn ở lại nơi chân ngọn thác chỗ ở cũ của nó không , thôi thì vẫn phải cử người đi thám thính , còn mọi người thì cứ tạm thời án binh bất động đợi khi tìm được chỗ trú ngụ của con cá rồi hẵng đi tìm cách giết nó …
Sau sự việc đó bà con ai cũng cảnh giác cao độ , họ cấm trẻ con bén mảng ra bờ sông , trâu bò gà vịt thì họ làm chuồng và quây rào nhốt hết lại , mỗi ngày 2 lần đi lấy nước về cho chúng uống , hôm đó bà Hướng đi nương thu ngô từ sáng sớm , mãi đến trưa bà mới tranh thủ về để nấu cơm và đi gánh nước cho lợn gà ăn uống , về đến nhà bà Hướng vội vàng cầm 2 chiếc thùng ra bờ sông gánh nước về đổ cho đầy chum để còn tiện lấy nước sinh hoạt và cho lợn cho gà ăn , khi ra đến bờ sông bà vội rửa qua chân tay rồi vục thùng xuống múc nước , khi múc xong 2 thùng nước thì bà vội quay nhanh về để lấy nước cho đàn gia súc đang đói khát từ sáng đến giờ , bước được vài bước bà không để ý sau lưng bà có từng cuộn khí to đang nổi lên cuồn cuộn gần ngay chỗ bà múc nước vừa xong , khi về đổ được 2 thùng nước cho đàn lợn đàn gà uống rồi vứt vài nắm ngô và 2 cây chuối cho lợn gà ăn bà lại tất tả đi làm chuyến thứ 2 để con lấy nước mà nấu cơm , đang quảy gánh đi qua lò rèn ông Chử thì thấy ông Chử và ông Vếnh đang ngồi hút thuốc lào ở gốc cây sung ngay gần bờ sông thấy bà Hướng đi qua ông mới gọi giật lại .
– bà Hướng đi gánh nước à , bà vào đây nghỉ uống bát nước đã , tôi chưa kịp cảm ơn bà về việc hôm trước
– thôi tôi tranh thủ đi gánh chút nước rồi còn về nấu cơm , chứ tôi đi lương cùng chồng con từ sáng đến giờ mới tranh thủ về cho lợn gà ăn được
– bà chưa ăn hả ? , tôi cũng vừa ăn xong , vẫn còn cơm và thức ăn đó , bà vào ăn tạm rồi nghỉ ngơi chút cho khỏe , lấy sức mà tí đi nương
– cảm ơn ông Chử nhưng tôi phải tranh thủ đi lấy nước đã để về còn nấu cơm chút mang lên nương cho bố con thằng Cù ăn nữa
Nghe vậy ông chử lắc đầu nhìn theo nói với ông Vếnh ” tội nghiệp , bà ấy cũng tốt nhưng phải cái tham lam quá , ở bản khác làm thày mo thì được trọng vọng , đây bà ấy bị dân làng xa lánh cũng chỉ vì lòng tham , giá như bà ấy như chú T thì hay biết mấy ” , nghe vậy ông Vếnh cũng chỉ thở dài rồi lặng lẽ vê bi thuốc lào châm đóm rồi cúi đầu xuống hút , ông Vếnh hút chưa hết hơi thuốc lào thì giật mình ho sặc sụa vì bên cạnh ông Chử hét lên như cháy nhà , ” ô Phà ơi , bà Hướng vị con cá lôi xuống sông rồi ….”
ông Vếnh giật mình đứng dậy nhìn vội ra bờ sông thì chỉ thấy 2 chiếc thùng đang chỏng chơ ngay gần mép bờ sông , còn bà Hướng thì không thấy đâu , ông nhìn kỹ thì thấy cái lưng đen xì to đùng của con cá đang từ từ bơi ngược ra giữa sông , thấy vậy 2 ông chạy vội vào giữa bản la làng la xóm lên , rồi kêu người đi gọi bố con thằng Cù về , sau vụ việc đó thì cả bản ai cũng hoang mang sợ hãi , các bà trong bản thì mếu máo nói trong tiếng khóc ” Phà ơi …. thế này thì tiệt đường sống của bà con mất rồi …..”
