Home Truyện Ma Hay Chuyện tâm linh hồi đi NVQS – Tác Giả nduc1412

Chuyện tâm linh hồi đi NVQS – Tác Giả nduc1412

#11 Cái đầu trong tủ súng
Thủ cấp trong tủ súng.

Đúng như những gì ban đầu mà em đã nói, doanh trại quân đội do chiến tranh, người chết quá nhiều, dẫn đến âm khí dày đặc, kèm theo cây cối um tùm xum xuê, nhiều nơi quanh năm ánh mặt trời không chiếu tới được. Thành ra, có nhiều truyện ma quái. Lan man một tí để các thím có thể hiểu được qua về nơi mà chúng em ở. Giường anh em lính, là giường tầng, kê sát nhau, khoảng trống giữa 2 giường chắc chỉ tầm được 60cm. Để đảm bảo cho việc sẵn sàng chiến đấu, thì tủ vũ khí hay gọi nôm na là tủ súng, được thiết kế nằm âm trong tường và ở trong phòng ngủ của bọn em. Trong đó chứa súng bọn em luyện tập, có rất nhiều khẩu có tuổi bằng ông bà em luôn ( súng sản xuất từ năm 45, 54,…).
Đó toàn là vũ khí từ thời chiến để lại, sát khí rất nặng, bởi vì ai biết đâu, những khẩu AK được sản xuất từ rất lâu đấy, đã lấy qua mạng người nào chưa? Khi các bác nhập ngũ, các bác sẽ được biên chế vũ khí, thường là AK nặng khoảng 3,8kg, bác nào người nhỏ nhỏ thì cầm m79 ( 1 loại phóng lựu của sĩ quan CH thời xưa) nặng tầm 2kg, bác nào thể trạng to con thì vác B41 ( 1 loại súng chống tăng, các bác chơi game hay gọi là hoa chuối) hoặc trung liên thì nặng hơn súng bình thường rất nhiều. Và công việc của các bác là phải bảo quản và lau chùi súng của mình thật kỹ lưỡng, lau bằng dầu lau súng do bên quân khí cấp nha mấy bác, chứ lau nước là sét gỉ ngay và ăn kỷ luật là cái chắc :D. Tại sao em phải nói nhiều và lan man những dòng trên để làm gì? Vì sự việc đáng sợ này xảy ra ở chính bên trong tủ súng, một nơi chứa đầy những vũ khí giết người, tước đi biết bao tính mạng con người và nó cũng là một nơi mà quanh năm ánh mặt trời không bao giờ chiếu đến.
Theo những gì được kể lại, thì đó là vào những ngày gần tháng 7 cô hồn năm 2015, lúc đó đơn vị của anh T đang chuẩn bị cho buổi bắn đạn thật AK bài 2, bắn mục tiêu đi chuyển ban ngày và ban đêm ( bài 1 bắn mục tiêu cố định ban ngày, 3 tư thế đứng, nằm, quỳ). Đêm hôm đó có một buổi học bắn súng ban đêm, đơn vị đi huấn luyện cả, chỉ để lại một anh tiểu đội trưởng ở nhà, để kiểm tra trang vũ khí, thiết bị còn dư trong đơn vị. Em tạm gọi là anh H, kèm theo đó là một anh sĩ quan quân khí tiểu đoàn xuống hỗ trợ, em tạm gọi là anh S. Anh H và S tiến hành kiểm tra lại trang thiết bị tại tủ súng của trung đội 4, mọi việc tiến hành rất bình thường, không có gì xảy ra cả. Đến khi kết thúc kiểm tra tủ súng của trung đội 4, hai anh chật vật tiến về phía tủ súng của trung đội 6. Nhưng lúc này, anh sĩ quan mắc đi vệ sinh, để lại anh H ở lại. Anh H đang chuẩn bị lấy chìa khoá mở cửa tủ súng, thì trong mơ hồ, anh H nghe thấy tiếng của một thanh niên rất trẻ, như lời thầm thì ở kế bên tai mình.
– Cứu tôi với.
