Chuyện Tâm Linh nhà Tôi – Tác Giả Cục Gạch
Đây là một câu chuyện có thật và rất đau lòng nên từ lâu tôi đã muốn giấu kĩ và muốn quên đi nhưng hôm nay tôi quyết định chia sẻ với mọi người ở page để các bạn tin rằng thế giới tâm linh là có thật và nó luôn hiện hữu xung quanh chúng ta câu chuyện của tôi là kể về 1 người cháu, con của chị họ tôi ở ngay sát bên cạnh nhà , tôi xin giấu tên ng đã khuất và gọi là A
1 Điềm báo: năm ấy tôi 18t cháu kém tôi 4t thằng bé rất đẹp trai và khôi ngô, chúng tôi sinh ra và lớn lên ở ven sông Chu thanh hoá. Ngày trước ở quê tôi 18t chúng tôi còn ngây thơ lắm , chứ không lớn nhanh như bọn trẻ bây h, cháu tôi 14t thằng bé vẫn còn tụ tập chơi những trò trẻ con ở quê hay chơi, đánh bóng,tắm sông, và sự việc đau lòng sảy ra khi thằng bé cùng các bạn đi tắm sông
Hôm đấy sau khi cùng các bạn đi tắm sông về thằng bé bỗng lâu sạch hết bàn thờ và bắt đầu vái lạy luôn miệng nói “xin đừng bắt cháu đi , xin đừng bắt cháu đi” cả nhà thấy lạ và bắt đầu chú ý đến thằng bé, tôi có hỏi “cháu làm sao thế” , thằng bé nói “gì ơi người ta nói người ta sẽ bắt cháu đi”
Nghe song tôi sững người và bắt đầu lo sợ về một thế giới vô hình nào đó
Cả nhà ai cũng bất ngờ về hành động kì quặc của thằng bé ,đi hỏi thầy bói thì nói thằng bé chẳng có vận hạn gì cả Cả nhà cho rằng chắc thằng bé hay tắm sông trời nắng nên bị cảm rồi đâm ra tâm thần hoang tưởng ,và đem thằng bé đi chữa bệnh bằng tây y
Bẵng 1 đi 1 thời gian thằng bé lại trở về bình thường và tôi bắt đầu vào sài gòn học xa nhà , đợt thằng bé có biểu hiện lạ là tháng 8 , năm sau vào tết thanh minh khi cùng mẹ đi tảo mộ thằng bé có hỏi mẹ nó rằng”mẹ ơi sao khu mộ nhà mình chật thế , nếu nhà mình có người chết thì nằm ở đâu đc” mẹ thằng bé quát con đừng nói linh tinh nữa
Nhà chúng tôi ở ngay đê , Đằng sau là sông, nên con nít tắm sông là chuyện bình thường không cấm đc, vì có cấm chúng cũng sẽ chốn đi, nhưng giờ đê ngta kè hết rồi , không còn bãi cát đẹp nữa , dân cũng giàu rồi nên k ai xuống sông sinh hoạt nữa, sông rất vắng và chẳng bao giờ có người,thêm bọn hút cát trộm khiến lòng sông chỗ thấy cả đáy nhưng có chỗ lại sâu tới cả chục mét
Tháng 3 năm ấy khi tôi đang học trong sài gòn ,tôi là ng có linh cảm và giác quan thứ sáu rất tốt, đêm ấy tôi có một giấc mơ mà giấc mơ ấy có lẽ suốt đời này tôi không thể quên được , trong giấc mơ tôi thấy có một đứa bé chới với giữa dòng , tôi là đứa không biết bơi , nên cứ đứng trên bờ khóc ,sau đó tôi quyết định bơi ra giữa dòng vì tôi biết chắc đứa bé đấy là ng thân của tôi dù tôi k biết nó là ai vì khi nổi lên mặt nước đứa bé nằm úp mặt xuống nước , tình cảm của những thân đã thôi thúc tôi bơi thật nhanh ra giữa sông, tôi túm được chiếc mũ len màu đỏ trên đầu của đứa bé và kéo mạnh ,đứa bé ngửa mặt lại thì đấy chính là con của chị gái ruột của tôi , tôi giật mình tỉnh giấc và khóc òa lên vì giấc mơ như thật 100%
Tôi có kể cho bạn cùng phòng tôi nghe và bạn cùng phòng tôi nói ” nếu mày mơ người nhà m mất thì ng bên cạnh nhà m mất” giấc mơ đấy cứ ám ảnh tôi mấy hôm và ruột gan tôi nóng như lửa đốt, tôi gọi về nhà thì mọi chuyện đều ổn
Và ngày buồn nhất cũng đến hôm đấy vào ngày 8_3 âm lịch , khi tôi đang ôn thi hết học phần trên lớp ,lúc đấy rất yên tĩnh vì sinh viên đc nghỉ học về quê nghỉ giỗ̃ tô ̉
Lúc đấy là tầm 14h30 đang ôn bài thì tôi bỗng nghĩ đến thằng bé, tôi thầm nghĩ ,ma quỷ gì chứ , bây giờ thằng bé vẫn sống khỏe mạnh đấy thôi, nhưng tới tối ,tôi nhận được tin thằng bé đi tắm sông buổi trưa với bạn và bị chết đuối rồi, tôi khóc nhiều lắm , cảm giác tự trách bản thân vì tôi đã mơ thấy rồi ,mà tôi không thể ngăn được chuyện sảy ra
Trưa hôm ấy thằng bé cùng hai người bạn nữa đi tắm sông , cùng bằng tuổi nhau , và tắm ngay sau nhà thằng bé ,cũng chính là đoạn sông trong giấc mơ của tôi, khi 3 đứa cùng đùa nghịch thì có 1 đứa bị hụt xuống hố cát sâu ,thằng bé dù không biết bơi nhưng vẫn chạy ra cứu bạn và bị bạn kéo theo , thằng bé còn lại chạy lên nhà gọi người thân xuống nhưng k kịp 2 thằng đã chìm mất rồi
Đau đớn lắm các bạn ạ , tôi viết câu chuyện của mình ,k phải để câu like hay bất kỳ một sự ngợi khen nào của các bạn , tôi chỉ muốn nói với các bạn rằng hãy thương yêu ng thân của mình khi họ còn sống, số trời đã định nếu có biết trước hãy cố gắng giìn giữ ng thân của m rútình thật tốt ,để k phải trách bản thân mình khi có chuyện k hay sảy ra , nếu chúng ta còn duyên tôi sẽ kể cho các bạn nghe về nhiều chuyện nữa ,cảm ơn vì đã đọc hết câu chuyện của tôi