Đạo sĩ tản mạn kì – Ám ảnh mỗi khi về quê
Chuyện thứ mười lăm: Vật cũ lại gây họa
Hôm sau về, thấy cả làng đang đồn ầm lên vụ bác B. Lạ một điều là bác B vốn không vợ con, người thân thì đã chết sạch trong chiến tranh, không hiểu bác nhờ ai mà chỉ trong một đêm đã cuốc xong 4 sào đất. Đến vài tuần sau, người ta lại xôn xao lên vì bác B lắm tài phép chẳng thua gì mấy ông phù thủy ngày xưa. Có hôm, đi ra ngồi chơi ở bờ hồ, bác gấp một cái thuyền giấy rồi thả xuống nước, thế là thuyền giấy cứ ngược gió đi vù vù khắp hồ. Mà bác lại còn biết giải hạn, nhốt trùng, đuổi vong,… toàn là trò bùa chú. Những thanh niên, bộ đội trong làng thì không tin, cho là mê tín dị đoan, trò bịp để lừa đàn bà với trẻ nít, nhiều anh ghét bác B lộ ra mặt. Bỗng một buổi tối, có anh C, chị M đi hò hẹn nhau về, đi đến bụi tre gần đánh đồng thì bắt gặp bác B đang đứng một mình trên bờ ruộng. Hai anh chị vội núp vào sau bụi tre xem ông “giả thần giả thánh” giở trò gì. Họ chỉ thấy bác vứt một cái gầu đôi xuống ruộng, rồi cầm hương đốt lên, mồm lẩm bầm cái gì đó, một lúc sau thì có tiếng bác B nói như quát: “Đêm nay tát ngập viên đất này thì xong!” , đoạn bác B ném một cục đât to chừng viên gạch đúc xuống ruộng rồi đi về. Sau đó chẳng thấy có ai cầm mà cái gầu cứ tự đung đưa, tát nước bòm bõm vào trong ruộng. Anh C, chị M thấy vậy thì lủi luôn về, không dám kêu lấy một tiếng. Sáng hôm sau, mấy người đi làm đồng sớm cứ xầm xì huyên náo cả lên, lúc đó trời vẫn còn tối không rõ mặt người, có một nhóm đi qua thì cứ thấy hai bóng đen tát nước vào ruộng nhà ông B, nước đã đầy tràn mà vẫn không nghỉ. Mãi đến tận trưa thì một người bảo :”Ô hay! Nước tràn ruộng rồi mà sao còn tát vậy?”, một người khác thì lại nói :”Đằng kia có cục cứt bò khô đang nổi lềnh phềnh kìa! Hay là chúng nó lấy cái đó làm mốc?”. Nói đoạn cả đám cười ồ lên, cười chưa dứt thì cái gầu bị ai ném đánh ùm xuống nước, rồi có tiếng gằm ghè vang từ trong núi ra. Đêm hôm đó, mấy nhà hàng xóm xung quanh bất ngờ tỉnh giấc bởi tiếng hét từ nhà bác B, sau đó là tiếng lạy lục, van vỉ. Mọi người vội chạy sang thì thấy bác B đã nằm đó, máu tai, máu mũi cứ chảy ra ồ ồ, mồm sùi bọt mép, người giật lên giật xuống, tất cả xúm vào cứu mà không kịp. Bất chợt, từ ngoài cửa sổ có ai ném nguyên cái bát hương vào cạnh xác bác B, tro nhang bay tung tóe, tất cả cùng đồng loạt nhìn ra cửa sổ thì thấy một bóng đen sì đang đứng ngoài nhìn vào, quát chửi mấy câu bằng cái giọng è è khó nghe, rồi đi mất. Tay bác B lúc này vẫn đang ôm chặt cái hòm gỗ. Sau khi tang lễ, mọi người phá khóa, mở cái hòm gỗ ra xem thì thấy trong hòm trống trơn, ai cũng băn khoăn không biết cái vật trong hòm là gì mà bác B giữ kĩ vậy.
