Home Truyện Ma Thành Viên truyện ma: bốc mộ – Tác Giả Thịnh Thơ Thẩn

truyện ma: bốc mộ – Tác Giả Thịnh Thơ Thẩn

phần 3:
cứ như thế mọi người về nhà , ai ai cũng lạnh run….lúc này rất đông người đã đến và không còn một chổ trống trước căn nhà nhỏ…cậu mình giờ đang quỳ trước bàn thờ phật, sư thầy đang tung kinh.. người cậu chứ lắc lư như đang ngủ gật vậy…cứ như thế được một lúc tự nhiên cậu ngã nhào nằm hẳn xuống đất rồi chân tay cậu bắt đầu co quắp lại…cậu lăn lộn dưới nền đất tỏ vẻ đau đớn nhưng sư thầy không cho ai tới gần cả…rồi cho đến khi cậu nằm xụi lơ thì tự nhiên bên ngoài cỗng chó ở đâu đến quá trời đứng sủa rồi tru lên nghe rợn người…mọi người lấy cây xua đi nhưng chúng cứ xù lông nhe răng lên hướng đôi mắt giận dữ vào bên trong mà gầm gừ…ngay cả con chó nhà cậu nuôi cũng nhìn cậu rồi gầm gừ theo…không biết chuyện gì đang xảy ra nhưng đây có thể là một điềm xấu….lúc này tiếng tụng kinh đã dừng lại…sư thầy nhìn cậu rồi đưa tay lên chán cậu hỏi:
– tại sao lại nhập vào thân xác người khác khi chưa được thầy cho phép…
cậu mình co giật dữ dội, rồi cậu bắt đầu thều thào nói bằng một giọng nữ khác nữa mà từ xa mình nghe thoáng:
– con không muốn ở đó nữa, con không hại chị này và chị đồng ý cho con mượn thân xác chồng chị để minh oan…có một hồn ma ác muốn hại chị này và nó cũng theo về đây…
nói tới đây tất cả mọi người đều xanh mặt nhìn nhau, rồi nhìn xung quanh khắp mọi nơi để xem có gì khác lạ không…những con chó vẫn tru lên liên hồi…lúc này sư thầy quay lưng lại lấy trên bàn thờ xuống cành hoa rồi nhúng vào bát nước để sẳn trên bàn hôm qua tới giờ phẩy phẩy lên người cậu, cậu mình chấp tay quỳ lậy liên tục và luôn miệng nói:
– xin thầy giúp con…con không muốn bị bắt đi…giúp con..giúp con..
dứt lời cậu mình xụi lơ, nhưng lại ngồi dậy ngay sau đó…cậu nhìn mọi người với đôi mắt ngạc nhiên như không biết chuyện gì đang xảy ra…thật sự khi đó mình không biết những sự việc đó có thật không ,hay do cậu mình thương vợ nên ảo tưởng…nhưng giọng nói đó chính xác là của phụ nữ, lúc này mình nghe những người chứng kiến to nhỏ với nhau rằng không biết đã gọi được hồn mợ mình về chưa…mình cũng thắc mắc lắm nhưng chỉ biết im lặng chờ đợi ( có thể 2 vong nhập vào cậu, mình nghĩ thế), lúc này những con chó đã tản đi hết từ lúc nào mình cũng không để ý…mọi người tản dần ra còn cậu và những người đeo tang thì vào bên trong nhà nói chuyện gì đó với sư thầy mà mình không biết…mãi về sau mình mới được nghe mọi người kể lại rằng khi đó thầy nói rằng dòng họ mình đang gặp phải tai ương vì mồ mã ông bà tận ngoài huế đang bị quấy phá, nếu không dời mộ sẽ gặp thêm nhiều chuyện chẳng lành nữa…
quay về lại ngày hôm đó, sau những chuyện xảy ra ai cũng cảm thấy lo lắng bất an trong lòng, nhưng phải đợi lo xong đám tang cho mợ thì mới có thể giải quyết những chuyện khác, ngày hôm sau đúng 1 giờ trưa sư thầy cùng với nhiều người đã quay lại cái hồ đó và làm lể siêu thoát cho người phụ nữ kia, nghe đâu đó là một cô gái tội nghiệp chết oan nhưng đã lâu không được siêu thoát, và bao năm qua cô ấy cũng không quấy phá ai cả…hôm đó trời không mưa mà lại nắng gay gắt khiến ai cũng mồ hôi nhuể nhãi, mọi người đã quyên góp tiền mua đầy đủ những thứ cần thiết và theo lời dặn của sư thầy mang theo một con gà trống… sau khoảng chừng nữa tiếng làm lể, thì dường như oan hồn kia đã nhập vào con gà hay sao ấy…mình thấy sư thầy bảo thả con gà ra, nếu như bình thường thì nó đã phải chạy thật nhanh vì sợ…đằng này nó lại không đi, nó lượn lờ đi vòng quanh sư thầy rồi đứng trước mặt sư thầy và nằm xuống cúi đầu như quỳ lậy…đến khi sư thầy quát:
– đi đầu thai đi..
lập tức nó đứng dậy và đi một đường thẳng không quay đầu lại, bất chợt từ đâu một con mèo hoang đen thui to tướng nhào ra vồ lấy con gà rồi quắp đi nhanh thoăn thoắt…mọi người tính đuổi theo nhưng sư thầy can vì đó chính là lối thoát cho oan hồn kia, nghe vậy không ai bảo ai, mọi người phụ nhau dọn dẹp rồi quay về, mình không biết đó có phải là sự thật không nhưng từ đó về sau mình không còn nghe ai nói tới oan hồn đó nữa….
vậy là đám tang của mợ đã đến ngày thứ 4, sau mấy ngày liền mất ăn mất ngủ nhìn ai cũng xanh xao, mệt mõi…mọi người chỉ ăn quao loa cầm hơi chứ chả ai nuốt nổi…sáng hôm nay là ngày an táng cho mợ…nên mọi người đến rất sớm, 5 giờ sáng là đã có mặt rất đông người…xe đưa tang được xếp thành từng hàng một khoảng dăm ba chiếc…một buổi sáng tương đối đẹp để hạ huyệt nhưng chẳng ai vui vẻ gì cả…nhưng đúng là ông trời không chiều lòng người, chuẩn bị tới giờ khởi hành thì bỗng mưa gió nổi lên dữ dội, một cơn mưa lạ kỳ ,hiếm khi xảy ra,…gió mạnh khiến những tấm bạc bay tứ tung, đồ đạc nghiêng ngã ra cả, lúc này sợ lỡ giờ tốt nên mặc dù mưa to nhưng mọi người vẫn hối thúc nhau tiến hành đưa quan tài mợ ra xe tang…mưa to tới mức sư thầy cũng ướt như gần hết mặc dù có tới 3 người cầm ô che…một cảnh tượng nhốn nháo, khi những tiếng trống đầu tiên vang lên thì xe bắt đầu lăn bánh, con đường mòn chưa được đổ bê tông sình lầy ngập nữa bánh xe khiến xe cứ lắc lư như muốn ngã…những người đưa tang đi xe máy được một đoạn cũng vứt luôn xe ở nhà người quen xắn quần đi bộ…một khung cảnh thê lương xen kẻ những tiếng khóc não nề khiến ai cũng buồn thiu…chặn đường tới nghĩa địa hôm nay như kéo dài ra, nghĩ rằng tới nơi mọi chuyện sẽ suôn sẽ nhưng không….mưa to khiến đất bị đổ sầm xuống chắn ngang đường khiến xe đưa tang không thể đi tiếp được…vậy là huy động những thanh niên trai tráng nhất để khiên chiếc quan tài đi bộ…chiếc quan tài thấm nước mưa như nặng thêm khiến cho ai cũng cắn chặt răng dùng hết sức nhưng phải thay phiên nhau liên tục, đã qua giờ tốt nhưng đành phải hạ huyệt chứ để thêm không được…sư thầy đứng dưới mưa tụng kinh, mọi người vừa cúi đầu nghe vừa đưa tay xoa mặt…người nhà thì khóc lóc thảm thiết, nó khiến mỗi khi mình nhớ lại đều cảm thấy nhói lòng…..vậy là mọi chuyện cuối cùng cũng xong, mọi người quay về ăn bữa cơm chay cùng gia đình mợ…kết thúc những chuỗi ngày đau khổ và mở đầu cho nhưng chuyện quái dị sắp xảy ra…
còn tiếp

Theo dõi
Thông báo của
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận