Nội dung truyện
Văn Án:
“??̛̃? ?̂? ???̂́?? ?? ????? đ?̂??
???? ???̛ ???̂́?? ??́? ???̂́?? ???? ????? ??̀??
???̣̂? đ?̀? ???̆̉?? đ?́?? ??? ????̂?
???̆̉?? ??̂̀ ???̆̉?? ??̉ ???̆̉?? ???̛?̛̀? ??́? ???̛?̛??”
Từ trước đến này làng Hạ nổi tiếng với những gánh hát vô cùng nổi tiếng như Huỳnh Kỳ, Hạc Mai, Lan Điền,… trong số đó đáng chú ý nhất chính là gánh hát Huỳnh Kỳ. Sở dĩ gánh hát Huỳnh Kỳ nổi tiếng bậc nhất trong làng đào hát thứ nhất là dựa vào dàn đào hát hùng hậu lại có tài. Thứ hai là do chính ông chủ gánh hát ý thức được thời thế, hằng năm đều tổ chức những chuyến lưu diễn khắp các làng thông qua con đường thuỷ chứ không ở tại một địa điểm như các gánh hát khác. Thứ ba không thể không nhắc đến cô đào hát Phùng Thu, cô là một trong những cô đào có giọng hát ngọt ngào nội lực cùng một vẻ đẹp khiến người ta vừa nhìn đã ngây ngất cả lòng.
Phùng Thu vốn là con gái của ông ba Phùng kéo đàn, mẹ cô trước đây cũng là đào Mai hát chính trong gánh hát, tuy nhiên sau khi sinh cô được vài năm thì bà Mai bệnh nặng không qua khỏi, từ đó ông ba Phùng chỉ có thể mang theo đứa con gái nhỏ theo gánh hát Huỳnh Kỳ phiêu bạt khắp nơi kiếm miếng cơm qua ngày.
Phùng Thu lớn lên đã có vẻ ngoài vô cùng xinh đẹp lại được thừa hưởng khả năng cảm âm cũng như chất giọng ngọt ngào của mẹ, thế nên việc trở thành đào hát chính trong gánh hát là chuyện sớm muộn. Ngày đầu tiên Phùng Thu hát chính là đêm ba mươi tết ở làng Hạ tại nhà ông bà phú hộ Nguyễn, tưởng như lần đi hát này cô có thể thuận lợi nhận một phần tiền công để mua thuốc cho cha, ai biết được một lần đi hát này lại mang đến không ít phiền toái còn là đền tính mạng cũng mất vì nó. Cha cô sau khi nghe được tin dữ cũng phát bệnh mà chết, trong một ngày hai mạng người đã được người ta an tang trong bãi tha ma mà không có nổi một mảnh chiếu che thân.
Từ khi Phùng Thu mất, là chuỗi ngày Làng Hạ phải sống trong chuỗi ngày kinh hoàng. Ai biết được Phùng Thu là gái đôi mươi, khi chết vẫn còn trong trắng trinh nguyên, còn chết trúng giờ linh cộng với sự oán giận trong lòng cô đã khiến cho cô trở thành một oan hồn không thể siêu thoát.