Một thời gian sau ngày bà Hướng bị con cá thành tinh lôi xuống thì trong bản còn một số người nữa bị con cá đó lôi xuống sông , thấy tình hình như vậy T liền nói với ông Chử ” chú xem có cách gì giúp bà con lấy nước mà không phải xuống bờ sông không ? chứ cứ để tình trạng như thế này thì tội nghiệp bà con quá , rồi họ cũng bỏ làng bỏ bản mà đi mất thôi chú ạ , chú xem nghĩ cách giúp cháu , giúp bà con trong bản với …” , ông Chử xuy nghĩ một lúc rồi gật đầu ” tôi có cách rồi chú cứ để tôi ) . Chiều hôm đó ông gọi T và nhờ một thằng nhỏ nữa ra giúp ông , thì ra ông đẽo một cái bánh ròng rọc bằng gỗ rồi luồn thanh sắt vào đó , đóng vào cành đang chĩa ra hẳn bờ sông của cây sung , rồi ông luồn sợi dây thừng và cái gầu múc nước vào đó , sau khi xong xuôi ông quay sang cười hềnh hệch ” bây giờ thì có cả lò nhà con cá đó cũng không kéo được người nào nữa xuống sông rồi ” , sau đó một thời gian mọi người cũng đã bớt hoang mang và lo sợ mỗi khi lấy nước sông , T thì một mặt động viên tinh thần bà con , một mặt vẫn cho người đi dò tìm nơi ở của con cá đó .
Sáng hôm đó khi T đang ngồi uống nước cùng ông Vếnh thì thấy ồn ào ngoài ngõ , T bước ra xem thì thấy toàn người nhà của những nạn nhân bị con cá kéo xuống sông tập trung đến nhờ T ra bờ sông cúng vong hồn cho họ , thấy vậy T nói ” giờ sự việc đã như vậy thì không thể cúng câu hồn như bữa trước cúng cho thằng Cảnh được vì cúng như vậy phải lội xuống mép sông , như vậy rất nguy hiểm , mà tôi sẽ cúng cho vong hồn họ được mát mẻ nơi chín suối thôi ” , nghe vậy thì mọi người cũng gật đầu đồng ý vì bây giờ cũng chẳng còn cách nào khác nữa rồi , và đối với họ giờ đây T như một chỗ dựa tinh thần cho tất cả người dân trong bản . Chiều hôm đó mọi người tập trung đầy đủ gần gốc sung ngay bờ sông , T lập một cái bàn bà vài cái hình nhân thế mạng , đồ cúng cũng đơn giản không có gì cầu kỳ , chỉ một đĩa xôi , một con gà và nải chuối ( vì với tình hình hiện giờ thì , đồ cúng như vậy là cũng xa xỉ lắm rồi ) , và một ít hương đèn . lễ cúng diễn ra khá lâu , đến gần chiều mới xong . khi mọi người đã don dẹp xong xuôi thì T nói ” những ai có người nhà bị con cá bắt đi thì mỗi người cầm một hình nhân đứng từ đây ném xuống sông , để cho hình nhân đó thế mạng cho vong hồn người đã chết , như vậy thần sông thần suối còn thả vong hồn họ ra để còn về với núi rừng với đất mẹ , chứ không nằm mãi ở đáy sông hay trong bụng cá thì lạnh lẽo lắm ) T nói đến đó thì những người kia đang cầm hình nhân đồng loạt ném xuống sông , người nhà của họ đàn bà con gái thì quỳ mọp xuống khóc than ỉ ôi .
Bỗng nhiên mọi người nghe thấy tiếng ầm ầm từ thượng nguồn vọng lại , đất dưới chân thì rung lên bần bật như có động đất vậy , lúc này ông Vếnh mới vội vàng hét lên ” mọi người chạy mau , lũ quét bà con ơi ” cả một toán người thi nhau chạy lên hướng nhà ông Chử , khi vừa lên đến nhà ông Chử mọi người quay đầu nhìn lại thì lũ quét cũng đã về đến nơi , dòng sông mới đó còn trong xanh hiền hòa bao nhiêu thì giờ hung dữ quằn quại hung dữ bấy nhiêu , nước đổ về cuốn theo bao nhiêu đất đá cây cối , rồi còn cả xác người và xác động vật cũng trôi theo dòng chảy . T ngửa cổ lên nhìn và thầm nghĩ , ( lúc này đang hạn hán trời đang nắng trang trang không có lấy một giọt mưa mà lại có lũ bên lào đổ về thế này , có lẽ bên đó mưa to lắm , bà con dân bản chắc sắp thoát khỏi cảnh khổ cực vì thiếu mưa rồi , không biết mấy người đi dò ổ con cá có kịp biết mà thoát lũ hay không ? ) .