Anh H giật mình, nhìn xung quanh, nhưng đâu có ai, các bác đừng nghĩ doanh trại quân đội đông như vậy. Nhưng chỉ cần trong đơn vị không còn bóng người, xung quanh toàn là cây cối um tùm, mọi sự vật, sự việc chìm trong im lặng, thì các bác sẽ cảm thấy són ngay lập tức. Nhìn quanh một hồi không thấy ai, anh H nghĩ chắc mình nghe nhầm. Nhưng tiếng nói lại cất lên, lần này anh H nghe rất rõ, nhưng tiếng nói rất thều thào , như kiểu người đang nói rất mệt mỏi :
– Cứu tôi với, đồng chí ơi.
Anh H giật nảy mình lần nữa, nổi hết cả da gà, lần này, thì anh H biết được nơi phát ra tiếng nói ở đâu. Đó là trong tủ súng. Anh H lúc này cực kì sợ hãi và khó hiểu. Bởi cái tủ súng bé tí, nói đúng hơn, làm sao mà nhét được con người ta còn sống sờ sờ vào trong tủ súng này. Anh H run run, khẽ giọng:
– Ai vậy? Ai ở trong đấy đấy?
Nhưng đáp lại câu hỏi của anh vẫn là sự lặng thinh từ trong tủ súng. Hít một hơi sâu lấy bình tĩnh, anh H từ từ tiến lại tủ súng, chầm chậm, quỳ một bên chân xuống, đầu nghiêng qua một bên, tai áp vào tủ súng. Lúc này , ngoài tiếng tim đập bình bịch thì anh H không còn nghe thấy gì nữa, xung quanh mọi thứ lặng yên như tờ. Khi anh H tưởng chừng mình chắc mệt quá sinh ảo giác, nghe nhầm. Thì ruỳnh một tiếng, tiếng động đập vào cửa sắt vang lên đột ngột ngang tai. Khiến anh H hoảng sợ ngã vật ra đất, dường như trong tủ súng đang có một đồ vật gì đó, đang cố gắng thoát ra bên ngoài, hai chân anh H vừa đạp ra đằng trước, hai tay thì cố trườn ra sau, để kéo thân mình ra xa khỏi tủ súng. Trong lúc vô thức làm hành động đó theo bản năng. Đôi mắt anh H vẫn dán chặt vào cửa tủ súng. Tiếng động vang lên đột ngột, nhưng cũng bất chợt im bặt, nhưng anh H khẳng định được rằng những gì vừa xảy ra không phải do mình hoang tưởng. Bởi vì khi tai anh áp vào cửa tủ, và có vật gì đập vào tủ, thì tai anh vẫn còn cảm thấy đau bởi cửa tủ va vào. Lúc này trong tủ súng lại vang lên tiếng cười ma mị:
– Hí, hí, hí, hí.
Anh H xanh mặt, mồ hôi toát ra liên tục, tiếp tục trong vô thức lùi xa cửa tủ vài bước nữa. Anh H đứng đực ra ở đó, không dám di chuyển. Trong lúc thần kinh đăng căng như dây đàn, thì một giọng nói vang lên sau lưng anh H:
– Còn không mở cửa tủ, đứng ở đấy làm gì thằng kia.
Anh H hét lên rồi nhảy ngược lên, quay lại phía sau. Thì ra đó là anh S, anh ấy đi vệ sinh về. Thấy mặt anh H tái xanh, đầy vẻ kinh hoàng, anh S chọc:
– Sao thế? Vừa gặp mà hay gì mà mặt mũi tái xanh thế ông em.
Tưởng chừng H sẽ phản bác lại, nhưng ai dè đâu H lại gật đầu lia lịa rồi mếu máo:
– Đúng rồi anh ơi, anh S ơi trong tủ súng có người, nó còn vừa cười với em.
Anh S ngạc nhiên, há hốc mồm, sau đó cười lắc đầu nói với H:
– Thôi ông ơi, ông bớt diễn trò giúp tôi, mở cửa kiểm nhanh nhanh, tôi còn làm báo cáo.
