Home Truyện Ma Thành Viên Những Truyện Ma Kể Lại – Tác Giả Cô Đơn

Những Truyện Ma Kể Lại – Tác Giả Cô Đơn

Chuyện có vài lỗi chính tả và ơi lủng củng , các bạn đọc gạch đá ít thôi nhé. Vì nghe kể lai nên tôi không biết truyện nào thật nào bịa… tin ay không là do các ban…
#1. Dấu chấm sáng kì lạ
Đây là một câu chuyên do chính tôi chứng kiến tận mắt. Hôm đó là đám tang em trai họ của tôi,… trong khi mọi người đang ngồi ở ngoài thì đêm đó, tôi một mình bước vào cái gian thờ hình đứa em họ… và tôi có cảm giác rất lạ, như tấm hình di ảnh của nó cứ dõi mắt theo tôi, trên tường xuất hiện một chấm sáng màu xanh lam kì lạ. Tôi hoảng loạng nhìn ra thì không có một bóng người nào cả, một cảm giác ớn lạnh bỗng chạy dọc sống lưng tôi, biết đã bị trêu, tôi vội vã bước ra ngoài và không nói với bất kì ai cho đến hôm này, tôi viết lại mẫu chuyện này….
#2. Ma Nhập
Và chuyện này lại liên quan đến em tôi ( tên là P ) và người em trai đã mất của tôi ( tên là H ) ở câu chuyện phía trên… đó là một buổi tối vài ngày sau khi chôn cất thằng H. Đem đó, trời đã khuya. Ba tôi vẫn thao thức trằn trọc không ngủ, có lẽ là do nằm chiếu không quen. Đang nằm thì ba bất chợt thấy bóng một người đi vô gian phòng nhưng lại không thấy ngườì đâu. Một lúc sau, em tôi bỗng tỉnh dậy, mặt tái mét, khóc la om xòm không như thường ngày. Ba biết có chuyện nên kêu cậu C ( ba thằng H ) láy cho ít rượu, tỏi. Ba tôi để củ tỏi trên người em tôi, lấy cái dây chuyền răng cọp đeo vào cổ nó và ngậm một miệng rượu phun vào mặt con P. Như vậy vài lần, nó ngủ lịm đi… hôm sau ba hỏi nó có nhớ gì không thì nó bảo không… và ba tôi chắc chắn đây là ma nhập,… chúng tôi dọn đi ngay sau đó, con ma lại tới tìm, nhưng ba tôi biết trước, cho em tôi đeo sợi dây răng cọp.. và từ đó, em tôi không bị vậy nữa. !!
#3. Ma khóc
Chuyện là ở quê tôi, nghe mọi người kể lại rằng có những con ma hay ngồi trên ngọn cây, xỏa tóc xuống và khóc.. cứ hễ có ai đi qua là chúng lại khóc, lại rượt theo khiến ai cũng khiếp vía. Đã có một thời gian người ta không dám đi ra ngoài vào ban đêm vì sợ bị loại ma này trêu…
#4. Ma dẫn đường
Tôi đã từng nghe mẹ tôi kể lại rằng, hồi ở quê có một loại ma rất ác. Đó là ma dẫn đường. Bà K, một người bị ma dẫn đã kể lại với mẹ tôi rằng đêm đó, bà đang đi mần rẫy về thì gặp một người đi trước mặt, bà cố chạy theo nhưng càng chạy lại càmg không đuổi kịp. Hôm sau, người ta không thấy bà K đâu bèn dẫn mọi người đi tìm, mãi tới chiều tối, họ tìm được bà nằm trong bụi tre gai cuối thôn… miệng ú ớ ngậm đất cát. Có người nói, nếu muốn tránh loai ma này thì đi ra đường buổi đêm tốt nhất nên nắm 2 ngón cái lại trong lòng bàn tay……..
#5. Ma vú dài
Đây là câu chuyện của thằng Đ, một trong tứ đại thiên vương của nhóm chúng tôi . Nó kể lại rằng ông nội nó ngày xưa từng gặp ma vú dài. Ma vú dài là loài ma nữ mất con hoặc không có con, vú chúng rất dài và hay bay trong màn đêm tĩnh mịch để tìm con và hù dọa người đi đường. Có lần, ông nôi nó gặp ma vú dài rồi về nhà mất ăn mất ngủ mấy ngày liền.
#6. Ma da
Một số người cháu của tôi ở quê kể lại rằng, khi đi qua những bến sông, ta hay tiếng bõm, tiếng lội nước như có ai đamg tắm nhưng khi xuống tới thì chẳng có ai cả… vì vậy khi đi qua những bờ sông như vậy rất dễ bị ma trêu. Ngoài ra , ma da còn kéo chân người đi bơi nữa. Nó phải làm vậy để thế thân cho nó được đầu thai. Có rất nhiều vụ chết đuối lạ thường, chết ở những vùng nước nông, biết bơi rất giỏi mà lại chết đuối,… đó đều là do ma da kéo chân.