Sáng hôm sau thì mấy người đi dò ổ đã về đến bản và gọi cửa nhà T từ sớm , họ thông báo với T là đã biết chính xác chỗ con cá đó trú ngụ rồi , họ đi đến ngã 3 sông nơi có mỏm đá như đầu con voi thì lũ quét tràn về , những thân gỗ trôi qua đó thì vòng vòng một lúc rồi theo dòng trôi đi mất hút , chỉ có xác người và xác động vật không biết bằng cách nào đó mà cứ lập lờ luẩn quẩn ở khu đó mà không trôi đi như các thân gỗ , đang đứng nhìn cảnh tượng diễn ra trước mắt thì họ bỗng giật mình vì thấy con cá to khủng khiếp đen trùi trũi ngoi lên kéo từng cái xác một xuống lòng sông , họ cứ thế đứng bất động nhìn chăm chăm vào cảnh tượng kinh dị đó….. , ngồi nghe họ kể thì T mới biết ( hóa ra con cá đó không còn ở chân thác nữa , mà nó đã xuôi dòng và trú ngụ ngay ngã 3 sông cách bản này tầm khoảng mấy chục km , ở đó có một cái vụng khá sâu và dựa vào vách núi , đứng trên nhìn xuống cái vụng đó như một lòng chảo lớn , những xác chết trôi của người và vật cứ trôi đến đấy thì quanh quẩn mãi ở trong vụng đó , không trôi đi được , khi đã biết chính xác nơi trú ngụ của con cá thì T mới tập trong mọi người lại . T nói ” giờ ta đã biết chỗ con cá trú ngụ rồi , vậy đợi khi nước lũ rút là tôi cùng các thanh niên khỏe mạnh và một số người có kinh nghiệm đến đó giết con cá này , bây giờ mọi người về chuẩn bị trước đi vì khả năng mai chúng ta đi sớm , vì lũ quét này cũng nhanh thôi , nội ngày hôm nay là tan lũ rồi ” . Chiều hôm đó mọi người tranh thủ đi chặt cây tre lồ ô lớn và già , sau đó về cắt từng khúc một rồi khoan một lỗ để nhồi thuốc nổ và cài dây nổ vào đó , sáng sớm hôm sau T cùng hầu hết là thanh niên và trung niên trong bản , nhìn lướt qua thì cũng tới ngót trăm người , ai cũng căm thù con cá đó lắm , nên ai cũng muốn đi giết nó cho bằng được , dù đói kém nhưng dân làng vẫn cắm răng vác theo mấy con lợn và mấy con dê để chút còn làm mồi nhử con cá , những người còn lại thì vác thuốc nổ và cả lựu đạn , rồi họ men theo đường rừng dọc bờ sông đến nơi trú ngụ của con cá , không ai giám đi thuyền cả vì , với con cá như vậy đi thuyền mà nó hất cho một phát thì cả người lẫn thuyền làm mồi cho hà bá , mà chính xác hơn là làm mồi cho nó . Sau khi cả đoàn người đi ròng rã nửa ngày trời thì cũng đên nơi , họ ngồi xuống nghỉ ngơi mang cơm nắm và ít thịt khô ra ăn qua loa rồi bắt tay vào việc luôn , đứng trên mỏm đá hình đầu voi họ chọc tiết mấy con lợn và dê lấy máu làm thính dụ con cá đó lên đớp mồi , vứt xuống xong gần trăm đôi mắt chăm chăm nhìn xuống vụng và chờ đợi , gần 3 tiếng trôi qua mà mãi không thấy nổi lên chỉ thấy một đống cá to nhỏ đủ cả bơi đến tranh mồi , quần thảo dậy sóng cả một khúc sông , khi mọi người cảm thấy bồn chồn thì ông Vếnh để ý thấy có xác người đang trôi từ từ về vũng đó , ông mới kéo T ra và thì thầm to nhỏ gì đó , khi T gật đầu thì mọi người mới ngơ ngác khi thấy ông Vếnh lôi chiếc lá đi săn ra và lên dây , sau đó ông đặt mũi tên phá ( mũi tên chuyên đi săn các loại thú lớn ) mà ông Chử làm cho ông Vếnh lên chiếc ná rồi ông ngồi lẩm bẩm gì đó , đợi đến khi xác trôi hẳn vào vũng rồi quanh quẩn ở đó , ông Vếnh mới quỳ xuống vái 3 vái rồi đứng dậy giơ ná lên nhằm thẳng vào bụng cái xác bóp cò , khi mũi tên đã trúng đích thì mọi người nghe thấy tiếng nổ bụp , sau tiếng đó bụng của cái xác vỡ ra rồi ruột gan theo nhau xổ ra ngoài lòng thòng , máu từ cái xác chảy ra nhìn đỏ váng cả một vùng nước quanh cái xác , mùi ngai ngái thối khắm của cái xác lúc này cũng nhờ đó mà bung ra khiến cho những người đứng trên mỏm đá vội lấy tay bịt mũi , có người còn nôn mật xanh mật vàng . Đàn cá thấy mùi thối thì như hổ đói lao hết cả đến cái xác thi nhau cắn rỉa , thấy vậy T mới bảo mọi người chuẩn bị tinh thần châm lửa đốt mìn và cầm lựu đạn ném xuống . Vừa nói dứt lời thì mọi người thấy những con cá dưới sông bơi dạt ra hết như đang lẩn trốn cái gì đó rồi bỗng cái đầu đen trùi trũi nổi lên mặt nước nó há to mồm lao tới chực kéo cái xác xuống lòng sông , thấy vậy sau tiếng hô vang của ông Vếnh thì mọi người đồng loạt châm lửa ném về chỗ đầu con cá …..