Bẵng đi một vài tháng, trên chỗ đất mới lại có chuyện. Anh T, con nhà bác C và rất nhiều người nữa kêu cái cây phượng ở cổng nhà ông em có ma.Cơ mà ông em không tin, cho đó chỉ là lời đàm tiếu. Thế rồi một đêm, lúc em ngủ lại nhà ông. Đêm đó, em trằn trọc mãi không ngủ được, mãi đến 1h sáng mới thiu thiu ngủ được một lúc. Đang nằm thì em thấy hơi ren rét, thế là em lại thức dậy, đóng cửa sổ lại. Nhưng vừa quay ra thì em giật mình, nhảy lùi một phát từ trên giường xuống dưới đất. Phía ngoài cửa sổ là một người mặc đàn ông mặc áo gấm kiểu ngày xưa, tóc xõa bù xù, lưỡi thè lè đang nhìn em. Không hiểu sao lúc đó em tỉnh táo vô cùng, nhớ đến cái vòng thằng Việt cho, em liền giật ra, giơ lên trước mặt. Cái kia vừa nhìn thấy thì quay đầu chạy luôn, đến gốc phượng thì mất. Thế là em ra ngoài phòng khách thức luôn, không dám bước lại vào trong buồng, ông em thấy động cũng dậy, ngồi nghe em kể xong thì ông ngồi luôn đấy với em đến tận sáng. Sáng hôm sau, ông em cho người cưa luôn cây phượng, mấy người đứng xem bảo lúc cưa thì thấy có tiếng kêu oái oái, rồi máu chảy ra từ vết cưa, nhưng ông em cứ cho cưa tiếp, cưa xong thì tiếng kêu cũng dứt. Chiều hôm đó, em sang nhà thằng Việt chơi, nó thấy cái vòng có vết nôi lại thì hỏi sao, em cũng kể lại chuyện tối hôm qua. Thằng Việt nghe xong thì im lặng một hồi rồi nó lấy 6 đồng xu ra bói quẻ. Bói xong thì nó liền lấy cái túi đồ rồi kéo em đi ra chỗ gốc phượng. Đến đó, em với nó lấy từ trong túi ra một nắm gạo nếp và muối, rắc xung quanh cây, sau rồi thằng Việt đốt một nén nhang khấn rì rầm mấy câu, đốt thêm một lá bùa bình an màu đỏ, lại đốt bảo em phải tự tay đốt thêm 2 xấp tiền vàng. Em vừa đốt xong thì gió thổi ào ào, cây cối đung đưa dữ dội. Một lúc sau thì gió ngưng, thằng Việt bảo em đi về. Cất đồ xong thì hai thằng ra ngồi ở cái võng ngoài hiên. Em hỏi nó về chuyện vừa này thì nó trả lời :
– Hồi chiều tao bói cho mày liền ba quẻ, toàn là quẻ Đại Hung, sau tao lại bói thêm một quẻ nữa để tìm lai lịch của con ma đó. Tao truy ra được đó là con ma Tam Bảo, sống từ đời Nguyễn. Sau vì uất ức chuyện thi cử nên thắt cổ tự vẫn, chết xong không siêu thoát được nên cứ ám ở đấy mãi, đêm qua nó thấy mày hợp vía, lại được ngày rằm nên định bắt mày thay rồi đi đầu thai. Nhưng may sao mày lại nhớ tới cái vòng tao cho nên nó chưa làm gì được. Rồi ông mày lại chặt mất cái cây trú thân của nó nên nó thù mày, định tối nay bắt mày cho bằng được. Nhưng yên tâm, vừa nãy tao siêu độ xong rồi, mày cũng đốt tiền vàng tỏ thành ý nên không sao nữa.
Sau rồi, thằng Việt lại còn dặn em thêm một lô lốc những điều cần tránh mỗi khi vào đền chùa miếu mạo, bãi tha ma. Rồi cả cách nhận biết chố nào lắm oán khí thì tránh đi cho khỏi mang vạ vào thân.
Vài hôm tiếp theo, hôm nào em cũng cùng thằng Việt và Ngọc Anh đi chơi. Con bé đó vẫn ít nói, chỉ toàn nấp sau lưng thằng Việt mỗi khi có người lạ. Nhân lúc chỉ có hai đứa, em mới bắt chuyện, hỏi Ngọc Anh sao không chịu chơi với bọn con gái trong làng thì nó cứ im im chẳng nói gì, chán rồi em kể chuyện cười cho nó nghe nó cũng vẫn cứ trơ ra đấy, thỉnh thoảng mới mỉm cười một cái. Lúc thằng Việt đi ra, thì Ngọc Anh vào luôn trong nhà, thấy em khổ sở như vậy thì bảo :
– Mày nói chuyện với nó thì ngang vào nói chuyện với đầu gối. Nhưng mày cũng giỏi là làm cho nó cười được, từ trước đến giờ tao rất hiếm khi thấy nó cười được một cái. Tính nó vốn nhút nhát, lại toàn sợ người lạ, tao rèn cho bao lâu mà vẫn mèo lại hoàn mèo.
Đang nói chuyện thì nghe ngoài sông có tiếng huyên náo, ba đứa liền chạy ra xem. Ra đến nơi thì mới biết là có con trâu mộng của nhà ông V đang thả cho đầm ở bờ sông thì tự nhiên thụt xuống sông mất hút. Bọn trẻ con trăn bò và người câu cá đều bảo là con trâu vừa thụt xuống thì thấy đằng xa có sóng lạ lắm