Home Seo Những mẩu truyện thú vị tâm linh – Tác Giả ArterNis

Những mẩu truyện thú vị tâm linh – Tác Giả ArterNis

Mẫu chuyện thứ 4:

Buổi đêm cào nghêu

Tôi có sở thích đi du lịch đó đây và tham gia các công việc địa phương. Nên cũng đến đc rất nhiều nơi để tìm hiểu về cuộc sống và văn hóa lẫn ẩm thực của VN mình.

Chuyện này xảy ra trong 1 chuyến đi về Tiền Giang chơi. Đi theo dạng được nhận lời mời từ 1 người đồng nghiệp chung cty có quê ở Tiền Giang.

Sau 5 tiếng lái oto từ SG về dưới Tiền Giang. Cũng có tấp nhẹ vào các quán nc ven đường nghỉ chân, đồng thời cũng hỏi han đường này nọ. Cảm nhận đúng là con người miền tây bình dị, chất phác và nhiệt tình vô cùng. Vào quán nước thì nước dọn ra sẵn, khăn lạnh để sẵn hết. Muốn nằm nghỉ võng bao lâu cũng đc, hỏi đường chỉ tận tình, thâm chí còn kêu chạy theo để dẫn đường nếu đi chung đường

Đến nhà người bạn ăn nhậu chè chén no say thì hỏi ở đây có hoạt động dân dã nào mà thú vị ko. Thế là ông bạn đồng nghiệp này mới giới thiệu: “Mày thích thì tối nay đi cào nghêu ven bãi cát vs tao”
Tôi thì thích những thứ như thế này nên “Ok luôn”

Đánh 1 giấc xong xuôi thì 11h đêm thằng bạn lay dậy kêu đến h rồi. Thế là lò dò dậy trong tâm trạng ngái ngủ của người thành phố. Thay bộ đồ cộc nilon vs cái áo thun cho ấm rồi mỗi thằng xách cái xô, cào và cây đèn bão lên xe phi ra bãi nghêu

Trên đường đi thì thằng bạn kể vs giải thích thêm về việc cào này. Nói rõ ra luôn cho các bạn hiểu là mọi người đi dọc bãi biễn. Mỗi người cách nhau khoảng 50~100m. Do trời tối mù nên ai cũng giắt cái đèn bão ở sau lưng. Mọi người định vị nhau wa cái đèn này và để biết hướng đi vào bờ chứ ngoài biển tối om ko có bất kì thứ gì để xác định phương hướng.

Tuy nhiên trong câu chuyện ông bạn này kể có 1 khúc như vầy.
“Mày ra bãi cào nghêu cứ nhìn đèn mà đi, còn lại lại thấy gì, nghe gì cứ mặc kệ. Ko trả lời hay chú ý làm gì”
Thế là tôi ngạc nhiên hỏi lại, nó cũng ko trả lời, cứ bảo “Mày nghe theo tao là đc, tí sẽ hiểu”

Ra đến bãi cào, ko chỉ có mình tôi và thằng bạn, mà còn thêm vài người đi cào nghêu ở địa phương nữa. Rôm rả bắt chuyện nhau rồi cũng nhanh chóng chia bãi ra để cào. bãi của tôi và thằng bạn kế nhau. Cách 1 ánh đèn bão.

Nước biển về đêm khá lạnh và mát, chưa kể tiếng sóng rì rào và gió hiu hiu cho cảm giác rờn rợn nữa. Và lưu ý vs các bạn là buổi sáng thì gió biển thổi vào, ban đêm thì gió thổi ngược từ đất liền ra biển nhé . Ai ko hiểu thì tìm hiểu thêm trong sách địa lý cấp 2 có dạy. Vì chênh lệch hấp thụ nhiệt độ giữa nc và đất nên có hiện tượng này.
Bởi thế gió thổi ra như muốn đưa những con người ấy tiến về phía lòng biển sâu vậy

Cào đc khoảng 30phút thì bỗng dưng sau lưng nghe tiếng gọi. Lúc này lưng mình hướng về biển, do ko tiện nêu tên ra nên mình mặc định tên mình là Z cho dễ hình dung.
“Z ơi, ra đây nào, ra đây chơi nào, ngồi đó làm gì”

Má thề h nghĩ lại lúc đó vẫn nổi cả da gà lên Nhớ lại lời thằng bạn nên cứ giả điếc, giả mù ko thấy ko nghe gì cả. Cũng ko quay đầu lại luôn.

Cào thêm 30p nữa thì thằng bạn quơ cái đèn bão ra hiệu về. Ai ở lại cào tiếp thì cào.

Ra đến chỗ xe mới kể nó nghe chuyên đó. Nó bảo:
“Cho mày tự trải nghiệm, kể trước sợ mày ko tin. Nhưng mà như vậy là bình thường, coi như là trêu nhẹ nhàng. Nhiều đứa yếu bóng vìa còn bị trêu nặng hơn nữa.”

Giờ nó mới chịu kể cụ thể, dân cào nghêu ven biển đều biết chuyện này. Đi buổi đêm ở biển nếu gặp trường hợp kêu réo như vậy thì tuyệt đối ko trả lời hoặc đi theo. Sẽ bị bắt xuống biển mất, đa số là vong chết đuối nên bị hà bá giữ lại ko siêu thoát đc. Phải kiếm 1 người thế mạng mình để đi siêu thoát.

Nó bảo tôi bị trêu nhẹ. Còn những trường hợp nặng hơn như nó là lúc đâu ra đây cào, vong giả dạng vợ nó vùng vẫy phía ngoài hé kêu cứu, nó mà ko tỉnh táo là lao ra cứu rồi. Trong khi đó vợ nó đang ngủ ở nhà
1 số khác còn thấy cả xác người trôi vào nữa, nhưng lặng lẽ bỏ đi chứ ko dám nhìn hay sờ soạng gì

Theo dõi
Thông báo của
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận