Home Truyện Ma Thành Viên Chuyện ma sưu tầm – Tác Giả Lãng Tử Hà Thành

Chuyện ma sưu tầm – Tác Giả Lãng Tử Hà Thành

Đây là tất cả vốn liếng chuyện tâm linh hơn 20 năm cuộc đời tôi đc nghe kể, chứng kiến dù chưa 1 lần đc tận mắt thấy nên trong lòng vẫn bán tín bán nghi. Nhưng vẫn muốn kể cho các bạn nghe.

Chuyện 1: Ma vào chùa

Năm đó tôi học lớp 4, cái thời trẻ con vẫn thích tụ tập vs lũ trẻ buổi tối để chơi nú tìm, đuổi bắt. Chả là nhà tôi ở gần chùa, chỉ cách cái ngõ. Đứng ở nhà tắm nghé ra bức tường là thấy đc chùa. Chùa hồi đó chưa có tường, chưa có cổng. Tụi nhỏ bọn tôi buổi trưa vẫn hay ra đu dễ cây si già ở đó. 1 buổi tối nọ, khi chú cùng xóm – nói là chú nhưng hơn có 2 tuổi, đi chơi buổi tối, ngang qua chùa đó, trc cổng nhà tôi là ngã tư nên có điện đường nhưng đi đến chỗ chùa là k có ánh sáng. Cây cối cũng um tùm nữa vì chưa quy hoạch. Chú nhìn vào ngõ tối om. Thấy 1 bóng người quần áo trắng muốt, mặt là sọ đầu lâu. Chân đi k chạm đất, cái bóng trắng đó cứ thế mà vào chùa. Chú sợ quá chạy mất hút vào nhà thằng bạn. Tối k dám về phải nhờ người đưa về.

ma-vao-chua

Sáng hôm sau khi vào nhà tôi chơi, bà tôi bõng nhiên hỏi chú:
– Đông ơi Đông, tối qua thấy j không?
Chú bảo có bà ạ. Rồi tôi gặng hỏi mãi bà cũng chỉ kể sơ sơ qua. Vì hôm đó bà tôi cũng ở chỗ nhà tắm và nhìn thấy. Khi tôi hỏi là n đi như thế nào bà bảo ma đi mây về gió
Ngoại truyện: sau này lớn lên, khi tôi bị ốm, nằm đc bà kể chuyện cho ngày xưa ma làng nhiều lắm. Ma đói ma khát buổi trưa đi đầy đường.
Cái năm 1996 khi mà trận lụt vỡ đê. Đúng lúc ông trẻ tôi bị bệnh ( con út của cụ). K kịp đưa đi viện. Khi vào đến nơi thì đã trút hơi thở cuối cùng. Bà bảo lúc đi thì cõng ông trẻ nhẽ tênh, vì ông lúc đó mới có 10 tuổi. Thế mà về thì bị ma đói ma khát bám làm bà cõng thấy nặng ghê gớm…

Chuyện 2: Ông Bột chói ma
Tin đồn này nổi tiếng khắp vùng, ông Bột bị ma giấu đứa cháu. Giữa buổi trưa, ông nhảy xuống ao mò xem cháu của ông có bị đuối nước không. Thì bỗng con ma dìm ông xuống. Ông với nó vật nhau 1 hồi, rồi k biết là ông lấy xích ở đâu xích con ma lại rồ cầm roi dâu vụt bắt n phải thả cháu ông ra. Hóa ra n dấu cháu ông ở trong tủ quần áo.
Đây là đc nghe kể chứ cũng k có rõ cho lắm. Đồn đúng k s đồn từ ng bịa chuyện nghe cho n hoành tráng thì mệt lắm. Nhưng chắc chắn là có vụ dấu cháu…
Chuyện 3: Ma nhập và báo mộng
Năm 2014, mẹ tôi mất vì bị ung thư gan, phát hiện muộn quá k chữa đc nữa. Mẹ ra đi quá nhanh. Tôi lại k đc biết là mẹ bị bệnh, lại còn ngây thơ cứ nghĩ mẹ bị bệnh bt thôi. Vào viện thăm mẹ mà mẹ, tôi hỏi: mẹ ơi bệnh này có chữa đc k?
Mẹ vẫn cười và nói: bệnh nào chả chữa đc, ngta sinh ra bác sĩ để làm gì.
Thế mà k thể chấp nhận sự thật này. Ngày làm tang mẹ, khi 2 ae tôi làm lễ vái. Bỗng nhiên 1 cô họ hàng nào đó tôi chưa thấy bao h. Vùng lên và lao vào 2 ae tôi khóc lóc và gào thét:
– Con ơi mẹ xin lỗi. Mẹ xin lỗi các con.
Tôi đã làm 1 hành động mà tôi k thể chấp nhận đc là xua tay nói Cháu k tin đâu.! Khoa học? K mê tín? Vì những thứ đc học làm tôi k thể nói với mẹ 1 lời cuối dù đó chỉ là ảo…
Rồi sau khi thiêu và chôn cất. Hôm sau tôi năm mơ thấy mẹ. Trong mơ tôi cố chạy tới mẹ ở hè nhà. Tôi khóc và nói: mẹ ơi đừng đi.
Lúc đó mẹ xin lỗi, mẹ phải đj rồi xa dần ra cổng, tôi cũng tỉnh giấc mà nước mắt giàn giụa.
Sau này thi thoảng bị bóng đè hay mơ thấy mẹ tôi lại khóc. Gặp mẹ trong mơ thích lắm nhưng sau đó tỉnh giấc thì lại khóc vì đó k phải sự thật.
Chuyện 4: Đà Nẵng chu du và những câu chuyện nghe kể
Hiện tại tôi đang chu du ở đà nẵng, quen 1 số người và những câu chuyện tâm linh.
Trước tôi ở cùng phòng với 1 đứa đắk lăk, hồi tết n đi xe về. N bị 1 vong hồn theo vì kiếp trc nợ nần j nhau ấy. Lúc xuống xe đi vệ sinh, n nghe có tiếng người nc ở phòng vsinh nữ. Áp tai vào tường nghe thì lại k thấy j. Băn khoăn n sang hẳn bên đó cũng k có j. Rồi tối ở trên xe n quậy tung bành xe khách. Mà tỉnh lại thì k nhớ j cả. Các chị n kể lại thôi. Rồi n đi xem thấy mới biết là vong theo, nợ nhau nước. Hôm đó n uống 1 phát hết 2 chai lavie. Thấy cho n cái bùa đeo rồi mọi thứ đều ổn.
Tôi chuyển sang phòng bên cạnh, và ngủ k bao h tắt điện vì sợ nửa đêm tỉnh dậy nhìn quần áo treo tưởng người lại đứng tim. Có 1 thằng phòng bên nữa kể là n hay đi chơi nét đêm, đi qa ngõ có cái bà mới mất vừa làm tang xong, hồn vẫn lang thang ở cửa nhà. N phóng xe qua nhìn lại thì k thấy đâu cả. Với cả 1 lần n đi cùng bạn, bạn n thấy ôm chặt tay n và n k thấy. Nghe kể xong k dám đi đêm nữa dù đói chắc cũng k dám đi ăn đêm.
Còn chuyện ma ở trong kho hàng hóa chỗ tôi làm nữa. Cơ mà k biết diễn tả s cho vừa.
Mong 1 lần thấy ma để được tin cái chứ h cứ 50 50 thôi. ^^

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
0 Comments
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x