Home Truyện Ma Thành Viên Ký ức : Chợ Huyện – Tác Giả Trung kiên ( Trọn Bộ )

Ký ức : Chợ Huyện – Tác Giả Trung kiên ( Trọn Bộ )

Ký ức : Chợ Huyện
Chap 1 : giới thiệu và cuộc chạm chán đầu tiên
Tôi sinh ra và lớn lên ở một huyện lị thuộc vùng trung du bắc bộ (Xin phép không nêu tên). Quê tôi là một trong những nơi được gọi là quê hương cách mạng vì những đóng góp cho đất nước trong thời kháng chiến chống lại pháp – mỹ … tôi năm nay 28 tuổi. Lớn lên cùng mảnh đất này, tôi cũng chứng kiến sự thay da đổi thịt của cái phố huyện nhỏ, bây giờ đã sầm uất lắm, người khắp nơi đổ về sinh sống phồn hoa náo nhiệt… nhưng cách đây khoảng hơn 20 năm thì lại là một kí ức hoàn toàn khác trong ký ức của tôi, môt thằng bé lớn lên ở chợ huyện….

nghia-trang-xuan-dinh

Nhà tôi ở ki ốt chợ. Như những gì tôi giới thiệu, là một quê hương cách mạng, theo những người già ở nơi tôi ở kể lại, ngày đó chiến tranh ác liệt lắm, pháp nó càn quét xử tử không biết bao nhiêu dân thường, người chết không kể hết. Bộ đội có, thường dân có, lính pháp có, tây đen, tây trắng đủ cả… rồi đến thời mỹ, chợ ăn nguyên quả bom, người chết la liệt… tưởng chừng như đó là chuyện bình thường ở thời chiến tranh.. nhưng dư âm của nó vất vưởng đến mãi sau này khi tôi được sinh ra và những câu chuyện tôi được chứng kiến….

Hồi tôi mới sinh, tôi ngoan ngoãn bụ bẫm lắm, được 4 tuổi tôi bắt đầu quấy khóc và ốm vặt nhiều… những gì tôi nhớ dù là khi còn rất nhỏ, nhưng nó vẫn in đậm trong tâm trí tôi.

Hồi đó nhà vệ sinh chẳng có, buồn đi vệ sinh toàn phải đi sâu vào trong chợ, cuối dãy hàng cá là bãi đất trống có nhà vệ sinh công cộng, dân khu chợ thường vào đó giải quyết nhu cầu. Đêm đó như thương lệ, bố tôi dắt 2 anh em tôi vào đó đi vệ sinh, từ sau nhà tôi đi sâu vào trong chợ đến khu đất đó khoảng 300 mét, phải đi qua một khoảng sân rộng phía sau nhà, nơi có một cây mít già to lắm, rồi đến các sạp hàng quần áo, hàng thịt thà, hàng cá rồi mới đến khu đất đó. Ban ngày chợ đông vui là thế mà đêm đến nó im lặng đáng sợ, bố tôi dắt 2 anh em đi, tay bố cầm cái đèn pin mờ mờ soi đường. Tôi và anh trai nép mình đi theo bố tiến vào sâu bên trong. Khu chợ xơ xác, hoang tàn của cái thời vừa đổi mới mà ở đâu chắc cũng vậy. Ban đêm thật lạ, tiếng côn trùng, tiếng các con vật chạy lục xục trong đêm, đâu đó còn tiếng chim lợn kêu vang rợn người bay vào chợ kiếm ăn làm tôi co rúm. Giải quyết xong một bãi, bố tôi dắt tay 2 thằng về, tôi nhớ như in cái cảnh tượng đêm hôm đó, đó là lần đầu tiên tôi biết thế nào là ma và mọi chuyện cũng bắt đầu từ đó. Khi đi về qua dãy hàng cá, tôi theo bố và anh trai đi dọc dãy hàng thịt. Đang đi bỗng tôi lạnh sống lưng tụt lại phía sau, chỉ một khoảnh khắc ngắn thôi, tôi quay đầu lại, những cái túi bóng đuổi ruồi ban ngày bay phất phơ làm tôi rùng mình sợ hãi. Nhưng ghê rợn hơn là tôi thấy một cái bóng đàn ông, nó ngồi khoanh chân trên phản bán thịt, 2 mắt nó nhìn tôi chằm chằm, miệng nó cười loe , đầu nó toác một mảng lớn . Một thằng bé 4 tuổi đâu biết được nó thấy là điều gì. Tôi đứng đơ nhìn nó, nó nhìn tôi, bỗng có ánh đèn pin quét vào mặt làm tôi chói mắt. Bố gọi
“K, con đứng đó làm gì đấy”

Tôi quay đầu lại nhìn bố tôi, ánh đèn pin làm tôi loá mắt nhắm tịt lại. Bố tôi tiến tới kéo tay tôi đi, tôi dụi mắt nói rằng
“Bố ơi, có chú nào ngồi trên phản thịt cười với con”
Bố tôi khi đó bỗng khựng lại, không hiểu ông nghĩ gì rồi lại kéo tay 2 anh em bước nhanh trên con đường tối hun hút tiến về nhà. Tôi ngoảnh đầu lại thì không thấy người đàn ông đó đâu nữa. Về đến nhà thì mẹ tôi gắt
“3 bố con đi đâu mà lâu thế,mẹ ở nhà một mình sợ chết”
Bố tôi không nói gì, ông lặng im vào nhà cầm cái chổi cùn trong bếp đi ra đằng sau, bố tôi đốt cái chổi khua khua lên rồi lầm rầm nói gì đó, bố tôi bảo anh em tôi bước qua cái chổi đang cháy rồi mới được vào nhà… mẹ tôi nhíu mày nhưng cũng không hỏi thêm, còn tôi, một thằng bé non nớt không hiểu chuyện gì xảy ra , nhưng đến sau này những chuyện khác ập tới thì tôi mới dần định hình được gia đình nhỏ của tôi đang sống chung với hững cái gì.

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
0 Comments
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x