Ma Theo

Tác Giả : Phạm Quang Long

Như đã hứa hwa status đã hơn 300 like nên hum nay AD Post truyện nha! Câu truyện này xảy ra khi AD còn học lớp 12,chính xác là tháng 4 đầu tháng 5.

Năm đó tôi là 1 cậu học sinh cấp 3 năm 12 cuối cấp,tuổi trẻ sống đầy nhiệt huyết và không thiếu chuyện yêu đương Sao nhỉ! Hi tôi yêu 1 cô em lớp dưới suốt 1 năm trời và từ khi biết yêu ai cũng thay đổi từ tính nết,cách ăn mặc tới giao tiếp…VÀ cũng k thiếu việc chăm sóc bản thân cho MEN hơn. tôi tập GYM Thể hình đòi hỏi tập luyện.Tôi hào hứng luyện tập ngày đêm cho đến khi gặp chuyện này!
Hôm ấy,như thường lệ tôi dậy từ lúc 3h sáng để chuẩn bị tập chạy thể dục.Tất nhiên là có gọi bọn trong xóm đi nữa nhưng thực ra bọn ấy tập thì ít mà đi tán chuyện là nhiều nhưng hum nay lại khác vì k ai đi.Tháng 4 trời nóng cộng thêm cơn mưa hwa làm mặt đất bốc hơi lên nóng hừng hực.Dậy ra lên xà vài cái tôi bắt đầu đi ra ngõ. . .không gian âm u của ánh trăng bị che lấp thi thoảng xa xa nghe tiếng tru lên của vài con chó khiến tôi rùng mình!
Bật phone 3h10 gọi cho tụi bạn mà toàn | truyen ma
-ứ ừ mày đi đi tao pùn ngủ hoặc anh ơi em k đi được vì mệt!
Đứng lâu trong sương tôi thấy lành lạnh nhủ rằng bọn nó k đi mình đi 1 mình vậy! Chạy cho nóng nào.Tôi chạy…Mô tả khoảng đường tôi đi cái. . .Từ ngõ nhà tôi chạy khoảng 500m tới 1 con đê nhỏ rồi từ con đê chạy thêm 1km nữa lên đường chính rồi lên đích là công viên của huyện.500 đầu tiên quá đơn giản vì toàn nhà dân.và tôi cũng đã lên cn đê.Cái đê ở giữa là cn sông và 2 bên là đường đi với bao nhiêu truyện Ma quái.Ngày xưa tôi 5 tuổi thấy 1 vụ chết đuối của anh nào ấy rồi n.ta đặt xác ở gần bụi tre giữa cn đê đắp chiếu cắm que hương ở đó.Giờ nghĩ lại thấy ớn nhưng tôi vẫn đi,nhiều người đã bị Ma lôi xe dừng đứng ở đó kẹt k đi đc, rồi có chuyện chị trog xóm đi chợ sớm thấy 1 người đàn bà ngồi trên ngọn tre ru con à ơi. . . Nghĩ mà ớn! Không gian bỗng lạnh đi trên con đường tôi chạy.Tim đập thình thịch như ai chạy đằng sau mà khi quay lại chỉ là khoảng khôg gjan tối thui chỉ mờ mờ chút ánh trăng.Và rồi tôi ra đc đường cái,bật phone là 3h40 tôi thở 1 lúc an tâm vì giao nhau giữa cn đê và đường chính là khu dân cư.Mục tiêu giờ là tôi đi theo đường chính lên công viên.phải tầm 3km chạy bộ qua 1 cánh đồng 2 bên là 2 bãi Tha Ma và bên cn đường chính có 1 cái đầm nhỏ và cái cống nước.

Cởi áo ra người đổ mồ hôi chạy 1 mạch 1,5km tôi kũng mệt nên quyết định đi bộ 1 quãng từ khu dân cư qua cánh đồng tới khu dân nữa tầm 1km.Giữa cánh đồng là cái cống nước nằm bên đường,vì cơn mưa hum qua nên nc tràn về cách xa 500m vẫn nghe tiếng nc chảy.Tôi đi gần lại cống bật nhạc nghe,tiến nước chảy ầm ầm giữa khôg gian u ám cũng làm tôi bớt căng thẳng phần nào…cách 15m tơi cái cống tôi nhìn rõ nước xối xả chảy trắng xóa phập phồng như cái xác chết trôi đang cố ngoi lên từ cõi chết.Đang mơ hồ nhìn xuống cống thì tôi ngước lên, 1 tiếng chó tru lên trong nghĩa địa bên tay phải làm tôi giật mình.Cái cống nằm bên trái đường và có 1 thanh ngang để điều nước.ánh sáng điện thoại làm nhoè mắt tôi sau 10s nó tắt và tôi như đứng tim khi cách tôi tầm 10m 1 bóng trắng, chính xác hơn là gái vì tóc dài quét đất đứng trên thanh điều nước cao 2m thì bạn tưởng tượng tóc nó dài cỡ nào.Nó lơ lửng trên không trung chứ k thấy chân chạm đất gục đầu nhìn xuống mặt đầm nước…Không gian lạnh đi kèm theo tiếng chó hoang từ nghĩa địa tru lên làm tôi lạnh sống lưng.Tim tôi như nhắt ra khỏi ngực quay đầu chạy,tôi chạy 1 mạch từ đó ra con đê gần tới bụi tre thì nhìn lên qua ánh trăng trên ngọn tre có 1 bóng người đứng dó tóc dài xuống tận gốc đang đung đưa nhành tre hát à ơi. . .tiếng ru vang vọng làm tôi run run chạy hết sức và gần tới ngã cua vào xóm nơi có con cầu nhỏ nhì xuống nước tôi thấy 1 cái xác trắng tinh đang trôi lềnh bềnh.Biết mình bị ma nhát nên tôi chạy k cần nhìn j nữa đên cổng đứng thở nhìn lại khoảng k gian âm u mà rùng mình thấy có gì đó màu trắg đag chạy tới.Tôi nhắt qua tường vào nhà tắm rửa vội và leo lên giường phát hiện cái cửa sổ chưa đóng và điện thoại hình như bị rớt rồi.Tôi tiến tới cửa sổ để đóng nó lại,bật đèn lên,tôi lại cái cửa sổ bằng kính đóng lại mà run run khi nghĩ lại chuyện khi nãy.Tôi lấy hết can đảm ngó nghiêng nhìn xung quanh k thấy gì và đóng cửa.Nhưng vừa đóng cửa lại thì. . .

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
0 Comments
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x