#7. Thầy tu gọi hồn
Đó là một câu chuyện mà tôi được nghe kể lại từ con trai của một chủ tiệm tạp hóa. Chuyện là có ông nọ đi ra bờ sông, bị té và chết đuối. Người nhà ông ta nhờ một tu sĩ tới gọi hồn về. Ngườitu sĩ ném xuống hồ một cọng rau muống và nói nếu có linh thiên thì hãy về với ta… bông dưng, mặt nước đang lặng thì nổi các gợn sóng, xua cọng rau muốn về tới chỗ người tu sĩ, ai có mặt ở đó đều không tin vào mắt mình và rợn cả da gà…
#8. Cô gái không đầu bí ẩn
Đó là một câu chuyện tôi được nghe kể từ rất nhiều người khác nhau nhưng tôi chỉ nhớ sơ sơ thôi. Đó là một cô gái, hay đứng tại đoạn đường A ( vì tôi quên mất đường gì rồi ) hay vẫy tay để đón xe ôm m, xích lô hoặc taxi để nhờ chở đến địa điểm B ( nhà cô gái ). Có anh xích lô, nhận lời chở cô tới địa điểm B, kì lạ trong lúc chở anh ta không có cảm giác nặng như chở người khác. Khi đến nơi, anh ta yêu cầu tiến thì quay lại, cô gái bấy giờ không có đầu, máu tuôn ra từ cổ và đưa cho anh xấp tiền âm phủ. Và câu chuyện ấy trở nên phổ biến đến nỗi , buổi đêm không ai dám đi ngang đoạn đường A nữa…
#9. Người qua đường bí ẩn
Trong một lần đi chơi với mấy đứa bạn, tôi có ngồi sau xe máy của thằng C, nó chở tôi đi về khi buổi tiệc sinh nhật bạn nó đã tàn. Nó rất thích thể hiện, chạy trên đường mà cứ khoe rằng mình đang nhắm mắt… rồi có một bóng đen chạy qua đường thật nhanh, C mất lái và chúng tôi ngã nhào xuống đường. Kì lạ, mới gần 9h tối mà trên đường không có một ai, ngoại trừ tôi, thằng C và cái xác nằm đó. Thật sự lúc ấy chúng tôi hoảng quá nên leo len xe và chở nhau chạy về nhà. Về sau chúng tôi mới biết đó là đoạn đường bị ma ám vì cí người ngày xưa qua đường bị xe đâm chết và chưa siêu thoát được….
#10. HÒ hẹn nơi nghĩa địa
Đay là một câu chuyện kinh dị mà ngươi thân tôi kể lại. Đó là chuyện về 2 bà bán bắp. Một buổi chiều muộn, 2 người gánh 2 đòn gánh đi qua nghĩa địa. Bà A ( tạm gọi là A để phân biệt ) hỏi bà B ( gọi là B để phân biệt với A ) rằng mai có phiên chợ sớm, để bà A sang rủ bà B … 2 người nhất trí và đi về. Tình cờ, câu chuyện đã được một con ma nghe thấy. Tối đó, con ma tới nhà bà B , gọi dậy và làm bà B hoa mắt, tưởng trời sáng rồi nên bà B chuẩn bị đồ ra chợ mua vật dụng rồi ra gặp con ma ( nó biến thành bà A ) bảo đi thôi. 2 người đi bộ được một đoạn, bà A không nói gì cả, chợt ngồi xuống cái mộ ( 2 bà này tới cái nghĩa địa hôm qua đây mà ), lấy lượt ra chải tóc…. bà B ngạc nhiên, buộc miệng hỏi bà A:
– Mày chải tóc ở nơi như vầy giống ma quá
Bà A ngước mặt lên cười với bà B:
– Mày thấy tao giống ma không?
Rồi nụ cười man rợ ấy vang lên giữa nghĩa địa hoang vắng, ba B không bị hoa mắt nữa, thất thần nhìn chiếc miệng rộng tới mang tai của bà A, đôi mắt đỏ ngầu, mặt mày trắng bệt… tiếng cú kêu en éc, bà B tê cứng tay chân ngất xỉu. Sáng ra, bà A thật đi sang nhà bà B kiếm không thấy nên đi chợ luôn và bắt gặp bà B đang nằm bất động gần một cái môn hoang. Bà B từ đó bị điên và mất 2 năm sau đó…. Chúng ta có thể kết luận được một điều rằng đừng bao giờ hẹn nhau làm gì trước nghĩa địa.