H lắc đầu nguầy nguậy, thề sống thề chết bảo là có người trong tủ súng, không dám mở cửa tủ. Anh S cũng khó hiểu, thầm nghĩ không lẽ nó gặp mà thật, mặt mũi nó nhìn không giống nói dối. Nhưng cứ mãi như vậy không được, dù có mà hay quỷ thì bắt buộc vẫn phải mở để kiểm tra súng, mà quỷ không đáng sợ bằng bị cấp trên khiển trách. Thế là anh S lấy chìa khoá tủ từ H, lại gần và bắt đầu mở tủ súng. Tiếng khoá kim loại va vào nhau cành cạch, H nín thở nhìn cửa tủ súng dần được mở ra. Tiếng kẹt kẹt vang lên trong không gian yên tĩnh, anh S cũng nín thở. Nhưng khi cửa tủ được mở ra thì bên trong không có gì, ngoài những khẩu AK và băng đạn. Anh S thấy vậy liền quay lại chế diễu H:
– Ôi ông ơi, nghe nhiều truyện mà cho lắm vào rồi thần hồn nát thần tính, có cái mẹ gì đâu? Mà có thì tôi cũng thịt nó luôn cho ông xem, đàn ông con trai 20 tuổi đầu đi sợ ma với chẳng quỷ, cười chết.
Nói xong, anh S tiếp tục quay đầu lại tủ súng để bắt đầu kiểm tra. Nhưng khi anh S vừa quay đầu vào tủ, lưng hướng ra ngoài thì một tiếng thét kinh hoàng vang lên, khiến anh S giật nảy cả mình. Bởi vì anh S không biết rằng, khi anh vừa quay đầu vào trong, thì ở bên ngoài, anh H thấy được, ở phía sau gáy của anh S, có dính một cái đầu người, đang treo lủng lẳng ở gáy anh ta, cái đầu người đang nhe răng ra cười với anh H, 2 mắt nó mở trợn trừng, toàn lòng trắng, máu từ 2 hốc mắt, mũi, hai tai, mồm, cứ trào ngược ra òng ọc, da thịt nó tái xanh. Anh H hoảng sợ vô cùng, tay run run chỉ về phía anh S. Lúc anh s quay lại thấy H đang chỉ về mình với vẻ mặt hoảng sợ, anh S cáu nói:
– Ông thần hét cái gì thế? Ông bị thần kinh à?
Bằng một giọng run run, anh H mấp máy nói:
– Cái đầu, cái đầu,…
S giật mình buộc miệng:
– Đầu gì?
H run run:
– Cái đầu, đầu người, nó ….sau gáy anh.
Anh S giật mình đưa tay quàng ra gáy, nhưng không thấy gì. Tiếng cười lại vang lên:
– Hí hí hí hí
Anh S lạnh gáy, quay phắt người ra phía tủ súng. Thì thấy trong ánh sáng mờ mờ, có một vật trong như cái đầu, nhìn kĩ lại thì đúng là cái đầu người đầy máu thật. Nó cười , rồi nói
– Tao nè, tao nè, hí hí hí, tìm tao à?
Cả anh S và H đều hét lên một tiếng rồi bỏ chạy ra khỏi đơn vị, mỗi người chạy một nẻo, chẳng ai nói với ai câu gì, bỏ lại tủ súng.
Mãi một khoảng thời gian sau, khi đơn vị đi huấn luyện về, thấy tủ súng mở ra, không thấy anh S và H đâu, Đại đội trưởng mới cho người đi tìm, thì thấy anh S và H đang run run ở trên phòng tiểu đoàn. Sau này anh H kể lại cho đám anh em nghe, kể từ đó về sau, tủ súng đó mỗi lần mở ra, chỉ mở vào ban ngày.
Hồi học ở đó , nhiều đêm em cũng nghe tiếng lục cục ở trong tủ súng, nghĩ là chuột hoặc gì đó. Kể từ khi nghe xong câu truyện này, thì em nghĩ nó không chỉ đơn giản như vậy. Ngoài ra sự việc này diễn ra cách vụ bóng người không đầu của tiểu đoàn 2 tầm nửa tháng. Nên anh em đều phân tích và chắc rằng đến 200% là cái đầu đó là của anh lính bồng súng. Còn lí do vì sao đầu và thân lại nằm mỗi nơi một nẻo, thì nói thật với các bác, có trời mới biết.

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
0 Comments
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x