UỲNH …. UỲNH ….UYNHHHHHH… những tiếng nổ chát chúa phát ra làm rung chuyển cả núi rừng quanh khúc sông đó từng cột nước bắn lên trắng xóa trong đó có lẫn cả xác của những con cá đá nát bấy bắn văng ra xung quanh và văng cả lên mỏm đá rơi bình bịch dưới chân mọi người , sau hàng trăm tiếng nổ thì từng đàn chim quanh đấy toán loạn bay rợp trời , không khí quanh khúc sông đó thật hỗn loạn , khi những tiếng nổ chấm dứt thì mọi người mới ngó xuống , một lúc sau thì ai cũng phải thốt lên vì dưới cái vụng đó giờ đã trắng xác cá từ vài kg đến vài chục kg thì đủ cả , mọi người bàng hoàng nhìn ra khúc vụng ai cũng như chết lặng đi vì lượng cá chết nhiều quá , sau này biết còn gì mà đánh bắt đây ?…………….
Mãi lúc lâu sau thì mọi người mới nhìn thấy cái bụng xám trắng của con cá thành tinh nổi lên , ai cũng choáng váng vì cái bụng nó to lắm , chiều ngang dễ phải đến hơn 2m , chiều dài thì ước tính gần 10m chứ chả ít , xác con cá nổi lên nằm đó nổi bất giữa những con cá xung quanh khác , thấy vậy mọi người hò reo bá vai bá cổ nhau nhẩy lên câng cẫng , có người vì trả được thù cho người thân vì vui mừng quá mà sụt sùi nước mắt , họ quá vui mừng đang định chạy thật nhanh xuống mép sông để ném chĩa kéo con cá vào gần bờ , bỗng thằng Nam ngăn lại nó nói ” để tránh mắc sai lầm như trước đây , mọi người nên bồi thêm cho nó chút ít thuốc nổ và lựu đạn nữa , ai nấy hứng khởi nhăm nhăm cầm lựu đạn và ống lồ ô bên trong nhét chặt thuốc nổ , đồng loạt châm lửa và rút chốt ném xuống xác con cá đó . Lại một loạt tiếng nổ nữa vang lên rền rĩ , cái vụng giờ đã thành một bể nước khổng lồ chứa đầy xác cá và nước thì đỏ lòm tanh ngòm mùi máu cá , lúc này xác con cá đã nát bấy như tương bần , bụng nó thủng lỗ chỗ , còn cái đầu thì nát bét , mọi người mới chạy nhanh ra mép sông rồi thi nhau ném cây lao đại được buộc dây ở đầu ra phía con cá rồi kéo nó vào bờ , phía sau thằng Nam và T đã sắp sẵn một bàn thờ và đầy đủ hương án để chuẩn bị cúng thần sông ( hà bá ) và cúng vong linh những người chết đuối , sau khi mổ bụng con cá ra thì mọi người kinh hãi khi thấy trong ruột con cá toàn xương người và quần áo của những nạn nhân xấu số theo y phục thì có cả người Lào , người H’Mông , người Thái và người Kinh đã chui vào bụng con cá này ( có lẽ con cá này nó đã thành tinh rồi , nên nó chỉ ăn xác người chết trôi và bắt cả người còn sống xuống lòng sông để ăn thịt ) . khi những người khác đang loay hoay mổ bụng con cá và moi những đống xương và quần áo của người chết ra thì bỗng thằng Cù hét lên đau đớn và vật ra khóc lóc bên cạnh cái áo còn xót lại một cái xương cẳng tay và ít thịt lủng liểng dính vào khúc xương đó . Đó là cái áo mà bà Hướng mặc khi bị con cá kéo xuống sông , mọi người mới dừng tay quay lại an ủi thằng Cù lúc sau khi thằng Cù đã bình tĩnh lại , nó ngồi thừ ra đó i ỉ khóc thì những người khác nhanh chóng phân chia mỗi người một việc , họ nhặt hết tất cả những mẩu xương lại cho vào tấm vải rồi buộc túm vào , những người khác thì đi chặt dây rừng về đan thành một cái võng rồi , lựa một cây tre đực già làm đòn gánh thay nhau khiêng đống xương đó về bản , họ không màng đến ăn uống mà tức tốc vượt rừng đi về ngay chiều hôm đó ….