#11. Di ảnh cười với bạn tôi
Đây là một câu chuyện có thật của bạn tôi, thằng Lâm. Nó kể lại rằng buổi trưa đúng 12h nó rđi ngang nghĩa địa, tình cờ nhìn vô thì thấy di ảnh một người đàn bà toét miệng cười với mình. Thật đáng sợ. Đây là lúc chúng tôi học lớp 5, chính câu chuyện này của thằng Lâm đã khiến cả bọn tôi không dám đi ngang nghĩa địa vào buổi trưa một thời gian…
#12. Những tiếng gọi của cái chết
Một câu chuyện nữa mà tôi từng được nghe vài người kể lại. Đó là chuyện về nhũng tiếng gọi tên bí ẩn. Tôi không nhớ rõ về câu chuyện, nhưng tôi nhớ về bài bọc đươc rút ra từ câu chuyện. Thì khi ta nghe những tiếng gọi, nhất là vào buổi ban đêm thì đừng trả lời và cứ quay lại xem ai gọi. Vì nếu ta trả lại thì nếu không may là hồn ma gọi thì có thể bị dẫn đi hoặc là chết….
#13. Tiếng kèn đám ma
Đây là 1 câu chuyện có liên qua tới #7 ở trên. Chuyện là khi tìm được xác người đàn ông xấu số, mọi người tổ chức đám tang cho ông ngay sau đó. Tôi nhớ rất rõ những tiếng kèn đó. Và một buổi tối, tôi thức xuyên đêm, ngồi chơi trên bờ tường thì chợt nhũng tiếng kèn ấy lài vang lên phía xa, tôi nghe rất rõ. Lúc đó mới hơn 3h sáng, và nó chỉ kéo dài khảng 3 phút rồi trả về bầu không khí tĩnh mịch cho buổi đêm, tôi vàp nhà hỏi mẹ có nghe thấy gì không, mẹ bảo không… và chuyện đó vẫn ám ảnh tôi cho đến tận bây giờ.
#14. Ngủ ở nhà mồ
Đây lại là một câu chuyện của chú Mười, bạn của mẹ tôi. Lần đó, chú chở hàng từ thành phố HCM đi Bình Dương, trời đã khuya nên tấp vào 1 nhà lá có ánh đèn xin ngủ nhờ, xung quanh không có nhà gì khác. Sáng hôm sau, chú tỉnh dậy thì thấy đó là một ngôi nhà mồ ?!
#15. Người hổ
Từ thời chiến tranh đến nay, có một ông lão đã kể cho tôi nghe truyện này. Và cả 2 đứa bạn thân của tôi cũng từng nhắc tới người hổ lúc chúng tôi học lớp 9…. đây càng là lí do tôi tin người hổ là có thật. Tôi không biết người hổ ở đâu ra, chỉ biết nó có hình người, da và đầu hình hổ. Và đêm đêm, nó sẽ đứng nhìn bạn với cặp mắt sáng trưng trong bóng tối. Vì vậy, nếu bạn có cảm giác bị nhìn trộm ở nơi đông người thì chắc là do người hổ rồi đấy.
#16. Người đàn bà bắt cóc trẻ em
Chắc hẳn trong chúng ta ai cũng nghe về câu chuyện này rồi. Câu chuyên này là do cháu tôi ( thằng D ) kể lại. Nói về một người đàn ba hay đi lang thang vào ban đêm, bà ta rất độc ác và rất ghét màu đỏ. Bà ta hay nói cách khác là con ma sẽ bắt những đứa trẻ bận quần áo đỏ ( hoặc một trong hai ). Và khi bắt được, con ma sẽ ăn thịt hoăc giết cho chết. Vì vậy, khi ra đường vào ban đêm, tôi khuyên bạn chớ bao giờ bận áo đỏ, quần đỏ mà đi lang thang 1 mình ngoài đường nhé.
#17. Ma tốt bụng ?!
Đây là một câu chuyện lúc mẹ tôi còn trẻ. Lúc ấy mẹ tôi bán phở trên sài gòn. Đêm đó đang ngủ , khoảng giữa đêm thì gặp một người đàn ông đứng từ xa gọi mẹ rằng có 2 tên ăn trộm đang lấy đồ nghề của quán. Mẹ tôi nói rằng nhận ra ngay đó là người đã chết trong căn hộ kế bên mặt bằng mẹ tôi thuê… nhưng vẫn ra kiểm tra thì đúng là có 2 tên trộm thật….
#18. Bonus
Hôm qua nghe câu chuyện của hàng xóm mà rợn da gà. Bà E ( hàng xóm của tôi là người miền tây )… bà sống ở 1 con đê do dân tự bồi từ lâu để ngăn lụt. Tổ tiên để lại cho bà căn nhà đó…. bà nói hằng đêm hay thấy bóng người đi lại trên đê nhưng không nói cười gì hêta mà chỉ im lặng . Có lần, những người đó còn gõ cửa nhà bà xin đồ ăn… Sau vài lần, bà dọn lên SG này sống luôn.

Theo dõi
Thông báo của
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận