Nội dung truyện
Cõi trần ai, vốn là chốn đau thương thống khổ, sầu bi trĩu nặng. Đoạn đành, hài tử lọt lòng, chưa mục được ánh quang minh, đã khóc than ai oán. Thế nhân, đâu đâu cũng muốn đến cõi thiên đàng, để dứt nghiệp sân si, tuyệt đoạn ái ố, để rồi tọa đỉnh thiên lầu, ngắm nhìn nhân gian phủ phục dưới gót hài. Thế nhưng, chưa vào địa ngục, sao biết cảnh cõi mộng thiên thai?
Năm ấy, tại vùng Thất Sơn, bốn bề là cảnh vật u tối ghê rợn, văng vẳng đâu đây là khẩu ngữ liên quốc hỗn tạp, nhưng chỉ là thoáng chốc. Một lúc, lại lặng im, nhường chỗ cho đám ếch nhái rả rích.
“Mình à! Em đã đến, để gặp lại anh!”
Trong đêm tối, thoáng thấy hình bóng nữ nhân đang quỳ trên mặt đất, hai tay đào xới, hất tung đất cát lên trời. Đất bay lên, lúc sau cả thân người đã khuất trong cái hố, nhìn lại, cảm thấy rợn người. Phía trước, rõ ràng tấm bia mộ, nữ nhân lại đào hướng hạ huyệt hạ môn, chẳng phải là… đang đào mộ ai đó lên sao?
bichta
chưa
TrangTrang
hay
Cuongtran
Bhj