Khi về đến bản thì cũng quá nửa đêm , họ tập trung ở nhà văn hóa rồi cử người đi gọi mọi người dậy lúc sau thì cả bản đã tập trung đông đủ chật kín sân nhà văn hóa , già trẻ có , lớn bé có , đèn đuốc sáng trưng cả một góc bản . ai đấy cũng vui mừng kẻ khóc người cười , người khóc vì đã tìm thấy được những gì còn xót lại của người thân mặc dù bây giờ không thể nhận biết được trong đống xương đó có những ai , người thì cười vì từ nay mối họa của bản làng đã được diệt trừ . Đợi mọi người vui mừng xong thì T đứng dậy nói , bây giờ thì những người đi giết cá hôm nay có thể xuống sông tắm rửa thoải mái rồi , cả tôi cũng xuống tắm nữa cho sạch , mọi người có thể yên tâm vì mối họa của làng của bản đã được diệt trừ , rồi mọi người tranh thủ về nhà nghỉ ngơi cho khỏe sang mai còn việc phải làm nữa . Sáng hôm sau thì T và tất cả bỏ hết công việc sang một bên . tập trung ra bờ sông nơi chôn 2 cái nấm đất ngày nào . T lập đàn cúng to lắm . bà con mổ mấy con trâu và cả lợn gà nữa , đợi T cúng xong thì như đã bàn họ đào 2 cái nấm đất đó lên rồi bỏ hết cả vào chiếc quan tài đã được khiêng ra từ sáng sớm và để sẵn ở đó , rồi họ đào một nấm huyệt to hơn rồi chôn tất cả số xương đó xuống đấy , thanh niên trong bản mỗi người một tay vác những cây gỗ ra rồi cưa xẻ , đục đẽo va dựng ở đó một cái miếu ……. Từ đó mọi người đó là miếu tập thể , khi đang cúng bái thì lúc đó trời đang trong xanh bỗng tối sầm lại , mây đen vần vũ kéo về bỗng có một tia sét sáng rực như xe tan bầu trời , rồi từng tiếng sấm vang rền ngay đó những hạt mưa đầu tiên bắt đầu rớt xuống trong sự vui mừng hân hoan của bà con dân bản , rồi về sau cuộc sống của bà con dần ổn định lại và ngày càng phát triển thêm , họ ấm lo hơn , họ sống một cuộc sống êm đềm và dân dã như bao bản làng khác ở núi rừng Tây Bắc ……
Sau khi kể xong câu truyện ông T trầm ngâm nhấp thêm ngụm rượu rồi ông hút một bi thuốc lào hướng ra cửa sổ mắt lim dim mơ hồ nhả khói ra phía ngoài , ông cứ ngồi như vậy mắt nhìn đăm đăm ra ngoài , bên ngoài đã tanh mưa , mùi hương cây cỏ quanh nhà bốc lên ngào ngạt tôi vẫn như đắm chìm trong câu truyện của ông , câu truyện tuy có một chút hoang đường nhưng đối với tôi nó thực có ý nghĩa về mặt tâm linh và nhân văn , có lẽ câu truyện đó sẽ theo tôi đến cuối đời và tôi sẽ truyền đạt lại cho con cháu tôi như bây giờ ông T đang ngồi kể lại cho tôi nghe vậy . Sau khi dọn dẹp xong tôi nằm xuống vì men rượu đã ngấm sâu vào trong người tôi ngủ ngay lúc đó , trong giấc mơ những ký ức qua lời kể của ông T lại ùa về như một phép màu vậy………………….
Hết………….

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
0 Comments
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x