Home Truyện Ma Thành Viên Trực đêm – Tác Giả Lãng Tử

Trực đêm – Tác Giả Lãng Tử

Đây là 1 câu chuyện được viết lại theo nhiều câu chuyện có thật. Văn vẻ thế thôi nhưng nội dung chính k thay đổi.

Cty về đêm im lặng và lạnh lẽo đến rợn người. Chẳng bù cho không khí tấp nập ban ngày. Có lẽ lắm người thì nhiều ma là có thật. Tối hôm đó, tôi trực đêm cùng thằng em. Trong phòng an ninh, tôi nói với nó:
– Chú ngồi đây coi camera, còn a đi kiểm tra các phòng, kho rồi dán niêm phong luôn.
– Haizz. Hôm nào cũng lè lưỡi dán tem chán phết a nhở.
– Quy định phải làm thôi chứ sao giờ.
Bấy giờ là gần 12h đêm. Tôi bước ra khỏi phòng trực. Bấm thang máy và bước vào. Cái thang máy chở hàng cũng rộng, có camera ở góc. Đèn trong đó 1 cái đã hỏng. Cty có 6 tầng nhưng thang này chỉ lên được tầng 4. Tôi lên tầng 4 và dán niêm phong trước rồi đi dần xuống. Các kho tầng 4 dán xong xuôi, tôi tiếp tục vào thang máy để xuống tầng 3 kiểm tra. Khi thang mở, chiếc đèn nhập nhoằng 3 4 lần rồi mới sáng hẳn khiến tôi cảm thấy bất an. Chửi thề.

– mọe. Đang ở trong mà cúp đèn chắc thốn
Thi thoảng thang gặp sự cố mất điện trong thang máy. Đề phòng nên tôi bật trước flash của điện thoại. Bước đến kho tầng ba, nơi mà nhiều nhân viên đồn có ma nhất. Tôi cũng cẩn trọng khép cửa lẹ, k muốn nhìn vào bên trong để tránh nhìn thấy thứ k nên thấy. Xong tầng 3, lẹ bước ra thang máy và bấm xuống tầng 1. Nhìn đăm chiêu vào con số giảm dần. Thấy số 2 hiện hơi lâu, tôi linh cảm là có vấn đề rồi. , giờ này thì 2 ở t2 mà đi thang xuống, đi bộ còn nhanh hơn. Thang máy mở ra, tôi chờ đợi xem ai, định thần mắng cho 1 trận. Nhưng tất cả là sự im lặng. Tôi mới bước nghé ra xem có ai k, thì k có ai cả. Nghĩ bụng

go-cua-giua-dem

– chắc lỡ bấm chờ thang lâu nên đi xuống bằng thang bộ rồi.
Tôi cũng lỡ rồi, đi bằng thang bộ luôn. Xuống đến phòng an ninh, hỏi thằng em.
– nãy có thấy ai đi xuống thang bộ không chú e
– làm gì có ai đâu a.
1 câu trả lời đó thôi cũng khiến tôi đặt ra hàng ngàn giả thuyết để tránh cái thứ mình đang nghĩ đến.
Hai anh em ngồi trong phòng camera, thi thoảng lại ngáp 1 cái cho n đỡ mỏi cơ miệng. Để tránh tình trạng buồn ngủ leo thang, mỗi người 1 chiếc đt, làm vài trận liên quân. Đang vào trận, nhìn đăm đăm vào chiếc màn hình đợi loading. Bỗng dưng tôi thấy một cái bóng trắng đi ngang qua. Giật mình, nhìn ra ngoài. Má ơi sợ định thốt lên, nhưng định thần lại nhỡ gây chú ý đến cái thứ đó. Cái thứ trắng trắng mờ mờ di chuyển về phía đầu cầu thang bộ.
– chú chú, nhìn kìa.
Cái bóng hình người, lướt đi trong không trung. Dù chỉ mờ thôi nhưng cũng hình dung được đó là dáng người. 1 bóng ma, chính xác là như vậy. Cho dù có bị hoa mắt đi nữa thì k thể 2 người cùng hoa mắt được. Dõi theo nó đi vào hành lang thang bộ, tôi và thằng e check lại camera thì camera không thấy gì. Mọi thứ vẫn rất bình thường. Lần này thì hãi rồi. Sau đi đêm thề k đi ít hơn 2 người.
Khi nào thấy tiếp tôi lại lên đây kể cho mn nghe. Xạo chó quạ bắt diều hâu tha ^^

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
0 Comments
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x